Phó Thần lo lắng cắt ngang bầu khí căng như dây đàn giữa hai , vô cùng thấu hiểu mà :
“Vãn Ninh, ở đây cần em chăm sóc, em cứ .”
Anh càng như , trong lòng Tô Vãn Ninh càng thêm day dứt.
Một ân nhân cứu mạng vì cứu cô mà thương, xét cả tình lẫn lý, cô đều nên rời . cô thể thoát khỏi sự khống chế của Hoắc Yến Thời, trong lúc cấp bách, cô cúi đầu hung hăng c.ắ.n mạnh xương tay của đàn ông.
Cú c.ắ.n mạnh, chẳng mấy chốc răng c.ắ.n rách da thịt .
Hoắc Yến Thời dường như hề cảm thấy đau. Thấy cô vẫn chịu , trực tiếp ôm cô lòng, sải bước ngoài.
Tô Vãn Ninh vẫn luôn giãy giụa, cho đến khi ném lên ghế phụ của chiếc Mercedes. Cô lập tức mở cửa xe, nhưng chợt nghĩ tới điều gì đó, động tác liền khựng .
Trên bệ trung tâm lọ axit folic mà lúc xuống xe cô tiện tay để đó. Nếu thứ tên khốn thấy…
Nghĩ tới đây, dây thần kinh trong đầu Tô Vãn Ninh lập tức căng chặt. Cô liếc Hoắc Yến Thời đang vòng qua đầu xe chuẩn lên xe, nhân lúc để ý, tay chân luống cuống nhét lọ axit folic túi áo.
Đợi đến khi cô định mở cửa xe xuống, Hoắc Yến Thời khóa cửa, cô mở , tức giận thúc giục:
“Mở cửa !”
Hoắc Yến Thời mạnh mẽ rút dây an , cài cho cô.
“Tôi , cho phép cô chăm sóc Phó Thần. Tôi gọi hộ lý đến .”
Tô Vãn Ninh bịt tai, phản bác:
“Không ! Tôi ! Mau để xuống xe!”
Hoắc Yến Thời lay chuyển, nhíu mày chuẩn khởi động xe.
Tô Vãn Ninh tức đến mức chẳng còn lý trí, nghĩ gì nấy, nhắm mắt gào lên:
“Hoắc Yến Thời! Năm đó đúng là mù mới yêu một đàn ông tồi tệ, hiểu thế nào là tôn trọng khác như !”
Trước như . Khi còn trẻ, tuy lạnh lùng, nhưng tuyệt đối điên cuồng thế .
Hoắc Yến Thời đến chữ “yêu”, đồng t.ử bỗng co rút mạnh, dường như thể tin .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/xinh-dep-sau-ly-hon-hoac-tong-dem-dem-xin-hoa-giai-to-van-ninh-zoxa/chuong-225-hoa-ra-la-yeu-toi-ma-khong-duoc-dap-lai.html.]
Trong khoảnh khắc , đầu óc trống rỗng vài giây. Gần một phút , mới tìm giọng của . Trước khi mở miệng, còn l.i.ế.m nhẹ môi .
“Cô… yêu ?”
Tô Vãn Ninh bực bội đến phát điên:
“Hoắc Yến Thời, đây là trọng điểm ?! Trọng điểm là mau thả !”
Sự bất mãn trong lòng Hoắc Yến Thời tan biến sạch sẽ, khóe môi kìm mà cong lên. Vài giây , đàn ông phát một tiếng hừ đầy thâm ý.
“Thảo nào.”
Tô Vãn Ninh thấy mập mờ như , càng thêm cáu kỉnh, truy hỏi:
“Thảo nào cái gì?”
Đôi mắt đen như mực của Hoắc Yến Thời chằm chằm cô, từng chữ từng chữ đều nhấn giọng nặng:
“Thảo nào ba năm cô tính kế như . Hóa là yêu mà chiếm .”
Tô Vãn Ninh: “……”
Nếu ánh mắt thể g.i.ế.c , thì lúc Hoắc Yến Thời c.h.ế.t một vạn .
Cô — vì tức.
“Hoắc Yến Thời, đúng là quá tự luyến. Ba năm tính kế , tìm tên đàn ông mặt sẹo thì sẽ . Có khi bộ nội tình.”
Trong đoạn video gặp tên mặt sẹo, cô cũng chỉ là nghi ngờ. gặp ở hội sở Dạ Sắc, thấy cô đầu bỏ chạy, phản ứng đó quá mức bất thường.
Cô đoán, ba năm , tên mặt sẹo đóng một vai trò cực kỳ quan trọng trong sự việc đó.
Nếu , vì chột đến mức bỏ chạy?
Phản xạ theo bản năng của con rõ tất cả.
Nụ khóe môi Hoắc Yến Thời dần thu , sắc mặt trở nên nghiêm trọng hơn hẳn.
“Cô đùa chứ?”