Vô Hạn Lưu: Kỹ Năng Của Ta Là Sờ Xác - Chương 219: Viện Điều Dưỡng Thiên Thang (22)

Cập nhật lúc: 2025-11-05 17:12:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tình huống của bà lão Hắc , cô đang kích thích oán niệm của Đêm Ma?”

Trong phòng khám.

Mâu Tiểu Tư rõ, bản Đêm Ma vốn là một khối năng lượng hắc ám khai trí, nhưng trải qua sự kích thích ngừng của bà lão Hắc, oán niệm của Đêm Ma liên tục tăng cường, phát triển đến mức đáng kinh ngạc.

“Nhiều năm như trôi qua, cho dù oán niệm ngập trời trong viện điều dưỡng năm đó, cũng sớm nên tan …”

bà lão Hắc cứ như sợ oán niệm biến mất, còn ngừng kích thích nó. Thời gian lâu như , Đêm Ma thể phát điên…”

Mâu Tiểu Tư cúi đầu thầm nghĩ.

Chuyện , chỉ một khả năng.

Đó chính là những hành động của Đêm Ma, lợi ích nhất quán với bà lão Hắc. Bởi vì một nguyên nhân nào đó, bà lão Hắc tất cả nhân viên y tế trong viện điều dưỡng chết!

lúc cô đang suy nghĩ.

Cửa lớn phòng khám bỗng nhiên đẩy .

Baileys và Kiều San bước , họ kết thúc một ngày làm việc bận rộn, mãi mới thể nghỉ ngơi một lát.

“Chúng một vài chuyện.”

“Chuyện gì?” Mâu Tiểu Tư thu hồi suy nghĩ, tạm thời tắt [Tròng mắt rình rập].

“Về chuyện cũ của bà lão Hắc, chúng ân oán giữa bà lão Hắc và bà lão Lập Hoa từ chỗ mấy bệnh nhân khu tầng .” Baileys nghiêm túc .

Hôm nay, cô và Kiều San mãi mới cơ hội, phân công lên khu vực tầng chăm sóc bệnh nhân.

Từ lời kể của một nhân viên cũ và những bệnh nhân ở đây từ mười mấy năm , cuối cùng họ cũng hỏi thăm một vài chuyện năm xưa.

“Rốt cuộc là chuyện gì, mau mau . Hai cô giỏi thật đấy, hỏi thằng nhóc Thần Dương, hỏi cả thư sinh, ngay cả họ cũng quá khứ của bà lão Lập Hoa, thậm chí y tá trưởng cũng rõ.” Mỹ Lạp xen .

“Chúng kích hoạt nhiệm vụ chi nhánh. Sáng nay, đẩy bà lão Lập Hoa đến quầy hỏa táng, đó hỗ trợ rải dầu lên xác c.h.ế.t trong phòng hỏa táng. Các cô cũng , những chỗ tưới dầu thấm đều, thịt và xương cốt sẽ cháy sạch. Tôi ở chỗ hôi thối đó, giúp đốt ba tiếng đồng hồ, mới hỏi một chuyện từ chỗ ông lão Lò Hơi.” Baileys , ngửi ngửi ngón tay, như thể đó còn vương vương mùi dầu xác chết.

Kiều San cũng gật đầu, bổ sung: “Tôi thì vô tình kích hoạt nhiệm vụ. Hôm nay, một ông già thối tha ở khu tầng kêu giúp ông túi nước tiểu. Tôi thèm đáp , ông liền định động tay động chân với . Trong cơn tức giận, lỡ tay làm gãy cánh tay và chân ông . Ông bắt đầu la hét om sòm, sợ ông ảnh hưởng khác nghỉ ngơi, nên vô ý gõ cho ông ngất . Cuối cùng nghĩ nghĩ , sợ ông báo cáo với bệnh viện, dứt khoát làm thì thôi, làm thì làm cho trót…”

Dưới cái kinh ngạc của Mâu Tiểu Tư và Tốt Đẹp Kéo Tắc.

Kiều San chuyển lời: “ những thứ đó quan trọng. Trọng điểm là cảnh trùng hợp một bệnh nhân ngang qua thấy. Tôi nghĩ ai gặp thì phần, liền trói luôn đối phương phòng bệnh. Cuối cùng, trong cơ duyên xảo hợp, hỏi một vài thứ.”

Mỹ Lạp: “???”

Mâu Tiểu Tư: “…”

“Công việc hằng ngày của hai cô… Ách… Thật đúng là đa dạng, muôn màu muôn vẻ…”

Mâu Tiểu Tư trong chốc lát, cũng nên đánh giá thế nào.

Theo , một chuyện cũ năm xưa, chậm rãi tuôn từ miệng Baileys và Kiều San.

Mười mấy năm , virus hoành hành trong viện điều dưỡng, từng bùng phát một trận dịch bệnh kinh hoàng.

Trận dịch kéo dài lâu, chỉ hơn ba tháng. Đáng tiếc, điều kiện chữa trị của viện điều dưỡng lạc hậu, chút sức lực chống cự, dẫn đến hơn một ngàn bệnh nhân trong viện tử vong, rơi tình trạng hỗn loạn thể kiểm soát.

Theo lời của những còn sống, virus do chim đen trong rừng mang đến, tỷ lệ tử vong cao. Người nhiễm bệnh hầu như đều sốt, thổ huyết, tử vong trong vòng 48 giờ.

Nói chung, virus tỷ lệ tử vong càng cao, ngược tính lây lan càng thấp, bởi vì nhiễm bệnh đều chết, cơ hội ngoài truyền bá virus.

“Ừm… Chuyện gần giống với tình hình chúng qua cuộn phim.” Mâu Tiểu Tư trầm tư một lát, : “Chẳng lẽ, bà lão Hắc chính là sống sót trận dịch đó? Năm đó xảy chuyện gì với cô ?”

“Cô đoán sai.”

Kiều San tiếp lời: “Tôi cố ý hỏi. Mười mấy năm , bà lão Hắc, bà lão Lập Hoa, và một tên là ‘bà lão Nam Điều’, ba họ từng là bạn bè .”

“Năm đó, bà lão Lập Hoa hình như vì một chỗ thương trường tên , nảy sinh mâu thuẫn làm ăn với đối thủ cạnh tranh, dẫn đến bà trong cơn giận dữ, trực tiếp hạ độc sát hại đối phương.”

“Nếu chỉ g.i.ế.c một công nhân thì thôi, nhưng bà g.i.ế.c là một ông chủ giàu . Cuối cùng, để trốn tội, bà đành nghỉ hưu sớm, viện điều dưỡng Thiên Thang an dưỡng tuổi già. Bà còn quyên tặng cho viện điều dưỡng một khoản tiền lớn, trở thành một trong những cổ đông nhỏ ở đây.”

“Đây cũng là lý do vì , phòng Viện trưởng ảnh chụp chung của Hàn Cửu Tinh và bà lão Lập Hoa.”

“Thì là thế…” Mâu Tiểu Tư đổ mồ hôi , mà thấy nghẹn .

Cô tự nhủ, cái thương trường mà bà lão Lập Hoa gây họa, sẽ là di sản để mớ hỗn độn cho cô đấy chứ.

Lúc , Kiều San dừng một chút, tiếp tục : “Sau khi bà lão Lập Hoa ở đây hơn một năm, hai bạn của bà cũng đến an dưỡng, chính là bà lão Hắc và bà lão Nam Điều. Ba họ tình cảm , chỉ tiếc, vì một trận dịch đột ngột xảy , tình bạn của vài trở nên mong manh.”

“À? Tại , dịch bệnh chỉ kéo dài ba tháng thôi mà, chỉ vì chuyện nhỏ như , tình bạn nhiều năm của họ còn tồn tại? Hơn nữa, thấy bà lão Hắc và bà lão Lập Hoa, hình như còn ý trở mặt thành thù.” Mỹ Lạp thể tưởng tượng nổi.

“Đó là do cô hiểu. Ba tháng, thực thể xảy nhiều chuyện, nhiều chuyện ngờ tới, thậm chí đủ để đổi cả đời .” Kiều San bên cạnh bàn, dùng ngón tay vuốt ve mép cốc cạn, chậm rãi mở lời.

“Lúc đó, c.h.ế.t quá nhiều, cảm xúc của tất cả bệnh nhân đều bao phủ trong sợ hãi, sớm trở nên bình thường.”

“Điều may là, trong ba , bà lão Nam Điều là đầu tiên lây nhiễm.”

“Nói chính xác hơn, là đột nhiên phía bệnh viện bắt .”

“Bắt ?” Mâu Tiểu Tư nhíu mày, “Bắt cách ly ?”

Kiều San: “Ừm…”

“Ban đầu, đều nghĩ như , cho nên cho đến khi tin bà lão Nam Điều c.h.ế.t truyền đến, bà lão Hắc cũng chỉ đau lòng khổ sở mà thôi.”

mới phát hiện, sự việc đơn giản như thế.”

“Theo lý mà , dịch bệnh đến giai đoạn cuối, nhiễm bệnh chỉ nên ngày càng ít , nhưng điều kỳ lạ là, bệnh viện ngày nào cũng bắt , tùy tiện gán cho một cái danh, lây nhiễm, đó liền đưa .”

“Lúc đó bà lão Nam Điều cũng , hề xuất hiện triệu chứng bệnh gì, nhưng đột nhiên một đám nhân viên y tế đến, mạnh mẽ bắt cô .”

“Hả? Việc là vì ?” Mỹ Lạp lộ vẻ nghi hoặc: “Thà g.i.ế.c lầm một trăm, tha sót một ?”

Mâu Tiểu Tư trầm mặc một thoáng, dường như mơ hồ đoán điều gì.

Lúc , Baileys : “Phiên bản là, bà lão Nam Điều bán cho căn cứ Người Que Diêm, để làm thí nghiệm.”

Theo , cô lấy một tấm bản đồ, trải bàn, chỉ căn cứ Người Que Diêm bản vẽ và : “Tôi cũng ông lão Lò Hơi . Nghe những con chim đen năm đó, là qua con sông ở hạ lưu căn cứ, uống nguồn nước ô nhiễm, lúc chạng vạng về tổ, chúng bay ngang qua viện điều dưỡng, nên mới mang virus đến đây.”

“Nói cách khác, cái căn cứ Người Que Diêm , cùng với công ty dược phẩm nó, vẫn luôn bí mật nghiên cứu một loại virus c.h.ế.t .”

“Ban đầu, việc chim đen uống nước ô nhiễm chỉ là một sự kiện ngẫu nhiên, nhưng sự bùng phát dịch bệnh trong viện điều dưỡng, khiến phụ trách căn cứ tìm một nhóm đối tượng thí nghiệm hảo.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/vo-han-luu-ky-nang-cua-ta-la-so-xac/chuong-219-vien-dieu-duong-thien-thang-22.html.]

“Để thể nghiên cứu và chế tạo loại virus nguy hiểm nhất, phụ trách căn cứ tìm đến viện trưởng viện điều dưỡng, tức Hàn Cửu Tinh. Ông đề nghị bồi thường cho viện điều dưỡng, đưa cho Hàn Cửu Tinh một khoản tiền khổng lồ.”

lúc , những lây nhiễm trong viện đều c.h.ế.t gần hết, căn bản thể đạt hiệu quả nghiên cứu. Cho nên, phụ trách căn cứ quyết định trực tiếp mua từ Hàn Cửu Tinh.”

“Sự việc phía thì đơn giản. Hàn Cửu Tinh sự thúc đẩy của lợi ích, mượn danh nghĩa dịch bệnh, khắp nơi gom tiền, mạnh mẽ bắt hơn nửa bệnh nhân trong viện điều dưỡng, ăn món bánh bao m.á.u .”

“Bà lão Nam Điều, chính là một trong những bất hạnh lựa chọn.”

Mâu Tiểu Tư xong, gật đầu trầm ngâm: “Ông lão Lò Hơi là một trong những nhân viên lâu đời nhất của viện điều dưỡng, lời độ tin cậy cao. Bởi , thể hiểu ý tứ lời bà lão Hắc rằng, giữa bác sĩ và đồ tể, chỉ cách một ý nghĩ sai lầm.”

“Tuy nhiên, bà lão Hắc vì chuyện mà hận nhân viên y tế, dẫn đến tinh thần cô bình thường, càng ngày càng cố chấp điên loạn, đều thể lý giải. làm hận cả bà lão Lập Hoa?”

“Chiếc thuyền tình bạn lật là lật ?”

Baileys bình tĩnh : “Bởi vì bà lão Nam Điều căn bản c.h.ế.t vì nhiễm virus. Vào một ngày khi dịch bệnh biến mất, bà lão Hắc thang máy, quên ấn nút, dẫn đến vô tình phòng nghiên cứu ngầm bên trong viện điều dưỡng.”

“Ở phòng nghiên cứu, cô thấy bà lão Nam Điều cắm đầy kim châm khắp , tra tấn đến mức còn hình dạng con . Và điều khiến cô ngờ tới, chính là lúc đó bà lão Lập Hoa đang mặc áo blouse trắng, chung với các nhân viên y tế trong viện, tiến hành thí nghiệm phản ứng điện giật lên bà lão Nam Điều.”

Baileys xong.

Trong phòng khám vang lên một tràng tiếng hít sâu.

“Cái gì?”

Vẻ mặt kinh ngạc của Mỹ Lạp và biểu cảm sững sờ của Mâu Tiểu Tư tương ứng với .

Quả thật là c.h.ế.t ngờ tới, sống cũng ngờ tới.

“Chuyện … Chuyện thể nào chứ?” Mâu Tiểu Tư ngây dại.

Tuy phản bác, nhưng mà…

Thôi , cô phản bác.

Ban đầu cô còn định , bà lão Lập Hoa dù tệ đến mấy, cũng đến mức làm chuyện như chứ. cô nghĩ , cũng cảm thấy chắc, dù mặt mà lòng, cô hiểu rõ sự việc năm đó.

“Cho nên… Bà lão Hắc, liền liệt bà lão Lập Hoa cùng nhân viên y tế, cùng một đối tượng thù hận?” Cô dùng ánh mắt phức tạp hỏi.

Baileys: “Ừm. Ban đầu còn bán tín bán nghi với lời ông lão Lò Hơi , nhưng chiều nay và Kiều San đến phòng nghiên cứu một chuyến. Nơi đó bỏ hoang, nhưng chúng vẫn phát hiện một ảnh chụp và tài liệu sót , chứng thực sự thật Hàn Cửu Tinh vẫn luôn bán cho căn cứ Người Que Diêm.”

“Chìa khóa phòng nghiên cứu là do ông lão Lò Hơi đưa. Chúng thể mang ảnh chụp ngoài, nên chỉ thể thuật cho các cô.”

Kiều San phẫn nộ : “Những tấm ảnh đó, xem đến mức nắm đ.ấ.m cứng luôn!”

“Hơn nữa, việc căn cứ đóng cửa căn bản chỉ là cái cớ. Nghiên cứu cốt lõi vẫn đang tiếp diễn. Chẳng qua khi dịch bệnh qua , Hàn Cửu Tinh dám công khai trắng trợn như nữa, dù còn tiếp tục mở viện điều dưỡng để kiếm tiền.”

“Thế là mấy năm nay, cô bắt đầu nhắm những lang thang bên ngoài, lợi dụng việc cung cấp chỗ ở và thức ăn miễn phí, dụ dỗ những lang thang đến viện điều dưỡng. Kỳ thực vẫn là bán họ căn cứ để làm thí nghiệm.”

“Bề ngoài là một viện trưởng thích làm việc thiện, lưng làm chuyện buôn , các cô đáng c.h.ế.t !”

Mỹ Lạp xong gật đầu lia lịa: “Chuyện chúng . Sáng nay chúng qua khu tầng , Hàn Cửu Tinh cứ như thủ lĩnh đa cấp, lời lẽ đấy, lừa gạt những bệnh nhân , khiến họ hận thể tôn cô làm thần.”

Kiều San bĩu môi: “Lúc còn định làm thịt luôn cả bà lão Hắc, nhưng hình như bà lão Lập Hoa bảo vệ. Sau , bà lão Lập Hoa là xuất phát từ áy náy gì, tự dọn xuống khu phổ thông, tóm vẫn làm cho mối quan hệ trở nên căng thẳng.”

“Nghe cô , bà lão Lập Hoa cũng xa nhỉ, giữa họ hiểu lầm gì ?”

“Cái đó thì , cho dù hiểu lầm, mối quan hệ e rằng cũng khó hàn gắn.”

“…”

Mấy xong chuyện năm đó.

Trong phòng im lặng một phút.

Tất cả những điều hợp lý, khoảnh khắc , cuối cùng lời giải thích hảo.

Dường như sự thù hận của bà lão Hắc cũng điểm chung.

Sau đó, Mâu Tiểu Tư cân nhắc một lát, cũng chuyện bà lão Hắc kích thích Đêm Ma.

“Chậc…”

Kiều San xong khẽ nhếch khóe miệng, thở dài: “Tuy bà lão Hắc tính tình tệ, nhưng đồng cảm với cô . Cảm giác trạng thái tinh thần của cô định. Chẳng qua, bây giờ bà lão Lập Hoa chết, Hàn Cửu Tinh e rằng sẽ bỏ qua bà lão Hắc, sống sót trận dịch năm đó .”

“Dù , bà lão Hắc chính là duy nhất tận mắt chứng kiến hành vi phạm tội của cô ở phòng nghiên cứu lòng đất, và căm hận cô sâu sắc.”

Thực chỉ Kiều San, nghĩ cũng khác lắm.

Sau khi bà lão Lập Hoa chết, rốt cuộc còn ai che chở bà lão Hắc.

Có lẽ Kiều San cũng thực sự đồng cảm với bà lão Hắc, chỉ là thấy sự thù hận của cô mất sức mạnh và độc tính, thấy Hàn Cửu Tinh trở thành chiến thắng cuối cùng.

“Vậy nên…”

Mâu Tiểu Tư trầm mặc một lát, tổng kết: “Người mất tích trong viện, chỉ y tá, mà còn cả bệnh nhân.”

“Mà kẻ chủ mưu gây sự mất tích của họ, một thì chỉ về bà lão Hắc, còn thì chỉ về Viện trưởng Hàn Cửu Tinh. xét cho cùng, căn nguyên đều ở căn cứ Người Que Diêm, cũng chính là nơi chúng sắp tới.”

“Nhiệm vụ cuối cùng của chúng , vẫn là phá hủy những thí nghiệm còn đang vận hành trong căn cứ Người Que Diêm, sai chứ.”

Ba còn gật đầu.

là như . Vấn đề hiện tại là, dù chúng giải quyết bà lão Hắc cũng vô dụng, chỉ cần thí nghiệm còn tiếp diễn một ngày, Đêm Ma sẽ vĩnh viễn biến mất. Còn về Hàn Cửu Tinh, thấy cô ngứa mắt, nếu thể…” Kiều San thêm gì nữa.

sáng suốt đều hiểu ý cô .

Mâu Tiểu Tư bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề khác.

Phó bản , tổng cộng mười chơi tham gia. Đêm Ma ngày đầu tiên g.i.ế.c hai , còn , trừ bốn họ và thư sinh, hẳn là còn ba nữa. Hiện tại tung tích rõ, sống chết.

nếu còn sống, hẳn là sẽ sớm gặp thôi, dù phó bản cũng chỉ còn hai ngày.

“…”

Thôi, Mâu Tiểu Tư suy nghĩ một lát, tạm thời lười quản những chơi khác.

đây phó bản đối chiến, cho dù gặp mặt, khả năng cao cũng sẽ tranh chấp gì.

“Các vị, sắp 10 giờ !” Baileys nhắc nhở, “Tối nay… tính toán gì ?” Vừa , cô về phía Mâu Tiểu Tư, dường như đang chờ quyết định của cô.

Trầm ngâm một lát, Mâu Tiểu Tư gật đầu : “Đã , chúng căn cứ xem thử . Cố gắng trở về sáng mai.”

Loading...