Sau khi Nicole dạy kèm Austin và những khác xong, cô trở về nhà.
Đầu tiên, cô kiểm tra tổng quát cho ông Riddle Sr.
Khi chắc chắn rằng ông bình phục, cô gật đầu hài lòng.
- Ông nội giờ thể ăn uống bình thường , cần liệt giường nữa. Ăn uống và tập luyện phù hợp sẽ giúp ông hồi phục nhanh hơn.
Daniel, bên cạnh, gật đầu.
Ông Riddle Sr. phấn khởi.
Ông quá mệt mỏi với việc liệt giường và lập tức xuống giường bộ vài vòng.
Khi trở giường, ông Riddle Sr. Nicole mặt.
Như chợt nhớ điều gì, ông hỏi với giọng nghiêm túc.
- Ngày mai là kỳ thi Olympic Toán ?
Thấy Nicole gật đầu, ông Riddle Sr. thở dài , dường như bỏ cuộc.
- Cứ coi như đây là một trò chơi. Ông yêu cầu cháu đạt điểm cao trong kỳ thi Olympic, nhưng đừng để điểm 0 nữa.
Giọng ông như thể kỳ thi Olympic sẽ là một bi kịch cho Nicole .
Dillon bước và thấy lời thỏa hiệp của bố với Nicole nên chút vui.
- Bố ơi, chuyện gì ? Bố là thầy Wyance sẽ đích đến dự lễ trao giải của kỳ thi Olympic Toán đó ? Nếu thấy con gái nhà Riddle học hành kém cỏi như , chắc chúng quên chuyện đó !
Tuy nhiên, Daniel Nicole với ánh mắt đầy tự tin.
- Nicole sẽ bao giờ như những gì !
Trong thâm tâm ông, con gái ông chắc chắn là đứa trẻ dễ bắt nạt.
“Hồi đó, chắc hẳn là đầu tiên Nicole gặp đề thi Olympic Toán của San Joto, và đó là lý do tại con bé đạt điểm nào. Chỉ cần con bé nỗ lực hết , dù đạt giải thưởng nào thì cũng thể làm chậm bước tiến của ai !” Daniel nghĩ.
Nicole Daniel khi ông .
Mặt ông tràn đầy kỳ vọng cô, và nét mặt cô dịu .
Cô ông Riddle Sr, giọng kiên quyết.
- Cháu nhất định sẽ đạt giải nhất!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/vo-toi-la-tin-tac/chuong-419.html.]
- CÁI GÌ?! Đạt giải nhất á?
Không chỉ Dillon, mà cả Damien, nãy giờ im lặng, cũng bật .
“Dù Nicole giỏi đến ở Great Oak, giờ nó ở San Joto, một nơi đầy ắp tài năng. Cố gắng giành giải nhất thật sự khó!”
Dillon gần như giấu giọng điệu chế giễu khi lớn.
- Nicole, cháu đúng là giỏi trêu chọc khác! Ngay cả cũng ấn tượng khả năng khoe khoang sợ hãi của cháu!
Damien cũng chỉnh kính và Nicole với vẻ bất bình sâu sắc.
- Nicole, cháu quá tự phụ đấy. Tự tin khi còn trẻ thì thôi, nhưng tự tin quá mức thì thật là ngu ngốc!
Nicole phớt lờ cả hai , ánh mắt lạnh lùng thờ ơ.
Ngay cả ông Riddle cũng cô với vẻ lo lắng, e rằng cô đang chịu quá nhiều áp lực.
Nghĩ đến đây, ông Riddle khẽ ho.
- Gần đến giờ . Xuống nhà bắt đầu tiệc thôi.
Ông gõ gậy xuống đất, Dillon và Damien khịt mũi lạnh lùng.
- Snow, Raine và Chloe về thăm nhà ?
Dillon gật đầu hiệu vấn đề gì về phía .
Mặt khác, Damien nhớ Chloe thậm chí còn đến thăm khi ông Riddle Sr. hồi phục hôm nọ và cau mày.
- Dạo Chloe đúng là quá đáng.
Khi ba cái tên nhắc đến cùng lúc, Nicole chợt nghĩ điều gì đó. Cô xuống cầu thang, nhưng trong đầu vài suy nghĩ.
Nhìn bóng Nicole khuất dần, Dillon thầm.
"Chỉ hai ngày nữa thôi, phận của Nicole sẽ định đoạt!"
Mọi xuống lầu, và Preston, thấy Nicole gần đó, liền đến cạnh cô.
Nicole lờ , chỉ nắm lấy khuỷu tay cô và suy nghĩ.
Samuel và những khác cũng vội vã , ánh mắt họ đổ dồn về phía Nicole.
Stanley em gái và nhẹ nhàng hỏi.
- Nicole, ngày mai là Olympic . Có cần chúng đưa em đến địa điểm thi đấu ?