Kẻ bạc tình muốn hủy hôn? Ta trồng trọt phát tài, hắn hối hận điên cuồng - Chương 22: Bị trộm rồi

Cập nhật lúc: 2025-12-18 08:15:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nương, nhà phát tài ?! Mau đưa con hai mươi lượng bạc, con đang một cơ hội kiếm tiền lắm!”

Giữa buổi chiều, Phương Hưng Võ hăm hở chạy về nhà, mở miệng là đòi tiền Lý thị.

Lý thị thấy tiếng con trai út trong phòng, bực tức : "Ngươi còn đường về ư, cứ tưởng ngươi c.h.ế.t ở bên ngoài chứ?"

Phương Hưng Võ quanh năm vẫn xin tiền từ Lý thị, nên y hiểu rõ nhất những đổi cảm xúc của .

Giờ phút , chỉ tiếng tình hình , y vội vàng bày tỏ lòng trung thành: "Nương, chẳng con làm ăn kiếm tiền, mới thể để nương sống cuộc đời sung sướng , nương..."

Chạy đến cửa Đông sương phòng, Phương Hưng Võ thấy khuôn mặt Lý thị đầy vết m.á.u bầm đan xen, nhất thời chút ngây .

"Nương, mèo cào đấy ư?"

Phương Hưng Võ thì thôi, , Lý thị liền cảm thấy tủi , cất giọng the thé gọi: "Tiểu Ngũ , con cuối cùng cũng về , chậm vài ngày nữa, con chỉ còn nước thu liệm cho thôi."

Nàng cắt đầu bỏ đuôi, thêm mắm dặm muối, kể hết những ấm ức mấy ngày nay một lượt.

Phương Hưng Võ xong ngẩn : "Nương, thật là cháu gái lớn của con ư? Bình thường nó bao giờ dám hó hé nửa lời , dám động tay động chân với ?"

Lý thị sắp tức điên, vung tay tát một cái, trông hung dữ, nhưng rơi nhẹ hẫng vai Phương Hưng Võ.

"Chính là cái nha đầu c.h.ế.t tiệt đó đánh! Hôm nay nó còn mặt cha ngươi đ.á.n.h mấy quyền, đ.á.n.h đến nỗi mũi chảy máu."

Lý thị một cách chân thành, kể đến đoạn đau lòng, nước mắt cũng chảy ròng.

Phương Hưng Võ còn chút nghi ngờ nào nữa, xắn tay áo lên : "Nương, con sẽ tính sổ cho ngay đây."

Lý thị vội vàng kéo y : "Tiểu Ngũ, cái nha đầu c.h.ế.t tiệt đó sức lực nhỏ , cha ngươi còn nó đ.á.n.h cho một trận ..."

Phương Hưng Võ vỗ vỗ cánh tay: "Đó là do cha con già , con đây chính là nhất tay sai của bang phái chúng con!

Dọn dẹp một con nhóc thì chỉ cần động ngón tay thôi.

Nương, cứ chờ xem con báo thù cho nhé."

Phương Hưng Võ sinh vạm vỡ, một sức mạnh cường tráng, hồi nhỏ thì ở trong làng chọc ghẹo mèo chó, lớn lên thì cùng đám bạn "chí hướng tương đồng" ở mấy thôn xung quanh lập Kim Hổ Bang, thỉnh thoảng giúp khác dựng oai thu vài đồng tiền, nhưng đa phần thời gian là lấy tiền bạc lương thực từ nhà tụ tập ăn uống.

Y tự cho kinh nghiệm đ.á.n.h phong phú, căn bản thèm để Phương Thanh Hòa mắt.

Lý thị cũng cảm thấy con trai út của lợi hại, Phương Thanh Hòa nhất định đối thủ.

Phương Thanh Hòa cho nàng một cảm giác thể liều mạng, nàng để con trai út của mạo hiểm.

"Tiểu Ngũ, con , chẳng con tiền để làm ăn , hiện giờ một cách kiếm tiền đây."

Nghe thấy cách kiếm tiền, Phương Hưng Võ lập tức gác những ấm ức của già: "Nương, mau cho con xem là chuyện gì?"

Bên , Ngô Hạnh Hoa thấy tiếng Phương Hưng Võ liền bắt đầu đề phòng.

Nàng sốt ruột như kiến bò chảo nóng: "Thanh Hòa, tiểu thúc của con từng học võ, con sợ là chiếm lợi thế , chi bằng con chạy ngoài trốn , hoặc gọi tộc trưởng đến?"

Phương Thanh Hòa lắc đầu, còn kịp gì, Phương Hưng Vượng vớ lấy một chiếc ghế dài: "Thanh Hòa, con thì chúng đánh!

Ta cùng con, tin đ.á.n.h thắng một ."

Phương Thanh Hòa vốn coi cái múa may cuồng của Phương Hưng Võ gì, nhưng thái độ của cha nàng thì khiến nàng hài lòng.

Mấy trong phòng chờ đợi mãi, nhưng thấy Phương Hưng Võ hò hét.

Khoảng hai khắc , Phương Hưng Võ bỏ .

"Cái, cái ư?"

Ngô Hạnh Hoa đỗi ngạc nhiên, chẳng Lý thị lóc kể tội ?

Với tính khí của Phương Hưng Võ, khi những lời đó chẳng nên đến tìm họ tính sổ ư?

Phương Thanh Hòa sợ Lý thị làm ầm ĩ.

Lý thị làm ầm ĩ, nàng bắt đầu lo lắng.

Mụ già đó chắc chắn dùng thủ đoạn độc ác!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ke-bac-tinh-muon-huy-hon-ta-trong-trot-phat-tai-han-hoi-han-dien-cuong/chuong-22-bi-trom-roi.html.]

Đêm hôm đó, Lý thị đầu tiên nấu một nồi cháo thịt lạp.

Phương Hữu Căn gọi Phương Hưng Vượng chuyện: "Chuyện ban ngày là nương con đúng, nàng .

Ba mươi lạng bạc là Đại Nha dùng chuyện hôn sự đổi lấy, nàng xử lý thế nào, đều theo nàng.

Ta ở cái tuổi gần đất xa trời , điều mong mỏi duy nhất chính là gia đình hòa thuận, bảo nương con xin Đại Nha một tiếng, chuyện cứ thế cho qua, ?"

Phương Hữu Căn thái độ thành khẩn, nhưng Phương Hưng Vượng chẳng chút tin tưởng nào y.

"Cha, con..."

"Gia gia, thật sự giao ba mươi lạng bạc đó cho con, còn bảo nãi nãi xin con ư?"

Phương Thanh Hòa từ Tây sương phòng chạy , cắt ngang lời Phương Hưng Vượng.

Phương Hữu Căn gật đầu: "Đương nhiên là thật, lời giữ lời."

"Được, gọi nãi nãi đến đây , con đợi ở đây."

Sau khi Lý thị gọi đến, quả nhiên nàng làm bộ làm tịch xin : "Đại Nha, sáng nay là rõ ràng.

Ta nghĩ con còn nhỏ, sợ con giữ tiền đó, nên mới định giúp con giữ giùm, ngờ khiến con hiểu lầm."

Phương Thanh Hòa trưng vẻ mặt như , khiến Lý thị suýt chút nữa kìm nén lửa giận.

Phương Hữu Căn giảng hòa: "Lưỡi và răng còn lúc va chạm, đều là một nhà cả, chúng đừng tính toán nhiều làm gì, cứ ăn cơm ."

Phương Thanh Hòa nhận thấy Lý thị khi lời thì khóe miệng khẽ cong lên.

Xem vấn đề chính là ở bữa cơm .

Nàng giành : "Được thôi, múc cơm."

Vào trong nhà bếp, liền thấy bệ bếp bày sáu bát cháo, một bên bốn bát, một bên hai bát, phân biệt rõ ràng, cứ như thể sợ bưng nhầm .

Phương Thanh Hòa bưng cháo đổ thẳng nồi, đợi đến khi Lý thị bước , bệ bếp chỉ còn hai bát cháo.

Lý thị kiềm chế cảm xúc, the thé hỏi: "Ngươi đang làm cái gì đấy?"

Phương Thanh Hòa đổ nốt hai bát cháo cuối cùng nồi: "Nãi nãi, cháo thịt lạp uống lúc nóng, con thấy cháo trong bát nguội bớt, nên đổ nồi hâm nóng , vấn đề gì ư?"

Phương Hữu Căn nhà bếp thấy lời , lập tức nghiến chặt răng.

Những chuyện bất trắc y dự tính đều xảy , kết quả là nơi an nhất phát sinh vấn đề.

cơ hội đang ở ngay mắt, nhất định thể lùi bước.

"Ta cũng thấy cháo nóng dễ uống, Đại Nha, con thêm hai bó củi hâm nóng cháo ."

Trong mắt Lý thị đầy vẻ hoảng sợ.

Phương Hữu Căn thầm mắng lão bà t.ử giữ bình tĩnh, vội vàng kéo nàng ngoài đôi ba câu.

Khi trở về, Lý thị biến thành một nãi nãi hiền lành, hòa nhã...

Cháo hâm nóng xong, nhưng Thanh Điền chịu ngoài, Phương Thanh Hòa liền bưng hai bát cháo phòng, để nàng ở trong phòng cùng ăn.

Sau đó nàng trở nhà bếp, bên bệ bếp, ăn bữa tối...

Đêm khuya thanh vắng, cả thôn Thượng Hà đều chìm giấc ngủ sâu, trong sân nhà họ Phương đột nhiên truyền đến tiếng mở cửa.

Người đẩy cửa hề chần chừ, thẳng tiến về phía Tây sương phòng.

Căn phòng chốt từ bên trong, nhưng điều cũng làm khó , dùng một mảnh sắt gạt hai cái, chốt cửa liền mở .

Đẩy cửa , thổi sáng cây dùi lửa, thắp cây nến mang theo, vô cùng ngang ngược lục lọi trong phòng.

Hắn quen thuộc căn phòng , tìm kiếm ở vài nơi thể giấu tiền, dễ dàng tìm thấy gói vải.

Mở xem, bên trong đầy ắp bạc vụn và đồng tiền.

Đồ vật tay, vô cùng hưng phấn, ôm đồ vật một mạch về phía đầu làng, nhưng hề phát hiện phía một cái bóng đang theo dõi...

Loading...