Vô Hạn Lưu: Kỹ Năng Của Ta Là Sờ Xác - Chương 221: Viện Điều Dưỡng Thiên Thang (24)

Cập nhật lúc: 2025-11-05 17:12:38
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong rừng rậm đen như mực.

Mâu Tiểu Tư cùng những khác nửa xổm ẩn trong bụi cỏ, quan sát phía .

Chỉ thấy Viện trưởng Hàn Cửu Tinh, giơ đèn pin cường lực, đầu bước khỏi rừng cây. Phía , còn theo mười mấy bệnh.

“Đã trễ thế , cô còn dẫn bệnh nhân tới căn cứ?”

Ánh mắt Mâu Tiểu Tư lóe lên, chút hiểu, tại Hàn Cửu Tinh và nhóm cần qua khu bộ xương khô đó? Chẳng lẽ họ mang theo pháp bảo đạo cụ gì?

“Ê ê, cô xem kìa, Thư Sinh hình như cũng ở trong đó!” Mỹ Lạp bỗng nhiên kéo Mâu Tiểu Tư một chút.

Mâu Tiểu Tư , mang theo sự nghi ngờ và tìm tòi nghiên cứu đám , quả nhiên thấy Thư Sinh mặc quần áo bệnh nhân, trộn trong đội ngũ.

Phải Thư Sinh vẫn chút bản lĩnh. Thậm chí còn dùng phận bệnh nhân, theo Hàn Cửu Tinh mà trộn căn cứ.

Còn là kiểu đường hoàng đó. Lúc , Thư Sinh dơ bẩn và hôi hám, nhưng vẫn chút bận tâm ở cuối đội ngũ. Anh hiện tại còn , Hàn Cửu Tinh lừa dối những bệnh nhân ở khu tầng đây rốt cuộc làm gì. Bất quá đáp án của tất cả chuyện, chờ đến căn cứ, tự nhiên sẽ công bố.

“Ê, tên gì, thấy giống lang thang ?” Một bệnh ở khu tầng , đột nhiên dừng bước chờ Thư Sinh, dường như cảm thấy đường xa xôi, bắt chuyện với .

“Ừm.” Thư Sinh đáp lạnh nhạt, mấy để ý đến .

“Anh , viện trưởng kêu chúng , ấn những hình bộ xương khô lên , tác dụng gì nhỉ?” Người bệnh nghi hoặc giơ tay lên, lòng bàn tay đầy vết chai, mu bàn tay in một cái con dấu bộ xương khô màu đỏ.

“Hơi giống con dấu kiểm nghiệm chất lượng sản phẩm thịt đạt tiêu chuẩn.” Thư Sinh khẩy một tiếng.

Người bệnh ngây ngốc, ánh mắt lộ sự ngu xuẩn trong trẻo: “Ách, ý gì ạ?”

“…” Khóe miệng Thư Sinh như vô ngữ thành một đường thẳng.

Đó chính là con dấu tượng trưng cho “giấy chứng nhận phận” chỉ con heo đạt tiêu chuẩn khi trải qua kiểm tra kiểm dịch chính quy. những lời , , bởi vì cũng vô dụng. Con heo đợi làm thịt, thì cần suy nghĩ về nhân sinh.

“Tôi đùa thôi, ngang qua khu rừng đó, hình như nổi lên sương mù lớn, lẽ con dấu chính là bùa hộ mệnh mà viện trưởng cấp cho chúng đó.” Thư Sinh qua loa .

đúng đúng.” Người bệnh lập tức gật đầu, cảm khái : “Anh lý, viện trưởng của chúng mà, lo lắng cho chúng sốt vó, trễ thế còn dẫn chúng chạy xa như , thật sự là tận tâm.”

“Nếu như tất cả bác sĩ đời, đều như cô , đó chính là phúc khí của tất cả bệnh nhân.”

Thư Sinh đầu sang một bên: “… Ha ha.”

Chẳng bao lâu , ở phía đội ngũ, Viện trưởng Hàn Cửu Tinh dừng bước, đó giơ đèn pin quét phía , dường như đang kiểm kê lượng.

“Mọi ai lạc chứ, căn cứ đến . Các vị là nhóm bệnh nhân đầu tiên đến đây, cho nên chuẩn những phúc lợi đặc biệt cho các vị.”

“Khám sức khỏe miễn phí trị giá 1988 (tệ?), trợ cấp chữa bệnh 5000 cho mỗi , còn bữa ăn dinh dưỡng xa hoa. Hôm nay cứ ở trong căn cứ , nơi đủ thứ nhé.”

Đám lang thang xong lời , vẻ vui mừng, mặt đồng loạt lộ nụ cảm kích và vui sướng. Không ngờ, Hàn Cửu Tinh đối với mỗi một nhóm đến đây, đều những lời như .

Thần sắc Hàn Cửu Tinh vẫn bình thường, cô nữa dùng đèn pin quét qua, xác định đến đông đủ.

đến cánh cổng sắt lớn của căn cứ, quẹt thẻ cổng, một lối ngầm dẫn xuống phía , chậm rãi mở .

Hóa cánh cổng sắt lớn chỉ là một cái cớ, cánh cửa thật sự giấu một tảng đá lớn cỏ cây rậm rạp che phủ. Tảng đá trong đêm tối khó phát hiện, Hàn Cửu Tinh nhẹ nhàng gạt dây leo và cành cây che cửa, lộ một lối bí ẩn.

Mâu Tiểu Tư trơ mắt , một đám bệnh nhân cứ thế hề cảnh giác, theo Hàn Cửu Tinh xuống căn cứ.

“Xem chúng cần đợi.”

“Hiện tại tùy tiện , dễ dàng đụng mặt họ ở bên trong.” Mâu Tiểu Tư chút tiếc nuối .

________________________________________

Hàn Cửu Tinh dẫn một nhóm bệnh nhân xuyên qua cánh cửa đá dày nặng, tiến bên trong căn cứ.

Phía là hành lang hẹp dài, các bức tường cấu tạo từ bê tông màu xám, mang cảm giác lạnh lẽo u ám.

Hàn Cửu Tinh tuốt đàng , cô dường như vô cùng quen thuộc nơi . Sau khi rẽ qua một khúc quanh, đến cuối hành lang, cô dùng vân tay giải khóa một cánh cửa kim loại khổng lồ.

Cửa mở, giây tiếp theo, một phòng thí nghiệm rộng lớn hiện mắt .

Trong phòng thí nghiệm, một ông lão mặc áo blouse trắng, để kiểu tóc đầu nhím màu xanh dương, thấy động tĩnh liền .

“1, 2, 3, 4, 5… 15, ha, tới 15 con chuột bạch nhỏ. Tối nay nhất định sẽ kích động đến ngủ yên.” Lão giả đếm lượng đám lang thang mà Hàn Cửu Tinh mang đến, l.i.ế.m môi, mặt lộ nụ biến thái.

“…” Khóe miệng Hàn Cửu Tinh khẽ nhếch, “Tiến sĩ Joy, nghiên cứu của ông tiến hành đến bước nào , thuận lợi ?”

Tiến sĩ Joy mỉm về phía Hàn Cửu Tinh, nhẹ nhàng lắc lắc lọ thuốc màu tím trong tay, ẩn ý : “Nếu cô thể cung cấp thêm cho một chút chuột bạch nữa, chừng sớm thành công .”

“Bất quá, 15 con chuột bạch nhỏ , cũng đủ cho dùng một thời gian. Lần đưa cô tổng cộng hai triệu tiền mặt, thế nào?”

Hàn Cửu Tinh nhún vai, cô hài lòng với mức giá .

một lang thang cũng thể bán mười vạn linh tệ, tính , cô lời lớn.

“Thành giao.”

Theo lời Hàn Cửu Tinh dứt lời, trong phòng thí nghiệm, đột nhiên lao một đám nhân viên an ninh cầm súng, bao vây đám bệnh nhân phía .

“Cô, các làm gì?”

Đám bệnh nhân vẫn còn đang mơ hồ lập tức hoảng loạn, run rẩy hỏi.

“Viện trưởng, đây là ý gì?” Có bệnh dần phản ứng , chậm rãi lùi về phía , ý đồ chạy ngược trở theo hành lang lúc đến.

Chưa kịp chạy vài bước, một bệnh trong đó nhân viên an ninh từ phía giáng một gậy đầu, kèm theo một gậy điện. Người đó lập tức ngã xuống đất dậy nổi, run rẩy.

“Tất cả phối hợp một chút cho !” Nhân viên an ninh lạnh lùng cảnh cáo, “Khi bước nơi , các chẳng qua là vật thí nghiệm của Tiến sĩ Joy.”

Nghe thấy ba chữ “vật thí nghiệm”, sắc mặt những bệnh khác lập tức đổi, trở nên rùng .

“Tại như ? Chúng lừa ?”

“Các rốt cuộc làm gì?!”

Trên mặt đám bệnh nhân lộ vẻ kinh hoàng, họ cuối cùng cũng ý thức rơi một tuyệt cảnh thể thoát . Trong khoảnh khắc, bực bội, thể tin , hối hận, cam lòng… vô ý niệm dồn dập ập đến.

Họ chĩa ánh mắt thù địch về phía Hàn Cửu Tinh.

Hàn Cửu Tinh sắc mặt bất biến, cô chỉ là kẻ buôn , thể bận tâm đến tình cảnh của những kẻ lang thang .

Mỉm nhẹ với Tiến sĩ Joy, cô nhận lấy một chiếc vali đen đựng đầy tiền mặt, xoay rời khỏi phòng thí nghiệm.

Mặc cho đám bệnh nhân kêu gọi và cầu cứu phía thế nào, cô đều hề d.a.o động.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/vo-han-luu-ky-nang-cua-ta-la-so-xac/chuong-221-vien-dieu-duong-thien-thang-24.html.]

________________________________________

Bên ngoài căn cứ, Mâu Tiểu Tư và những khác kiên nhẫn canh gác, thỉnh thoảng đánh giá lối , ngay cả đèn pin cũng bật.

Sự chờ đợi và quan sát kéo dài một cách nhàm chán, khiến dễ buồn ngủ.

Không qua bao lâu…

“Ê, kìa!”

Mỹ Lạp đột nhiên ngẩng đầu, cẩn thận dùng giọng khí .

Mọi lập tức tỉnh táo.

Sau đó họ thấy Hàn Cửu Tinh xách theo một chiếc vali đen, một bước khỏi tòa kiến trúc đó.

Lúc thì một đám , lúc thì chỉ còn một .

“Cô lạc lõng , cơ hội nha.” Kiều San nhếch miệng , “Có ai cùng , trói cô ?”

Mâu Tiểu Tư và những khác , đều chút vô ngữ.

“Hàn Cửu Tinh khó đối phó lắm, khuyên cô đừng xem thường cô .” Nói xong, Mâu Tiểu Tư móc bộ đàm đeo hông, điều chỉnh trạng thái và : “Bây giờ thể . Tôi sẽ căn cứ thăm dò đường , đến lúc đó lệnh của .”

Hàn Cửu Tinh lúc xa, Mâu Tiểu Tư cố ý đợi thêm một lát, mới lặng lẽ tiến về phía căn cứ.

Đi đến tòa kiến trúc xám xịt , theo tiếng quẹt thẻ cổng nhẹ nhàng, tảng đá lớn di chuyển, một lối hẹp hiện trong tầm mắt cô.

Mâu Tiểu Tư hít một thật sâu, theo bản năng siết chặt chiếc búa sắt trong tay, chuẩn ứng phó với tình huống thể xảy . Cô lặng lẽ bước lối , từng bước tiến về phía sâu trong hành lang.

Đi một đoạn thời gian, cô đến một khúc cua. Hai bên trái đều là hành lang đen kịt. Mâu Tiểu Tư do dự một chút, đó quyết đoán chọn lối bên trái. Cô vội vã dọc theo lối , thần kinh căng thẳng khiến cô luôn duy trì cảnh giác.

Đột nhiên, cô thấy một âm thanh nhỏ từ cách đó xa, như thể sắp !

Mâu Tiểu Tư dừng bước, áp sát tường, đó kéo một cái trong hư , khoác một chiếc áo choàng đen lên , bước trạng thái tàng hình.

Theo tiếng bước chân ngày càng gần, thần kinh Mâu Tiểu Tư càng căng thẳng, cô nín thở chờ đợi.

Giây tiếp theo, một nhân viên an ninh bước từ cuối hành lang. Hắn mang theo dùi cui điện và súng, đôi chân săn chắc vạm vỡ, khóe miệng ngậm một điếu thuốc, dường như đang ngoài giải tỏa cơn nghiện.

Im lặng một lát, Mâu Tiểu Tư vô thanh vô tức tiếp cận, bỗng nhiên bạo phát, giơ tay c.h.é.m về phía động mạch cổ .

“Bộp…”

Nhân viên an ninh cuộc tấn công bất ngờ làm cho hoảng sợ, loạng choạng một cái, nhưng c.h.é.m ngất. Phản ứng , lập tức thể tin nổi , múa may dùi cui điện ngăn cản đòn tấn công.

Đáng tiếc Mâu Tiểu Tư cho cơ hội . Cô bịt miệng , vặn gãy cổ từ phía .

“Rắc!”

Một tiếng giòn vang, nhân viên an ninh lãnh cơm hộp ở chỗ cô.

【 Đinh, thí nghiệm thành công một xác chết, sờ xác thành công! 】

【 Ngươi nhận Sơ đồ cấu tạo bên trong căn cứ ×1 】

【 Ngươi nhận Phiếu ghi chép giao ca của nhân viên an ninh ×1 】

【 Ngươi nhận Áo Bảo Vệ An Ninh ×1 】

Thở dài.

Mâu Tiểu Tư cam chịu như thể, khoác chiếc áo bảo vệ an ninh sờ lên .

Xem tạm thời chỉ thể mạo danh như để qua ải.

Đang định rời , Mâu Tiểu Tư nghĩ nghĩ, bỗng nhiên lấy một con d.a.o nhỏ, cắt một đoạn ngón tay của bảo vệ an ninh và cất túi.

Nghĩ thêm một chút, tiện thể cắt cả đầu đối phương, kẹp nách.

Sau đó móc bột hóa xác, rắc đều lên t.h.i t.h.ể bảo vệ an ninh.

Làm xong tất cả những việc , cô mới cầm bộ đàm lên, thì thầm một câu: “Ê, các cô chuẩn , thể .”

Mâu Tiểu Tư đợi vài giây, thấy từ bên bộ đàm, truyền đến một tràng tiếng đánh .

“Ừm? Tình huống của nhóm ?”

Cô vô ngữ lắc đầu, cũng đại khái đoán là chuyện gì.

Tuy nhiên, Hàn Cửu Tinh , tuy là tồn tại cấp Quỷ Vương, nhưng Kiều San và những khác dù cũng ba , Baileys trọng ở bên cạnh, cũng đến mức xảy chuyện.

Nghĩ , Mâu Tiểu Tư quyết định tiếp tục về phía .

Cô mặc áo bảo vệ an ninh, bên hông đeo s.ú.n.g và một cây dùi cui điện.

Đi đến cuối hành lang, phía xuất hiện một cánh cửa kim loại lớn, khép kín, thể quẹt thẻ .

Cũng may Mâu Tiểu Tư chuẩn , để đề phòng sẽ xuất hiện khóa vân tay và khóa tròng đen, cô cố ý mang theo một phần cơ thể của bảo vệ an ninh.

Mâu Tiểu Tư chút hoang mang lấy một đoạn ngón tay của nhân viên an ninh từ trong túi, đặt lên.

“Tít, phân biệt vân tay tất, thông tin phận xác nhận.”

Sau tiếng nhắc nhở, hiện mắt là một chiếc thang máy xuống phía .

Mâu Tiểu Tư nghi hoặc một chút, thầm nghĩ hẳn là nhầm.

Hành lang bên trái là thang máy, cuối hành lang bên là gì?

Cô móc Sơ đồ cấu tạo bên trong căn cứ, qua một cách sơ lược.

“Sao là phòng thí nghiệm …”

Ánh mắt Mâu Tiểu Tư ngây một chút, nhưng nhanh liền phản ứng .

Những cái gọi là sơ đồ cấu tạo , về nguyên tắc giống với công trình hiện trường, nhưng thực tế thì chắc, chỉ thể xem phần kết cấu.

Thôi, tạm chấp nhận dùng .

Thu hồi bản vẽ, Mâu Tiểu Tư bước thang máy.

Thang máy tầng, chỉ một nút bấm xuống.

Loading...