Xuyên Thành Ác Nữ, Ta Chỉ Muốn Làm Giàu Nuôi Cả Nhà - Chương 410: Lam Nguyệt trở về

Cập nhật lúc: 2025-12-23 15:47:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngưu Ngưu và bọn họ cũng rục rịch.

Cuối cùng đều chọn một con ngựa nhỏ.

Sau khi chọn xong, vốn dĩ trả tiền, nhưng Võ Nhai nhận, chỉ đây là quà tặng cho các tiểu gia hỏa.

Mỗi tiểu gia hỏa dắt con ngựa con của về nhà, cưng chiều như bảo bối.

Từ sáng đến tối, hận thể buộc với con ngựa.

Mọi cũng học theo Chu Cẩm Chu đặt tên cho những con ngựa nhỏ của .

Tên đặt lung tung cả, nhưng vì là do tự chúng đặt, lớn căn bản thể can thiệp quyết định của chúng.

Sắp đến Tết, đại gia đình Chu gia bắt đầu sắm sửa đồ Tết.

Mua đủ thịt bò để làm thịt bò khô thơm cay, dùng làm đồ ăn vặt ngày Tết.

Thẩm Chỉ trồng nhiều hướng dương trong gian, thu hoạch nhiều hạt dưa.

Nàng mua thêm ít đậu phộng, cùng hạt dưa rang lên, làm thành đậu phộng ngũ vị và hạt dưa ngũ vị.

Kẹo sữa bò cũng làm nhiều.

Đồ ăn vặt chuẩn xong xuôi, bắt đầu chuẩn những món Tết thực thụ.

Nào là thịt lợn chiên giòn, hầm nước xương, rang vừng làm kẹo vừng.

Còn hai cái chân giò muối lớn cũng rửa sạch để hầm, sườn heo muối cũng hầm ít.

Ngày hai mươi chín tháng Chạp , trong nhà ngập tràn hương thơm của đủ loại thức ăn.

Những tiểu gia hỏa vốn đang ăn vặt vui vẻ, nhưng mùi thơm của thịt muối hầm trong bếp cứ thoang thoảng bay .

“Nương , cha, thơm quá, đang hầm thịt muối ? Con ăn~”

Chu Cẩm Niên ôm chân Thẩm Chỉ nũng nịu.

Một nồi lớn sườn heo muối lò, nếu ăn thì múc một nồi nhỏ , thêm chút khoai tây và nấm nấu, cũng thành một bữa lẩu nhỏ.

Nồi lớn ít nhất cũng ăn vài bữa.

Thấy Chu Cẩm Chu và Mộc Mộc cũng đến bếp, mắt to tròn chằm chằm họ đầy vẻ khao khát.

Thẩm Chỉ mềm lòng, lấy một cái nồi sắt nhỏ, múc cho chúng nửa nồi sườn heo muối.

Sườn heo muối hầm mềm nhừ, đậm đà hương vị, cần thêm bất cứ thứ gì cũng thơm .

“Các con mang ngoài ăn .”

Mấy tiểu gia hỏa ăn cơm trưa xong một canh giờ, sườn là để chúng thỏa mãn cơn thèm.

“Vâng ạ!”

Chu Cẩm Chu bưng sườn ngoài, Chu Cẩm Niên và Mộc Mộc lon ton theo .

Sườn đặt lên bàn, ba tiểu gia hỏa vội vàng gọi .

“Gia gia nãi nãi! Hai mau đến ăn sườn muối ! Thơm lắm! Mẫu hầm xong đấy!”

Chu Xương và Lâm Tranh đang giã vừng rang, rảnh, hơn nữa mới ăn cơm xong lâu, họ cũng đói.

“Các con cứ ăn , nhưng mới ăn cơm xong lâu, đừng ăn nhiều quá, cẩn thận bội thực.”

“Dạ !”

Thấy ai đến ăn, ba tiểu gia hỏa tự cầm sườn lên gặm.

Sườn heo muối thật sự thơm, khi hầm cũng còn mặn, hương vị vặn.

Chúng gặm đến mức miệng nhỏ bóng lưỡng mỡ.

Đang gặm, bỗng nhiên thấy tiếng đập cửa.

Chu Cẩm Niên gặm sườn mở cửa.

“Niên Niên, các con đang ăn gì ?” Tần Cửu An còn bước nhà ngửi thấy một mùi thơm nồng đậm, , chính xác là sự hòa quyện của đủ loại mùi thơm.

Má Chu Cẩm Niên phồng lên, trả lời , chỉ trực tiếp vẫy tay gọi .

Bước nhà, thấy Chu Xương đang giã vừng, ngửi một cái, thơm quá!

Ngồi xuống bên bàn sưởi, nửa nồi sườn heo muối, nuốt nước bọt, “Ba tiểu t.ử các ngươi sống sung sướng quá!”

Mộc Mộc l.i.ế.m ngón tay, ngây ngô, “Cửu ca ca, mau xuống ăn ! Đây là sườn muối lò đấy! Thơm lắm!”

Tần Cửu An cũng khách sáo với chúng, vớ lấy một miếng sườn gặm ngay.

Đã lâu ăn sườn heo muối, thơm đến mức ngừng gật đầu.

“Cửu An, con ăn cơm ?”

Lâm Tranh hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/xuyen-thanh-ac-nu-ta-chi-muon-lam-giau-nuoi-ca-nha/chuong-410-lam-nguyet-tro-ve.html.]

“Con uống cháo ạ.”

“Chỉ uống chút cháo thôi ? Buổi trưa qua đây ăn cơm?” Chu Xương nhíu mày.

“Ôi da, con lười quá qua, cứ ăn tạm bợ một bữa là , với , con để dành bụng để tối đến đây ăn cơm tối với nhà .”

Lâm Tranh một tiếng, "Món nào cũng qua đây dùng bữa là , quán cơm mở cửa, ngươi qua ăn thì là ý gì ?"

Tần Cửu An gặm xong một khối xương sườn lạp, cầm thêm một khối, "Được! Ta ngày nào cũng đến, dù cũng chẳng sợ các ngươi mắng mặt dày !"

"Toàn bậy!"

Một lớn ba nhỏ chẳng mấy chốc gặm sạch một nồi xương sườn lạp, ăn một cách thỏa thích.

Bụng của Tần Cửu An vốn mới lưng lửng nay căng phồng.

Ba tiểu gia hỏa thì càng cần , dựa lưng ghế, thể động đậy nổi nữa.

Lâm Tranh dọn dẹp nồi, "Ba đứa các ngươi, bảo ăn ít một chút mà đứa nào cũng coi lời như gió thoảng bên tai."

Ba tiểu t.ử chỉ ngây ngô với nàng.

Nàng trừng mắt bọn chúng, bưng nồi bếp.

"Cửu ca ca, xoa bụng giúp một chút ?" Chu Cẩm Niên nhích đến bên cạnh Tần Cửu An, nắm lấy tay đặt lên cái bụng tròn xoe của .

Tần Cửu An nhẹ nhàng xoa, "Xem ngươi còn dám ăn nhiều như ."

"Ai nha, là tại vì ngon mà~"

Trong bếp, Thẩm Chỉ dọn xương sườn lạp xuống khỏi bếp lò, bắt đầu chiên món thịt xốp.

Chu Trường Phong ở bên cạnh khuấy bột.

Lâm Tranh rửa nồi xong, lúc một nồi thịt xốp lò.

Nàng lấy một miếng nếm thử.

Thịt xốp chiên vàng ruộm, c.ắ.n một miếng, giòn tan thơm lừng.

Những sợi thịt bên trong mềm và thơm.

Ngon tuyệt!

Nàng ăn hai miếng mới bước ngoài.

Ra khỏi bếp, nàng còn đóng chặt cửa bếp .

E rằng ba tiểu gia hỏa ở chính sảnh ngửi thấy mùi, kìm lòng tham ăn nữa.

Cứ ăn như thế thì làm đây?

Tần Cửu An ở đây chẳng rời , bên bàn ấm đốt than củi, ấm áp như mùa xuân.

Trên bàn bày đủ loại thức ăn vặt, c.ắ.n hạt dưa, cuộc sống quả thật mỹ mãn.

Đâu như nơi ở, chỉ một , lạnh lẽo thấu xương, chẳng ấm nhân gian.

Màn đêm dần buông xuống, Chu Trường Phong và Thẩm Chỉ cuối cùng cũng chiên xong món thịt xốp.

Số thịt xốp thể để lâu, dùng cả tháng trong mùa đông cũng thành vấn đề.

Hơn nữa, họ còn gửi tặng một ít, nên chiên đến mấy nồi.

"Chỉ Chỉ, tối nay ăn gì? Ta chuẩn cho." Lâm Tranh hỏi.

Thẩm Chỉ: "Nương, để con làm, ăn đơn giản một chút."

Nàng lấy một chiếc nồi lẩu, cho nửa nồi xương sườn lạp , hái một nắm đọt đậu Hà Lan lớn trong gian rửa sạch, còn cắt thêm vài củ khoai tây bỏ .

Lại làm thêm món nước chấm ớt bột, dùng món lẩu xương sườn lạp thanh đạm.

Nồi lẩu đặt bếp lò trong chính sảnh hầm nhừ, Thẩm Chỉ còn bưng một đĩa thịt xốp lớn đặt bên cạnh. Thịt xốp thể ăn , mà nấu trong nước lẩu cũng ngon.

Nồi lẩu bếp lò sôi lục bục, hương thơm ngập tràn khắp căn phòng.

Lâm Tranh xới cơm cho .

Vừa xới xong một chén cơm, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

Mọi đều sững .

Chu Trường Phong: "Ta xem ."

Trời tối mà vẫn tới, là ai?

Chu Trường Phong mở cửa bước sân, liền rõ hai đang ngoài cổng.

Lam Lập và Lam Nguyệt, chỉ là rõ vì , Lam Nguyệt đeo nửa chiếc mặt nạ màu xanh trắng mặt.

Chu Trường Phong: "Ôi chao, Lam tiểu tướng quân trở về ?"

"Vâng ạ! Chu ca, lâu gặp."

"Mau mau ! Các ngươi đến thật đúng lúc, chúng mới chuẩn dùng bữa!"

Loading...