Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/5q04wlSGOg
                    
                        
                            
                        
                    
                    Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Em trai  ngạc nhiên: "Cô   ?"
Diêu Phi Phi  và rót cho   một tách : "Lần   Núi Phạn  còn nhớ ? Em là một trong những  bạn đồng hành của  đó. Trên núi mưa,  còn che ô cho em nữa."
Em trai  chợt bừng tỉnh: "Thì  là cô ! Sau đó   thấy cô nữa?"
Diêu Phi Phi  duyên: "Đêm hôm đó chẳng  xảy  lũ quét đột ngột ? Anh  đá vụn đập  đầu ngất xỉu, đợi đến khi em giao  cho đội cứu hộ  mới phát hiện chân   gãy xương, mắt cũng  thương. Sau đó em  nghỉ dưỡng ròng rã ba tháng trời,  hỏi thăm tình hình của , nhưng hỏi thăm một hồi, những   cùng cũng   thông tin liên lạc của ."
Em trai  sững sờ, n.g.ự.c phập phồng, vẻ mặt kích động, còn   nên lời.
Tôi mím môi  khẽ. Thì  cái thằng em trai ngốc nghếch  của  ngay cả ân nhân cứu mạng cũng nhầm lẫn, khiến Lý Duyệt trắng trợn chiếm đoạt ân tình của Diêu Phi Phi bấy lâu.
Trong lúc em trai  như  mất hồn  xuống mua đồ uống,  kéo tay Diêu Phi Phi nghiêm túc hỏi: "Thành thật khai báo , cô    ý với em trai  ?"
Sắc đỏ lập tức lan đến tận vành tai của Diêu Phi Phi.
"Tiểu Nguyễn Tổng,  sợ chị chê , thật  em  công ty làm trợ lý cho chị chính là vì Nguyễn Viêm, em  yêu   từ cái  đầu tiên."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/keo-tra-xanh/chuong-7.html.]
Tôi ngạc nhiên: "Sao ngay từ đầu cô  theo đuổi  ?"
Nếu  thì  chẳng  mấy chuyện của Lý Duyệt   .
"Em vốn định  khi dưỡng thương xong sẽ lập tức tỏ tình với  , nhưng lúc đó     bạn gái , lương tâm đạo đức  cho phép em làm kẻ thứ ba. Đến công ty cũng là  'gần sông thì  trăng', nhưng   mới     từng nhậm chức ở công ty nên vẫn  gặp mặt bao giờ. Sau  chuyện của   và Lý Duyệt ầm ĩ như , em nghĩ nên cho   thời gian để chữa lành vết thương tình cảm, cho nên cứ kéo dài đến tận bây giờ vẫn  tỏ tình."
Diêu Phi Phi  từng chữ từng câu vô cùng nghiêm túc.
Tôi  biểu cảm của cô , sự yêu thích dành cho em trai   giống giả dối.
Nhớ  cô   làm việc bên cạnh  lâu như , thái độ làm việc nghiêm túc,  trách nhiệm, đối nhân xử thế chính trực khéo léo, quả thật là một  vợ  hiếm  cho em trai .
Tôi tựa   , hai tay kê  đầu, ung dung mỉm : "Em trai     thuần khiết  dễ  lừa, chỉ cần nắm tay thôi cũng  thể ngại đến đỏ bừng mặt. Cố lên nhé, cố gắng ba năm sinh hai đứa!"
Mặt Diêu Phi Phi càng đỏ hơn,  bóng dáng em trai  ở  lầu, cô  vùi mặt  lòng bàn tay: "Vâng, em nhất định sẽ làm !"
Thằng em trai "tiểu bạch thỏ" của  đây,  khỏi hang sói  chui  ổ hổ, đời nó xong !
-Hết-