Vô Hạn Lưu: Kỹ Năng Của Ta Là Sờ Xác - Chương 192: Đao Pháp Bọ Ngựa

Cập nhật lúc: 2025-11-04 16:47:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Một lát .

Hắc khí trong hoa tan , Đàn Lang mặt đầy hưng phấn, kích động : “Ha ha ha, em gái, tự do , chân chính tự do !”

Dưới ánh mắt “Anh tâm thần ” của em gái Đàn Minh.

Đàn Lang lập tức xoay , hướng tới Mâu Tiểu Tư chắp tay vái chào, nghiêm nghị : “Đa tạ cao nhân ân cứu mạng, và gia hiểu chuyện, nhiều mạo phạm, mong rằng bao dung, ân tình hôm nay, Đàn Lang sẽ khắc ghi cả đời!”

“Nói quá lời, quá lời, chỉ là một thương nhân bình gốm phổ thông mà thôi, sớm , là khách hàng hôm nay vận khí , rút trúng bảo vật cũng kỳ quái.” Mâu Tiểu Tư xua xua tay, ha hả .

Vật phẩm thanh lý của cô, ít thứ rác rưởi.

Đóa hắc đào hoa đối với cô mà , là vật vô dụng, cũng từ , lúc bán cho con quỷ bọ ngựa vặn .

“Vậy blind box, khách hàng còn tính toán mua thêm một cái ?” Sau khi hàn huyên vài câu đơn giản, Mâu Tiểu Tư tiếp tục thúc đẩy tiêu thụ thương phẩm của , nhân lúc cháy nhà mà hôi của.

“Muốn , đương nhiên ! Phiền toái cao nhân, mấy cấp bậc blind box còn , mỗi loại đều một cái!” Đàn Lang màng em gái khuyên can, vội vàng , sợ chính bỏ lỡ bảo bối khác.

Có cái blind box thứ nhất làm nền.

Lúc , nội tâm Đàn Lang bành trướng thôi.

Thậm chí!

Nghi ngờ là gặp cao nhân nào đó, loại cao nhân tuyệt thế bất xuất thế (tuyệt thế nhưng lộ diện) !

Nhất định là lời cầu nguyện ngày đêm của tác dụng, thiên thần phái cao nhân đến cứu vớt .

Nghĩ đến đây, nội tâm Đàn Lang kinh hỉ, may mắn!

Ánh mắt về phía Mâu Tiểu Tư cũng đổi.

“Anh, điên ? Mấy cái blind box , cộng cũng hơn một trăm vạn linh tệ đó!” Em gái Đàn Minh thấy thế, sợ tới mức cằm đều rớt, cảm thấy trai khẳng định là điên , nhưng cô ngăn cản, ngăn .

Vấn đề là, ai sẽ ở một cái quầy ven đường, tiêu hơn một trăm vạn mua đồ vật chứ.

Cái thuần túy là đồ ngốc ?

Truyền ngoài, rụng răng ?

Cho dù là bại gia tử, cũng đến nỗi làm như .

Nghĩ đến chỗ , Đàn Minh đầu, chằm chằm Mâu Tiểu Tư, phảng phất đang xem một kẻ gian thương, vẻ mặt bất mãn.

Mâu Tiểu Tư để ý đến ánh mắt của cô, mà là tiếp tục : “Khách hàng, cái blind box thứ hai là giá bình thường, lượt là một vạn một cấp, năm vạn một cấp, mười vạn một cấp, 50 vạn một cấp, cùng 100 vạn một cấp.”

“Không thành vấn đề, mỗi loại cho một cái!” Đàn Lang lúc cân nhắc giá cả, chút do dự lựa chọn lấy hết!

Trẻ con mới đưa lựa chọn, trưởng thành thì lấy hết!

Vừa vật phẩm một trăm khối, mở một đóa hắc đào hoa quý hiếm chỉ tồn tại trong truyền thuyết bí văn.

Ai mà , đằng còn thể mở bảo bối lợi hại hơn ?

Rất nhanh, năm cái blind box lớn nhỏ đồng nhất, chọn , bày ở mặt Đàn Lang, xếp thành một hàng.

Lần , Đàn Lang vẻ mặt chờ mong cầm lấy búa gỗ nhỏ, bang một tiếng, liền đập nát cái blind box một vạn đồng tiền.

Kết quả…… Bên trong trống rỗng.

Không thứ gì hết!

Đàn Lang sững sờ, mặt khỏi chút thất vọng, bất quá , dù cũng là blind box mà, ngẫu nhiên mở một cái trống cũng bình thường, còn bốn cái nữa mà.

Vì thế tiếp tục cầm lấy cái búa, bạch bạch bạch liên tiếp đập ba cái bình gốm.

Ba búa xuống, ngắn ngủi vài giây, 65 vạn linh tệ liền trực tiếp cánh mà bay.

Mà Đàn Lang mảnh vụn bình gốm đầy đất, vẻ mặt ngơ ngác.

Mấy cái blind box , cư nhiên cũng là trống !!

Không chứ!

Tại như ?!

Tỷ lệ trúng thưởng của blind box thấp như ?

Trọn vẹn 65 vạn a, cứ như ném đá xuống sông ?!

“Anh trai, lừa !” Đàn Minh thấy thế, giận đến dậm chân, vội vàng đòi Mâu Tiểu Tư trả hàng, “Cái cuối cùng 100 vạn, chúng mua! Trả hàng! Có là cô làm ăn , liền đem xem là đồ ngốc ! Quá đáng ăn h.i.ế.p !”

“Thực xin , thương phẩm của quán một khi bán , nhận đổi trả.” Mâu Tiểu Tư vẫn mỉm , vẻ mặt bình tĩnh.

Đàn Minh còn thêm cái gì, Đàn Lang bên cạnh ngăn : “Ai, em gái, , chỉ bằng đóa hắc đào hoa thứ nhất, giá trị trong lòng cũng vượt qua trăm vạn , thỏa mãn.”

Nói xong, trực tiếp cầm lấy búa gỗ, đối với cái bình gốm cuối cùng, trị giá trăm vạn linh tệ, nhẹ nhàng gõ một cái.

Bang!!

Lần .

Bình gốm đánh, bề mặt xuất hiện vài vết nứt nhỏ.

Ngay đó, một luồng ánh sáng chói lòa khó thể bỏ qua, bỗng nhiên từ trong bình phun !

Rất nhanh, bình gốm tan vỡ……

Trong ánh mắt tò mò của Đàn Lang.

Một mảnh vỡ hình dạng ngói, tạo hình cổ xưa, tản ánh hào quang rực rỡ, rời khỏi bình, hiện mắt .

“Đây là…… cái gì?”

Đàn Lang vội vàng nhặt mảnh vỡ lên, cảm thấy vật trong tay, trông như là mái ngói, mà giống, bởi vì đó rực rỡ lung linh, thủ đoạn bình thường thể làm .

Sắc mặt Đàn Lang chút biến hóa.

Trong ánh mắt lộ sự nghi hoặc lớn.

lúc , trong đầu “Oanh” một tiếng nổ vang, bỗng nhiên cảm thấy trong tay một trận đau đớn.

Mảnh vỡ thần bí thế mà cắt qua lòng bàn tay , m.á.u tươi nhuộm dần.

Theo , ý thức Đàn Lang chấn động, phảng phất thể kéo một mảnh gian giống như quá hư (hư vô, siêu thoát).

Nơi đó, sừng sững một mặc áo xanh, thấy rõ mặt, đang diễn tả một môn đao pháp!

Cái gọi là đao hành dày nặng, kiếm nhẹ nhàng!

Mà môn đao pháp diễn tả, làm theo cách trái ngược, lúc là cái loại đao pháp nhẹ nhàng.

Chỉ liếc mắt một cái, Đàn Lang xem ngây ngốc.

“Này! Này! Đao pháp thật tinh diệu! Trông còn khủng bố hơn cả đao pháp của Lão Tổ đại nhân!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/vo-han-luu-ky-nang-cua-ta-la-so-xac/chuong-192-dao-phap-bo-ngua.html.]

Lúc , bóng màu xanh lục bắt đầu diễn tả đao pháp thứ hai.

“Nó…… đang gọi ?!”

Đàn Lang bỗng nhiên cảm nhận một luồng triệu hoán mãnh liệt, lập tức tập trung tinh thần, dốc hết sức chăm chú bóng diễn tả đao pháp.

Một , hai , ba …… Thẳng đến khi ghi nhớ quỹ đạo vận hành của đao pháp, cùng với bí quyết pháp môn của đao pháp.

“Đao pháp , gọi là Ngọc Lang Đao, chủ nhân là nữ tử của Tộc Nợ Đao, mà môn đao pháp huyền diệu , chính là do yêu tặng, là vật định ước của hai !”

Không qua bao lâu, Đàn Lang bỗng nhiên bừng tỉnh.

Vẻ mặt chấn động.

Thần Khí, thật là Thần Khí a!!

Cái xác định là bảo bối thể mua ở quán ven đường !

Đàn Lang trừng lớn mắt, hầu như khó thể che giấu sự kinh ngạc trong mắt , khi Mâu Tiểu Tư, ánh mắt cả đổi.

Hắn trong lòng chấn động, trực tiếp hướng về phía Mâu Tiểu Tư cúi một cái thật sâu, : “Đa tạ tiền bối!”

tạ, cần , bản thể gia tộc Đàn thị bọn họ là bọ ngựa, vốn là sử dụng đao, một môn đao pháp quý giá đối với bọn họ mà , quả thực quá trọng yếu, thắng qua hết thảy!

Đàn Lang tin tưởng, bộ đao pháp , tương lai gia tộc Đàn thị bọn họ nhất định nhiều đất dụng võ.

Mà hết thảy những điều , thế mà đều là mở hai cái blind box ở quán ven đường!

“Vị tiền bối rốt cuộc là ai, blind box tiện nghi như , thế mà thể mở thần vật như thế?”

Lại nghĩ đến đây, Đàn Lang cảm thấy 100 vạn là đắt, hơn nữa còn quá tiện nghi, tiện nghi chút quá đáng.

Vốn dĩ là bọ ngựa đực, vô luận là chênh lệch thể hình, là thiên phú lực lượng, đều kém xa bất kỳ một con bọ ngựa cái nào.

Nếu bọ ngựa cái , thậm chí thể chút phí sức trong nháy mắt hạ gục .

hiện tại, bộ đao pháp , ít nhất năng lực tự bảo vệ !!

Tuy nhiên hết thảy , đối với Mâu Tiểu Tư mà , chỉ là một cuộc làm ăn bình thường mà thôi, cô : “Giao dịch thành, thuận mua bán, cần cảm ơn .”

Đến nỗi môn đao pháp , đương nhiên là thật.

Là cô tại sớm đó sờ thi (lục lọi xác chết) mà đạt .

Chẳng qua cô lúc cũng quá để tâm, trở bản thế giới , cô thích dùng đao, chơi dùng đao cũng ít, cho nên coi như rác rưởi, lâu ngày dùng tới.

Hiện tại, tiệm blind box khai trương, cô dứt khoát liền lấy bán.

Xem như một cái điềm tiền (điềm báo tài lộc), đưa ngoài cũng lỗ.

“Tiền bối, đây là phương thức liên hệ và tín vật của , gia tộc Đàn thị chúng tuy rằng bao lớn bản lĩnh, nhưng ở khu Tây , vẫn một ít quyền lên tiếng, nếu ngài gặp chuyện gì khó giải quyết cần hỗ trợ, làm ơn nhất định liên hệ !!”

Đàn Lang , nữa hướng tới Mâu Tiểu Tư cúi đầu vái chào, khi ngàn ân vạn tạ, để một tờ giấy và một cái ngọc bội màu xanh lục khắc chữ “Đàn”, liền mang theo em gái Đàn Minh vội vàng rời .

Hắn nóng lòng trở về, tiếp tục mài giũa bộ đao pháp !

...

...

“Hô…… Hôm nay coi như tạm , liền thu quán .”

Hai con quỷ bọ ngựa , Mâu Tiểu Tư nhẹ nhàng thở , bàn tay vung lên, liền chuẩn thu quán.

Đợt hôm nay, ngờ thuận lợi như thế, cô nhẹ nhàng liền nhập 160 vạn linh tệ.

Bất quá Mâu Tiểu Tư trong lòng rõ ràng, đồ vật mà blind box của cô đưa , ở thế giới Quỷ Quái, tuyệt đối xa chỉ cái giá !

blind box của cô, tạm thời còn thể bán lượng lớn.

Muốn tiên tạo dựng danh tiếng, chậm rãi làm nổi danh, cho nên giai đoạn chịu chút thiệt thòi, cũng là cần thiết.

Hơn nữa……

Mâu Tiểu Tư cúi đầu, tờ giấy và ngọc bội khắc chữ “Đàn” do Đàn Lang lưu trong tay, như điều suy nghĩ.

dự cảm, thứ , thể đáng giá hơn hẳn một trăm vạn linh tệ.

...

...

Buổi chiều 3 giờ.

Mâu Tiểu Tư sửa soạn một chút, liền đúng giờ gặp mặt theo lời hẹn.

Tiểu thư Chu Bội Đế của Kinh Tủng Nhật Báo, hẹn cô đến một quán cà phê ở góc đường gặp mặt, chuyện gì cùng cô trò chuyện.

Mà ngay tại lúc Mâu Tiểu Tư , trong tiểu viện cửa hàng.

Đồ Lão Tam Tả Nhiên bận bận , đôi mắt nhíu , bỗng nhiên nhai nát hạt đậu phộng trong miệng, sách một tiếng : “Cái hậu sinh , đơn giản a, làm việc giỏi giang, cũng cần mẫn, chê tật gì, chính là cảm giác , hình như chỗ nào đó quái quái.”

Nghe , Đồ Lão Tứ một bên, lướt qua bên ngoài, cả tinh thần lên: “Ngươi còn đừng , sớm cảm giác quái quái, đặc biệt là thái độ đối với Oa Oa (tiểu Mâu Tiểu Tư), quái lạ lắm!”

đúng , bảo thể lầm.”

Hai vị lão già buôn chuyện một lát, bỗng nhiên nảy hứng thú.

Chỉ thấy Đồ Lão Tam ưỡn cổ, hướng về phía Tả Nhiên ở cửa hàng hô: “Tả Nhiên, ngươi hiện tại rảnh , thể hỗ trợ mua mấy bình rượu A Bà .”

Tả Nhiên lúc đang ở cơ quan quầy sắp xếp hàng hóa, cao gầy, dáng thẳng tắp, mặc áo sơ mi trắng, trông như sinh viên.

Nghe , Tả Nhiên cũng ngẩng đầu lên : “Nhị lão, đang bận .”

Đồ Lão Tam cùng Đồ Lão Tứ liếc , đầu óc chuyển, lầm bầm: “Kia cái gì, buổi sáng Oa Oa , buổi tối uống chút rượu A Bà , chắc là nhớ lầm .”

“Kia hẳn là nhớ lầm, Oa Oa khi nào qua uống rượu.”

Nghe nhị lão chuyện, động tác tay Tả Nhiên khựng .

Hắn suy tư một lát, đem đồ vật trong cơ quầy chỉnh tề dọn xong, đóng cửa kính thủy tinh, dậy đáp : “Tôi bận xong , xem Quỷ A Bà hôm nay trong tiệm , nếu sẽ đến nhà cô một chuyến.”

Nói xong, Tả Nhiên cầm lấy bầu rượu mà hai vị lão gia đưa, cửa mua rượu.

Trên mặc áo sơ mi trắng, cổ tay áo ngắn, khi duỗi tay liền lộ cổ tay, lúc đẩy cửa, lộ đường cong cơ bắp cánh tay lưu loát, trẻ trung hữu lực.

Cùng cái cửa hàng trưởng thành nhỏ bé , thế mà vẻ hợp.

“Chậc chậc chậc, tuổi trẻ chính là a, vài phần phong thái năm đó của .” Đồ Lão Tam chằm chằm bóng dáng Tả Nhiên, hắc hắc .

“Thôi , năm đó ngươi trông như ? Xấu y như chữ của !”

Thấy Tả Nhiên rời khỏi cửa hàng, quả thực tìm A Bà Rượu , Đồ Lão Tứ trừng lớn đôi mắt: “Ngươi phát hiện , vô luận khi nào, chỉ cần nhắc tới Oa Oa, liền sẽ lập tức buông tất cả chuyện trong tay, thứ đều lấy Oa Oa làm chủ.”

“Ừm…… Thật là kỳ quái, giống như hạ thuốc .” Đồ Lão Tam suy tư kỹ lưỡng, hình như nghĩ tới cái gì, ung dung : “Lát nữa, trực tiếp hỏi .”

Loading...