Có quá nhiều việc đè nặng cần cô giải quyết, hơn nữa hôm nay còn tham gia lễ kỷ niệm năm năm thành lập công ty, nghĩ đến đây, sự bực bội trong lòng càng tăng lên dữ dội.
Giọng Hoắc Yến Thời tuy bình tĩnh, nhưng mang theo sự áp bức thể chối từ.
“Nghỉ ngơi một thời gian hãy làm mấy công việc vặt vãnh đó, sức khỏe quan trọng công việc quan trọng?”
Tô Vãn Ninh hề nghĩ ngợi, trực tiếp từ chối, “Tôi ! Hoắc Yến Thời, nhất đừng can thiệp công việc của , nếu dám đảm bảo sẽ tìm trong lòng gây xui xẻo .”
Cô thoải mái, thì Hoắc Yến Thời và Chu Thanh Thanh cũng đừng mong sống yên.
Hoắc Yến Thời nhếch môi, giọng điệu cũng tăng lên, “Tô Vãn Ninh, em điều như ? Cho em nghỉ ngơi mà còn dùng đến chiêu trò uy h.i.ế.p ?”
Tô Vãn Ninh cần cái sự tự cho là cho cô , lạnh lùng chế nhạo, “Chuyện của sẽ tự sắp xếp, cần chỉ tay năm ngón, thời gian , quản nửa của .”
Bản còn quản , mà còn quản cô ?
Nằm mơ giữa ban ngày!
Cô đợi đàn ông đầu dây bên gì, liền trực tiếp ngắt điện thoại.
Dì Trương theo bản năng tiến lên chặn cô .
Tô Vãn Ninh lướt qua một ánh mắt sắc lạnh, lời mang theo sự cảnh cáo rõ ràng, “Dì Trương, là Hoắc thái thái, chim hoàng yến trong lồng của .”
Dì Trương thở dài, cuối cùng dám tiến lên ngăn cản nữa.
Nửa tiếng , Tô Vãn Ninh lái xe đến công ty truyền thông Tinh Quang, khi xuống xe, cô vội vàng uống viên axit folic, đó, đậy nắp chai ném lên bảng điều khiển trung tâm.
Vì lễ kỷ niệm năm năm thành lập, nên công ty nhộn nhịp hơn ngày thường, khắp nơi đều là tiếng trò chuyện rôm rả.
Cô mang giày đế bằng, bước vững vàng về phía văn phòng, định đẩy cửa bước , một nhân viên nhỏ đẩy bộ lễ phục cao cấp đến.
“Chị Tô, đây là bộ lễ phục chị sẽ mặc trong lễ kỷ niệm công ty tối nay, Phó tổng nhờ em mang đến cho chị, chị ký nhận giúp em.”
Tô Vãn Ninh ký tên bộ lễ phục, là sản phẩm mới nhất trong mùa của một thương hiệu xa xỉ hàng đầu, tiền là thể mượn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xinh-dep-sau-ly-hon-hoac-tong-dem-dem-xin-hoa-giai-to-van-ninh/chuong-220-khong-phai-chim-hoang-yen-trong-long-cua-anh.html.]
Trong tủ quần áo ở biệt thự Vịnh Hải, hiện tại vẫn còn nhiều quần áo cùng thương hiệu.
Cô chớp mắt, đưa tờ đơn ký cho đối phương.
Nhân viên nhỏ nhận đơn rời .
Đồng nghiệp trong phòng ban thấy mà mắt sáng rực, xúm gần săm soi kỹ lưỡng, miệng họ hẹn mà cùng những lời chúc tụng.
“Đẹp quá, đây chỉ thấy tạp chí, hôm nay nếu nhờ phúc của Tô tổng giám, cũng thấy.”
“ , ước gì một bộ, nhưng với đồng lương ít ỏi của , làm cả đời cũng chắc mua nổi, Tô tổng giám thật là hạnh phúc.”
“Tô tổng giám, chị , chắc chắn sẽ chinh phục bộ lễ phục hiếm .”
Tô Vãn Ninh mím môi , “Cảm ơn, làm việc .”
Mọi lúc mới tản .
Trong góc khuất ai chú ý, mắt Lưu Nguyệt ghen tị như phun lửa. Cô trong lòng vô cùng cam tâm, tại cô lăn lộn bấy nhiêu năm đãi ngộ , mà Tô Vãn Ninh dễ dàng ?
Cô phục!
Nghĩ đến âm mưu tối nay, lòng cô mới dễ chịu hơn một chút.
Cứ kiêu ngạo , cô nhất định sẽ khiến ngày năm trở thành ngày giỗ của Tô Vãn Ninh!
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, nhanh đến bảy giờ tối.
Tô Vãn Ninh bộ lễ phục cao cấp bước khỏi văn phòng, nơi cô qua, gần như ánh mắt đều dán chặt cô, thể rời .
Bộ lễ phục bó sát màu sáng, tôn lên đường cong gợi cảm của cô, mỗi nụ , mỗi ánh mắt đều toát lên vẻ quyến rũ.
Có khác giới ở phòng ban khác cố gắng tiến lên bắt chuyện, nhưng bên cạnh cảnh cáo.
“Anh kỹ bộ lễ phục cô , mấy triệu đấy, với tới ?”