Kẻ bạc tình muốn hủy hôn? Ta trồng trọt phát tài, hắn hối hận điên cuồng - Chương 156: Phổ Cập Pháp Luật

Cập nhật lúc: 2025-12-18 08:24:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tộc trưởng ở nhà ?”

“Thanh Hòa đến , tộc gia gia của cháu ở nhà, chính sảnh , pha cho cháu.”

Phương Thanh Hòa bước sân, Phương Hoành Thịnh từ trong nhà : “Con bé , từ khi xuất giá xong là chẳng tìm thấy , gặp cháu một thật dễ dàng gì.”

Phương Thanh Hòa : “Chẳng là đang nghĩ cách kiếm tiền ? Hôm nay chuyện , thể trách mắng .”

Phương Hoành Thịnh thấy chuyện liền hào hứng, vội vàng hỏi: “Không trách trách, xem nào, tìm làm gì?”

Phương Thanh Hòa cũng úp mở: “Trước đây chẳng mời một cho Thanh Điền , trong thôn mấy hỏi , thể để con cái trong nhà cùng đến giảng .

Ta nghĩ gọi ai gọi ai đều là vấn đề, chi bằng tìm một nơi rộng hơn cho giảng bài, để những đứa trẻ hứng thú trong thôn đều đến .

Đương nhiên, cái vẫn khác với tư thục, Đặng chủ yếu dạy chữ nghĩa, dẫn dắt trẻ con ngâm thơ, kể một vài điển cố, coi như là mở rộng tầm mắt.”

“Tốt! Tốt lắm!”

Phương Hoành Thịnh xong kích động vỗ tay liên tục: “Thanh Hòa, cháu đây là làm việc thiện đó!

Chỗ thì dễ thôi, sẽ mở từ đường, dọn dẹp gian nhà phụ phía Đông , để bọn trẻ tạm thời dùng .

Đọc sách là chuyện , tổ tiên chắc chắn cũng sẽ để tâm.”

Phương Thanh Hòa sớm đoán chuyện sẽ thuận lợi, mục đích chính của nàng thực ở phía .

“Tộc trưởng, mời đến , nghĩ cũng nên lãng phí, đang tính để ngài buổi tối giảng giải luật pháp cho dân làng, thấy ?”

Phương Hoành Thịnh chút hiểu: “Giảng luật pháp ?”

Phương Thanh Hòa gật đầu: “Thôn nhiều như , hiểu luật thì chẳng mấy ai, một đám mù luật ngày ngày cứ lảng vảng ở ranh giới phạm pháp.

Trước đây thì còn đỡ, đều là nhà, cũng chẳng ai chấp nhặt.

sắp tới hồ nước sẽ sửa xong, lẽ sang năm xuân đến sẽ đến tham quan suối nước, đến lúc đó nếu vẫn giữ mồm giữ miệng, thì sẽ nguy hiểm lắm.

Cho nên để Đặng giảng giải cho một chút, vạch một ranh giới rõ ràng, cho họ , chuyện gì thể làm, chuyện gì thể làm.

Như , hẳn là tranh chấp trong thôn cũng sẽ ít .”

Những lời Phương Thanh Hòa khiến Phương Hoành Thịnh cau mày thật chặt.

Phương Thanh Hòa thấy , trong lòng chợt thắt : “Tộc trưởng, lời vấn đề gì ?”

Phương Hoành Thịnh liên tục lắc đầu: “Không , cháu lý!

Ta đang nghĩ, liệu thể để Đặng giảng giải cho các thôn xung quanh nữa .”

Nếu năm thôn do ông quản lý đều giáo d.ụ.c pháp luật, để luật hiểu luật, công việc của ông chỉ bớt lẽ còn nhận lời khen thưởng từ cấp , đây quả là chuyện một công đôi việc!

Mục đích chính của Phương Thanh Hòa là khiến dân làng sống an phận hơn, còn việc giảng bài cho các thôn khác, đó là chuyện của Đặng Ninh, cứ để tộc trưởng và Đặng Ninh tự trao đổi…

Sáng hôm , Lê Yến chuyển nhà họ Phương, hành lý chất đầy bốn xe, xem thật sự định ở đây lâu dài.

Cùng lúc đó, tin Đặng Ninh sẽ giảng bài cho tất cả trẻ con trong thôn cũng lan truyền khắp Hậu Sơn.

Vốn là chuyện , ngờ buôn chuyện.

“Thanh Hòa đúng là tinh ranh, điển hình của việc bỏ ít tiền làm việc lớn, vì con cái, ai dám ghi nhớ ân tình của nàng chứ?”

“Ai bảo càng tiền càng keo kiệt chứ, Thanh Hòa kiếm nhiều tiền như thế, cũng chẳng xây cho thôn một cái học đường, mời một thì tốn bao nhiêu tiền chứ?”

Những kẻ lời chua ngoa thì , nhưng phần lớn vẫn là những lương tâm.

“Chu Lão Tam, mời một tốn bao nhiêu tiền, ngươi mời thử xem nào, cứ như thể ai đang ngăn cản ngươi .”

thế, ngươi cũng cho chúng ké chút vinh quang , để chúng xem kẻ keo kiệt trông như thế nào.”

Chu Lão Tam đến đỏ mặt tía tai, cứng cổ : “Ta, chẳng tiền như Thanh Hòa ? Nếu tiền, chắc chắn sẽ xây học đường cho thôn, để bọn trẻ chỗ sách.”

“Được , ngươi tiền, xây nổi học đường, nhưng nhà ngươi chẳng lương thực , hơn mười mẫu đất, nộp thuế xong còn mấy ngàn cân, ngươi chia cho chút lương thực , cũng đòi nhiều, mỗi nhà một cân thôi.”

Lời đúng là chọc trúng chỗ đau của Chu Lão Tam: “Lương thực nhà tại chia cho ngươi?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ke-bac-tinh-muon-huy-hon-ta-trong-trot-phat-tai-han-hoi-han-dien-cuong/chuong-156-pho-cap-phap-luat.html.]

“Ha ha.”

Người lạnh lùng : “Ngươi cũng lương thực nhà ngươi thể chia cho khác, ngươi dựa mà yêu cầu Thanh Hòa lấy tiền của nàng xây học đường cho thôn?

Lại còn ngươi mà tiền thì sẽ thế thế nọ, cái loại rùa rụt cổ ăn xin mà còn chê ôi thiu như ngươi mà cũng phát tài , thì đúng là ông trời mắt.”

Chu Lão Tam lửa giận bốc lên ngùn ngụt, vươn tay đẩy : “Phương Đại Lâm, ngươi cái ch.ó c.h.ế.t gì đấy?!

Ta vài câu chuyện phiếm thì liên quan gì đến ngươi, còn mặt ở đây.

Ngươi tâng bốc Phương Thanh Hòa như thế, ngươi nghĩ thể lợi gì ?

Nàng thà nâng đỡ nhà ngoại của nàng chứ thèm để ý đến ngươi, ngươi làm bao nhiêu cũng chỉ là đơn phương thôi.”

Phương Đại Lâm hề nhượng bộ, lập tức đẩy ngược : “Ngươi mới ch.ó c.h.ế.t!

Cái gì mà tâng bốc, Thanh Hòa để kiếm tiền, để con trai ở thôn cũng thể chữ, đương nhiên ghi nhớ ân tình của nàng.

Ngươi nghĩ ai cũng như ngươi , lòng lang sói, ăn cơm của , còn đập nồi của , thật bằng ch.ó lợn.”

Thấy giữa hai mùi t.h.u.ố.c s.ú.n.g nồng nặc, cố gắng khuyên can, nhưng Chu Lão Tam cái gì cũng lọt tai, chỉ mũi Phương Đại Lâm hỏi: “Mẹ kiếp, ngươi ai đấy?”

“Lão t.ử ngươi đấy, lương tâm ch.ó ăn , mới thể làm chuyện vô liêm sỉ như thế.”

Chu Lão Tam mắng liên tục, sớm mất lý trí, vung nắm đ.ấ.m lao Phương Đại Lâm.

Phương Đại Lâm cũng chịu thua, hai nhanh chóng vật lộn.

Những bên cạnh thấy vội vàng chạy đến can ngăn.

Mười mấy xúm , cũng chẳng là ai rõ, đá Chu Lão Tam mấy cước.

Đợi đến khi hai tách , Phương Mãn Thương và Tần Chí Thành đang làm giám công đều chạy tới: “Chuyện gì thế , lấy tiền mời các ngươi đến đ.á.n.h đấy ?”

Phương Mãn Thương gầm lên một tiếng, Phương Đại Lâm nhận cực nhanh: “Tam gia gia, là cháu bốc đồng, nên động thủ đ.á.n.h .”

“Vì đ.á.n.h ?”

Phương Đại Lâm cũng thêm mắm dặm muối, đại khái kể sự việc.

Phương Mãn Thương xong, mặt lập tức đen , giơ gậy chống lên vụt Chu Lão Tam một cái: “Ta cần cái loại ông chủ như ngươi , cần đến nữa!”

Tuổi của Phương Mãn Thương thuộc hàng lão làng trong thôn, Chu Lão Tam gan cãi ông, liền vác cuốc lên vai: “Không đến thì đến, ai thèm!”

Chu Lão Tam bỏ , Phương Mãn Thương cố ý khen Phương Đại Lâm mặt : “Thằng nhóc nhà ngươi làm đúng lắm, ai dám lời vô ích về Thanh Hòa, cứ tát tai nó một cái!”

Phương Đại Lâm hòa giọng với lão gia tử: “Tam gia gia, thôn chắc nhiều kẻ lòng lang sói như , nhưng yên tâm, nếu thật sự kẻ điều, cháu tuyệt đối sẽ nhẫn nhịn.”

Chuyện truyền đến tai Phương Thanh Hòa khi nàng đang chia quà mang từ phủ thành về, mỗi trong nhà một bộ quần áo mua từ tiệm thêu ở phủ thành, ngoại bà thêm một đôi hoa tai, nương nàng thêm một chiếc vòng bạc.

Lưu thị cứ nàng lãng phí, Ngô Hạnh Hoa ở bên cạnh khuyên: “Nương, ngoại tôn nữ của vung tay quá trán , chắc chắn là phủ thành kiếm tiền, cho nên mới sắm sửa đồ đạc cho chúng .”

Phương Thanh Hòa : “Nói ai hiểu con bằng mà, nương đúng là thông minh.

Ngoại bà, cháu phủ thành quả thật kiếm tiền, cho nên cứ yên tâm nhận đồ .”

Lưu thị nhẹ nhàng trách: “Kiếm tiền thì cũng nên tiết kiệm cho , chỗ cần dùng tiền còn nhiều lắm.

Sau tiêu tiền lung tung như nữa, ?”

“Rõ , cháu đeo hoa tai lên cho xem hợp .”

Đôi hoa tai lựa chọn kỹ càng đương nhiên là hợp, Lưu thị cầm gương đồng soi soi ngừng.

Đây chính là món trang sức đầu tiên của nàng!

So với đó, Ngô Hạnh Hoa đối với chiếc vòng tay nhanh chóng hết hứng thú hơn: “Thanh Hòa, con chuẩn đồ cho nhà chồng ?”

Phương Thanh Hòa gật đầu: “Có chuẩn , công công, bà bà, trưởng, tẩu tẩu mỗi một tấm vải, để họ may quần áo.”

Ngô Hạnh Hoa trong lòng thầm vui mừng, xem ai cũng thể vượt qua nàng.

A Lương chính là lúc bước : “Chị, Hậu Sơn đ.á.n.h …”

Phương Thanh Hòa A Lương kể xong sự việc, khẽ bóp bóp ngón tay: “Đang tính tìm cơ hội lập uy, cơ hội tự dâng đến cửa .”

Loading...