Tiểu cô nương của Tân Nguyệt tông , ít phiếu đến từ Từ Tể tự, nhưng cho dù là như , nàng vẫn là đầu.
“Thật đáng tiếc.” Đàm lão tổ thở dài, “Chỉ thiếu một phiếu nữa thôi.” Ôn Hiệp tìm đến gã là vì cỏ Thục Vân, chỉ thiếu đúng một phiếu nữa là t.ử của nàng thể danh chính ngôn thuận lấy cỏ Thục Vân .
Người đầu là “tiểu tiên đàn tỳ bà” Khâu Uyển Uyển đến từ tông môn trực thuộc Tiêu Dao cung.
——Đàm lão tổ vì nàng thắng.
Nữ t.ử như thế, thật sự xinh , khiến cho khỏi mê đắm, dường như mỗi một tấc da, mỗi một ánh mắt, mỗi một cái cau mày, mỗi một nụ của nàng đều thể khiến tim của loạn nhịp. Mặc dù “tiệc rượu ngắm hoa” đường đường chính chính, là danh chính ngôn thuận, nhưng đám nam tu bỏ phiếu , dù ít dù nhiều thì khi ném miếng ngọc giản trong tay xuống đều sẽ ý vuốt ve mỹ nhân.
Khâu Uyển Uyển chính là nữ nhân thể khiến cho thèm , ngứa ngáy tận sâu trong thâm tâm.
Nếu tiểu cô nương của nhà Ôn Hiệp một khuôn mặt xinh hơn, thì thật cũng hề thua kém Khâu Uyển Uyển—— vấn đề là với điệu nhảy phi vũ của nàng, quá mức trang nghiêm và thần thánh, ngoại trừ yêu ma đại nghịch bất đạo , đa phần đều đặt thiên nữ ở bên cạnh Phật tổ lên giường để hưởng lạc.
Bọn họ là tu sĩ chính đạo, đối với hình ảnh trang nghiêm, thần thánh và túc mục thì trong lòng vẫn luôn một chút kính sợ.
Về phần đám lừa ngốc của Từ Tể tự ....
Có lẽ bọn họ tới là để đá sân.
Vẻ mặt của Đàm lão tổ lạnh lùng, niêm phong rương phiếu , đó vòng quanh pháp bảo truyền âm đến bốn phương, lớn tiếng xướng tên chiến thắng ở tiệc rượu ngắm hoa —— Từ đến nay, sự chú ý của đều đặt ở hạng nhất, ít chú ý đến hạng hai.
Tin tức chiến thắng là Khâu Uyển Uyển đương nhiên là truyền đến tai của Ôn Ninh, tiểu cô nương là từng nghĩ tới việc tìm Khâu Uyển Uyển để chuyện, xin nàng tặng cỏ Thục Vân cho .
—— Ôn Ninh rõ ràng, dựa cái gì mà làm như chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/xuyen-sach-sau-khi-thanh-tang-trung-co/chuong-39-3.html.]
Dù chuẩn tâm lý , nhưng trong lòng nàng thật sự khó chịu khi thua cuộc, loại cảm giác trơ mắt hi vọng vuột khỏi tầm tay , thật sự là khó chịu.
Thế cho nên tiểu cô nương nhịn mà nhỏ giọng bật .
lúc , một cái hộp đưa tới mặt của nàng.
“Sư phụ?” Lăng Tuyết trợn to mắt cầm cái hộp ở mặt , chút hổ, sờ cái ót, “Ta làm một cuộc trao đổi với mấy cung chủ của Tiêu Dao cung....”
Không cần nàng , ngốc đến cũng thể đoán đây là cuộc trao đổi gì.
Tiểu cô nương lau nước mắt, nhưng bởi vì thẹn hổ, nước mắt thể ngừng rơi .
Ôn Hiệp thở dài, “A Ninh. Đừng nữa.”
“Tiến giai đan là để cho sư phụ dùng, là t.ử vô dụng.... là t.ử liên lụy đến sư phụ...”
“A Ninh.” Thanh âm của Ôn Hiệp bỗng trở nên nghiêm túc hơn, “Ngẩng đầu.” Giọng của nàng dịu , “Ở trong mắt của con, vi sư là loại mềm yếu cần dựa đan d.ư.ợ.c để thuận lợi tiến gian ?”
“ mà, sư phụ....”
Ôn Hiệp vươn tay sờ đầu của nàng, “Viên tiến giai đan , là của một bạn rượu tặng cho từ lâu đây , nhưng trời xanh chứng giám, thổ địa làm chứng!”
“Ôn Hiệp lấy ‘y’ nhập đạo, lấy ‘tâm’ làm gương, lấy ‘hiệp’ làm cốt, lấy ‘y’ làm nhân nghĩa, ‘tâm’ như hài tử, ‘hiệp cốt’ gãy!”
“Bất luận kết quả như thế nào, Ôn Hiệp tuyệt đối lấy đan d.ư.ợ.c để đầu cơ trục lợi!”
Như để chứng thực lời của nàng , một tầng mây đen dày đặc lơ lửng bầu trời, trong đó còn cơn gió lốc và tiếng sấm vang ngớt.
Đàm lão tổ đang bận rộn kiếm tiền:....