Xuyên Thành Tiểu Thiếp Béo: Ta Đến Để Làm Giàu - Chương 235

Cập nhật lúc: 2025-12-21 02:15:32
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Quan Hy Nguyệt vội vàng đỡ nàng dậy, trong lòng nàng đây là do y phường nội quỷ, thật khó mà đề phòng. Nơi giống như hậu thế camera giám sát, chỉ cần trong tiệm cố ý làm, nhắm đúng cơ hội tay, nào chuyện thành công?

Nàng còn đang nghĩ cách tìm nội quỷ, chưởng quỹ ấp úng : “Rất nhiều vải vóc đều là các vị quan quyến đặt , vài ngày nữa là giao hàng, bây giờ làm đây?”

Quan Hy Nguyệt cũng phiền muộn, chỉ còn vài ngày, chắc chắn kịp.

“Ta sẽ cùng ngươi đến tiệm xem .”

Đến y phường, Quan Hy Nguyệt thấy nhiều vải vóc xa hoa đều cắt hỏng, căn bản thể may thành y phục nữa.

Xuân Liễu xót xa hít một khí lạnh, hằn học : “Nếu tỳ t.ử bắt kẻ hại , nhất định sẽ khiến nàng nếm đủ mùi đau khổ.”

Tuyết Ảnh cũng tức giận đến mức nổ tung, Tuyết Ngân là cẩn thận, thấp giọng : “Cô nương, lát nữa tỳ nữ và Tuyết Ảnh sẽ lặng lẽ trốn kho, nếu kẻ đó dám đến nữa, nhất định sẽ khiến nàng lộ nguyên hình.”

Quan Hy Nguyệt gật đầu, camera giám sát, chỉ thể dùng cách canh chừng thủ công mà thôi.

Nàng bảo các nha đầu khiêng tất cả những tấm vải cắt hỏng lên xe ngựa, dẫn trở về phủ.

Xuân Liễu phiền muộn: “Cô nương, nhiều vải vóc như thể giao hàng, sẽ ảnh hưởng lớn đến uy tín của y phường chúng .”

Quan Hy Nguyệt gật đầu, nàng bảo Tuyết Ảnh, Tuyết Ngân nghĩ cách lẻn kho của y phường, vì bắt kẻ hại đó, các nàng sẽ vất vả hai ngày .

Lại căn dặn xuống , bảo nhanh chóng điều hàng hóa đến.

Sau khi Xuân Liễu lui xuống, Quan Hy Nguyệt cẩn thận kiểm tra những tấm vải hư hỏng, kiểm tra trong hệ thống xem loại tương tự .

Đương nhiên, vải vóc trong hệ thống quý giá đến thế, nhưng hơn ở chỗ màu sắc tinh khiết, hoa văn gọn gàng mới lạ. Tất cả đều do máy móc sản xuất, tự nhiên thể so với thủ công.

Xuân Liễu theo Quan Hy Nguyệt bước kho, kinh ngạc phát hiện , hóa chủ t.ử chuẩn nhiều vải vóc như , tấm nào nấy đều .

Quan Hy Nguyệt nha đầu ngốc đang kinh ngạc đó: “Cũng may đây chuẩn sẵn một ít hàng, tuy mấy quý giá, nhưng trông cũng khá mắt. Ta nghĩ tiên sẽ bồi thường một ít cho những vị quan quyến đặt hàng, coi như vật tặng kèm đền bù cho các nàng . Như , để các nàng chờ đợi những tấm vải , cũng sẽ oán khí.”

Xuân Liễu liên tục gật đầu: “Hiện tại chỉ thể làm như thôi.”

Chưởng quỹ dẫn kéo vải vóc trong kho , lòng đầy hổ thẹn: “Đều là do giám sát chặt chẽ, mới xảy chuyện đáng ghét như .”

Quan Hy Nguyệt an ủi nàng vài câu, chưởng quỹ năng lực làm việc vẫn khá , nhất là trong việc đối nhân xử thế, nàng quen với các phu nhân của những phủ lớn trong Kinh thành.

Chờ khi lô vải đưa kho, Quan Hy Nguyệt và chưởng quỹ cùng những khác đều lui xuống.

Tuy nhiên, hai canh giờ, “nội quỷ” bắt, chính là Phấn Nương, từ đến nay vẫn luôn trông vẻ thật thà.

Tuyết Ảnh hậm hực : “Tuyết Ngân ở lầu hai, tỳ t.ử thì trốn ở lầu ba, cứ thế chờ đợi kẻ tiểu nhân đó. Thấy vải mới nhập kho, nàng nhất định nhịn tay. Quả nhiên, tiện tỳ cầm kéo, toan cắt hỏng vải vóc.”

Một hỏa kế khác là Thi Nương kinh ngạc : “Phấn Nương, ngươi ngươi đau bụng, nhà xí ? Sao hết đến khác làm chuyện như thế?”

Phấn Nương thể chối cãi, quỳ mặt đất, một lời.

Tuyết Ảnh bước tới tát hai bạt tai: “Ngươi ý đồ gì? Ai sai khiến ngươi đến đây? Nếu , cây kéo sẽ rạch vài đường mặt ngươi đó.”

Quan Hy Nguyệt híp mắt : “Rạch mặt xong, đưa đến nha môn. Thiệt hại của tiệm chúng , cho dù bán cả nhà các nàng cũng đền nổi.”

Phấn Nương lúc mới đau khổ òa lên, liên tục dập đầu cầu xin tha thứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep-beo-ta-den-de-lam-giau/chuong-235.html.]

Quan Hy Nguyệt phất tay cho những khác lui xuống, chỉ để vài tín của : “Ngươi vẫn nên thành thật khai báo , nếu ngoài việc đưa ngươi đến quan phủ, nhà ngươi cũng sẽ yên .”

Nói xong câu , Quan Hy Nguyệt thầm tự giễu, đến đây ba năm, học cách dùng nhà để uy h.i.ế.p khác .

Phấn Nương nức nở : “Huyện chủ tha mạng a, là cho năm mươi lượng bạc, bảo cắt hỏng vải vóc, khiến y phường giao hàng.”

“Ai cho ngươi bạc?” Xuân Liễu lập tức truy hỏi.

“Ta , là một lão ma ma, dẫn theo một nha đầu, trông vẻ là quản sự ma ma của một gia đình quyền quý.”

“Các nàng từng đến y phường ?”

“Ta từng gặp, các nàng trực tiếp chặn đường về nhà.”

Quan Hy Nguyệt thầm hận, là đối thủ cạnh tranh? Hay là mấy gia đình nàng từng đắc tội? Đường gia, Trương gia?

Rốt cuộc, thủ đoạn trông vẻ là do nữ nhân làm.

“Ngươi cắt hỏng một còn đủ, đến cắt thứ hai? Vì ?” Quan Hy Nguyệt vẫn tìm manh mối.

Phấn Nương run rẩy : “Lão ma ma đó , nếu thứ hai thành công nữa, sẽ cho thêm năm mươi lượng bạc.”

“Ngươi quả thật tham lam. Vậy, các ngươi liên lạc bằng cách nào?”

“Mỗi đều là đường về nhà, lão ma ma đó dẫn theo một nha đầu chặn , rằng thành công thì nàng tự nhiên sẽ xuất hiện. Lần đầu tiên còn tay, nàng cho mười lượng bạc; khi thành công, nàng cho bốn mươi lượng bạc còn .”

“Bây giờ một cơ hội để ngươi lập công chuộc tội, xem biểu hiện của ngươi thế nào. Phải rằng, ngươi khiến thiệt hại hàng ngàn lượng bạc, cho dù mua một trăm như ngươi cũng đủ .”

Phấn Nương liên tục gật đầu: “Chỉ xin Huyện chủ cứ việc phân phó.”

Liên tiếp hai ngày Phấn Nương đều về nhà như thường lệ, cho đến ngày thứ ba, khi nàng tan ca, một con hẻm, gặp lão ma ma đó.

Lão ma ma giữ lời, cho nàng năm mươi lượng bạc. Sau đó cả hai bên đều xung quanh, rời .

Tuyết Ảnh bẩm báo: “Huyện chủ, lão bà t.ử đó quả thật cảnh giác. Sau khi chia tay, nàng còn vòng qua nhiều nơi, trở về tiểu trạch của . Chúng vẫn luôn canh chừng, đến ngày thứ hai mới thấy nàng Trương phủ.”

Thì là Trương đại tiểu thư!

Thật đau đầu, duy nữ t.ử và tiểu nhân khó nuôi cũng, khi nữ t.ử và tiểu nhân hợp làm một , càng khiến khó chịu.

Quan Hy Nguyệt lạnh một tiếng: “Đi điều tra xem nàng hoặc mẫu nàng tiệm gì , nếu tiệm y phục may sẵn thì càng .”

Tốn một chút công sức, Tuyết Ảnh, Tuyết Ngân mới điều tra rõ ràng, hai Nương con các nàng vài tiệm vải vóc tên . Mặc dù những tiệm khác cũng nhiều, nhưng Quan Hy Nguyệt bận tâm. Nàng chỉ thẳng thắn đối đầu, chính là minh bạch đáp trả.

Ngày hôm , Trương đại tiểu thư và Tể tướng phu nhân Nguyên thị đều tức đến ngây , tất cả vải vóc và y phục may sẵn trong các tiệm của các nàng , đều hủy hoại!

Toàn bộ đều kéo hoặc d.a.o nhỏ cắt nát vụn, căn bản thể dùng nữa.

Trương đại tiểu thư gần như mất kiểm soát, hét lên: “Là Quan Hy Nguyệt, chính nàng làm. Ta chỉ hủy một tiệm của nàng , nàng hủy năm tiệm của chúng , thiệt hại vạn lượng bạc a!”

Nguyên thị cau mày: “Kêu la om sòm, thể thống gì. Có chuyện lớn đến mấy, cũng bình tĩnh. Tam hoàng t.ử nếu thấy bộ dạng của ngươi, còn làm thể yêu thích?”

Trương đại tiểu thư c.ắ.n chặt môi , nàng thể , hiện tại nàng để ý đến bạc. Bởi vì Tam hoàng t.ử đang thiếu bạc, nàng lén lút trợ cấp ba ngàn lượng . Hiện giờ tổn thất lớn như , bảo nàng làm sốt ruột?

Loading...