Tô Vãn Ninh hỏi đến tim đập loạn nhịp, mỗi chữ Hoắc Yến Thời đều như mũi kim sắc nhọn, đ.â.m thẳng trái tim đang đập của cô.
Ngay khoảnh khắc đó, cô cảm thấy thở nổi.
Hoắc Yến Thời rõ nỗi sợ hãi trong ánh mắt cô, cánh tay dài vung lên, kéo cô giam chặt trong lòng.
“Em đang sợ cái gì?”
Da đầu Tô Vãn Ninh tê dại, vẫn cứng miệng phản bác:
“Tôi sợ cái gì chứ! Hoắc Yến Thời, nhầm , mau thả !”
Hoắc Yến Thời chắc chắn thể nhầm, giọng mang theo chất vấn, cao lên mấy phần:
“Trả lời câu hỏi của !”
Tô Vãn Ninh dùng tay đẩy vai , lắp bắp phun lời dối nghĩ :
“Còn do làm quá mệt ! Tôi mang giày gì là quyền tự do của , Hoắc tổng quản rộng làm gì? Còn cà phê… uống nữa thì vấn đề gì? Người từng yêu khắc cốt ghi tâm còn thể yêu nữa, huống chi chỉ là một ly cà phê!”
Những lời phía khiến sắc mặt Hoắc Yến Thời trầm xuống rõ rệt.
Lẽ nên vui vì phụ nữ còn dây dưa với , nhưng hiểu vì trong lòng nghẹn đến khó chịu, thậm chí cảm giác thiếu khí để thở.
Bực bội kéo mạnh cà vạt, mới buông lỏng sự kìm giữ đối với Tô Vãn Ninh.
“Nói đủ ? Nói đủ thì cút!”
Tô Vãn Ninh định rời thì trong đầu chợt lóe lên mục đích chuyến .
Cô l.i.ế.m nhẹ môi, thái độ dịu xuống ít:
“Hoắc tổng, giúp tra một .”
Hoắc Yến Thời lên tiếng, chỉ lặng lẽ cô.
Giọng Tô Vãn Ninh tiếp tục vang lên:
“Là ông chủ Night Club Night Color (Dạ Sắc hội sở). Tôi ông mở miệng, cho một đoạn camera giám sát.”
Hoắc Yến Thời đáp ứng, cũng từ chối, mà ngả , lưng tựa ghế.
“Muốn camera để làm gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/xinh-dep-sau-ly-hon-hoac-tong-dem-dem-xin-hoa-giai-to-van-ninh-zoxa/chuong-177-me-em-gap-chuyen-roi.html.]
Tô Vãn Ninh lấp lửng:
“Đương nhiên là chuyện chính đáng.”
Hoắc Yến Thời hỏi thêm nữa. lúc , một cuộc điện thoại gọi tới. Trước khi máy, chỉ tay phía cửa.
Ý tứ quá rõ ràng.
Tô Vãn Ninh điều rời , khi còn quên dặn:
“Tra thì Hoắc tổng nhớ gửi phương thức liên lạc cho .”
Không lâu khi rời khỏi Hoắc thị, cô nhận đoạn video cần — chính là đoạn ghi cảnh Lương Điềm thừa nhận việc bày mưu hại cô.
Tô Vãn Ninh cảm thấy vô cùng khó tin. Cô Hoắc Yến Thời thế lực, nhưng ngờ tốc độ nhanh đến **.
Không chần chừ, cô lập tức gửi video cho cảnh sát phụ trách vụ án.
Cảnh sát vô cùng kinh ngạc, nhịn hỏi:
“Tô tiểu thư, cô làm thế nào ? Camera của Night Color xưa nay bao giờ cung cấp ngoài, cho dù là địa vị cao cũng khó mà lấy .”
Tô Vãn Ninh chớp mắt, cho qua chuyện:
“Nhờ một bạn giúp đỡ nên mới thuận lợi lấy . Tóm , vụ án nhờ các thúc đẩy nhanh giúp , để Lương Điềm trả giá xứng đáng.”
“Cô yên tâm, chúng sẽ xử lý sớm.”
Sau khi trao đổi xong với cảnh sát, Tô Vãn Ninh cũng để pháp chế của StarLight Media theo sát vụ việc.
Xử lý xong chuyện của Lương Điềm, Tô Vãn Ninh định gọi cho Tần Vãn An ăn một bữa cho thư giãn, nhưng còn kịp bấm , cuộc gọi của Tô Tùng Tri xen .
Ông ít khi gọi cho cô, vì thế Tô Vãn Ninh cố ý dừng vài giây mới chậm rãi bắt máy:
“Có chuyện gì ba?”
Giọng Tô Tùng Tri hoảng loạn, còn xen lẫn trách móc:
“Con hả?! Lâu mới máy. Mẹ con gặp chuyện ! Mau đến bệnh viện!”
Khoảnh khắc thấy câu đó, đầu óc Tô Vãn Ninh như nổ tung.
Chân tay cô mềm nhũn, suýt nữa thì vững.
Cô cố tình c.ắ.n mạnh hàm răng trắng đôi môi đỏ, đến bật đau, mới miễn cưỡng áp chế cơn sụp đổ đang trào lên trong lòng.