Vô Hạn Lưu: Kỹ Năng Của Ta Là Sờ Xác - Chương 187: Mượn Xác Giết Người
Cập nhật lúc: 2025-11-03 17:08:57
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Thế nhưng… Chờ Khóa Hồn Đinh đánh trán Mâu Tiểu Tư khoảnh khắc đó.
Trần Cung kinh hãi, lùi một bước: “Chuyện gì thế ! Chiếc đinh …”
Chỉ thấy, một đinh xuống, Mâu Tiểu Tư những , trán Trần Cung chính chảy máu. Vị trí chính đối ứng với huyệt Ấn Đường của Mâu Tiểu Tư.
Cùng lúc đó, bên tai Mâu Tiểu Tư nữa vang lên âm thanh nhắc nhở:
【Đinh! Cô phát động năng lực Áo Cưới. Trận chiến , trong vòng một phút, bộ thương tổn mà cô chịu, sẽ chuyển dời sang ‘Trần Cung’.】
…
“Sợ c.h.ế.t bà nương … May mà phòng , kịp thời phát động ‘Áo Cưới’.” Mâu Tiểu Tư thấy chiêu hiệu quả, nội tâm nháy mắt nhẹ nhõm.
Dù đây cũng là đầu tiên cô thử gán Áo Cưới sang địch quân.
Vừa Mâu Tiểu Tư lúc cửa, trầm tư mười mấy giây đó, chính là đang suy nghĩ chuyện . Cô phỏng đoán với năng lực của Trần Cung, làm mới thể giải quyết đối phương.
Lúc , chiếc Áo Cưới màu đen Mâu Tiểu Tư, hiện lên một đạo ám quang nhỏ đến khó phát hiện, giống như phục sức của ma nữ.
Công năng gán họa của chiếc Áo Cưới chỉ thể sử dụng ba . Cộng thêm hôm nay, cô tiêu hao hai , về cũng chỉ còn cuối cùng.
“Hiện tại đến lượt của .”
Mâu Tiểu Tư hồn bay phách lạc (hãi hùng khiếp vía), dám chậm trễ, trực tiếp móc Búa Hắc Hoàng.
Đối mặt với Trần Cung , cô gì để , thi triển Gõ Chuông ngay tại chỗ!
Xoẹt, theo Mâu Tiểu Tư vung mạnh cự chùy, một chiếc Đại Chung xám xịt đột nhiên từ trời giáng xuống, bao trùm chặt chẽ Trần Cung trong.
Đông!!
Đông!!!
Búa Hắc Hoàng dừng Đại Chung, vang vọng tiếng chuông cổ xưa mà thần bí.
Không đợi tiếng gõ chuông thứ ba rơi xuống.
Bên trong, Trần Cung liền im bặt… Giống như ném lò thiêu, chắc chắn thể tan rã, hóa thành m.á.u thịt c.h.ế.t .
“…” Sau một lúc lâu động tĩnh.
Ngực Mâu Tiểu Tư phập phồng, cô bước tới thật cẩn thận dời cây búa , xác định Trần Cung rốt cuộc c.h.ế.t hẳn .
mà giây tiếp theo, lưng cô bỗng nhiên chịu đòn nghiêm trọng, một bóng kêu thảm bay tứ tung phía cô.
“Không chết?”
Mâu Tiểu Tư bỗng nhiên trừng lớn đôi mắt, liền thấy Trần Cung từ lúc nào, thế mà xuất hiện ở phía cô, lặng yên một tiếng động!
Hắn nhân cơ hội đánh lén Mâu Tiểu Tư, Áo Cưới của cô phản ngược, thể hiểu tự đánh thành trọng thương.
“Tại như …”
“Là phản ngược?”
Lúc Trần Cung, còn dáng vẻ bình tĩnh lúc . Hắn vẻ mặt kinh dị chằm chằm Mâu Tiểu Tư: “Cô dùng đạo cụ phản ngược gì?”
nhanh, trấn tĩnh . Uống mấy chai thuốc chữa lành, chậm rãi dậy, bừng tỉnh : “Không quan hệ, phàm là đạo cụ phản ngược, chắc chắn thời gian hạn chế!”
Dứt lời, Trần Cung thế mà tại chỗ, chằm chằm Mâu Tiểu Tư, đợi lên.
???
Mâu Tiểu Tư thấy Trần Cung tay, cũng rời , liền chút hoảng hốt. Thứ ý gì?
Thời gian gán họa của Áo Cưới chỉ một phút. Đối phương thế mà thật sự đợi!
Thấy tình cảnh , Mâu Tiểu Tư biến sắc, chút nghĩ ngợi liền vọt lên, vung búa liền làm. Cô tin Trần Cung là làm bằng sắt. Đứng yên ở đó chịu đánh đều đánh chết!
Nghĩ , cây búa trong tay Mâu Tiểu Tư đột nhiên phóng đại bằng cái bàn, nhắm ngay Trần Cung chính là một trận cuồng oanh loạn tạc. Kết quả ngoài dự đoán của , thế mà thật sự thể g.i.ế.c c.h.ế.t !
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, Hiệp Chế (lượt ), nhanh về bên Trần Cung.
mà , Trần Cung hề tay, chỉ là ở đó chờ. Vẫn luôn chờ đến khi đạo cụ phản ngược của Mâu Tiểu Tư, mất hiệu lực mới thôi! Đến lúc đó, quyền chủ động tự nhiên sẽ trở trong tay .
Trần Cung chằm chằm Mâu Tiểu Tư, khóe miệng chậm rãi giương lên một cung độ tàn nhẫn. Vô luận thế nào, hôm nay Mâu Tiểu Tư tuyệt đối thể là đối thủ của .
Đại biệt thự, trong phòng khách…
Trần Cung duỗi tay gỡ mũ lưỡi trai xuống. Dưới mũ, gáy một chỗ thương tích vật cùn đập , giống như một quả dừa đập hỏng, là lưu từ khi nào. Đây lẽ, chính là nguyên nhân quanh năm thích đội mũ.
“Hiện tại, thời gian đạo cụ phản ngược của cô hẳn qua .”
Trần Cung ở vị trí hơn 3 mét so với Mâu Tiểu Tư, như cô. Theo , đạo cụ năng lực phản ngược, hoặc là sẽ thời gian hạn chế, hoặc là sẽ trả giá đại giới nào đó, hơn nữa khả năng lớn, sẽ là vật phẩm tiêu hao!
Đạo cụ trong Bí Cảnh tuy đa dạng, nhưng tổng thể tồn tại quy luật nào đó thể “kinh nghiệm” tổng kết. Cho nên, hề vội.
Mà bên , Mâu Tiểu Tư cảm thấy áp lực tăng vọt, bởi vì hiện tại đúng là “Hiệp” của đối phương. Trần Cung cho cô cảm giác áp bách vượt quá tưởng tượng, cô cũng bình tĩnh như vẻ bề ngoài.
Thời gian từng phút từng giây trôi …
Cho đến khi Trần Cung còn kiên nhẫn.
Hắn một nữa lấy chiếc đinh, chậm rãi về phía Mâu Tiểu Tư: “Hà tất chứ, giữa cấp 5 và cấp 6, cách lớn, cô vẫn là ngoan ngoãn bó tay !”
Dứt lời, Huyết Hồn Đinh một nữa đột nhiên đ.â.m tới hướng Mâu Tiểu Tư!
Giống như một đạo huyết quang, chợt lóe biến mất.
Mắt thấy nguy hiểm càng ngày càng gần, Mâu Tiểu Tư nháy mắt cảm giác trái tim nào đó đ.â.m mạnh một cái. Đó là cảm giác nguy cơ buông xuống!
Bất đắc dĩ, Áo Cưới của cô tiêu hao một !
【Đinh, Áo Cưới của cô tổn hại!】
…
“Cái liền tổn hại?” Mâu Tiểu Tư hít sâu một lạnh, sắc mặt càng ngày càng khó coi…
Theo gán họa dùng hết, Áo Cưới cuối cùng hỏng, biến thành một kiện quần áo bỏ ! Một kiện trang phòng ngự cấp A+, cứ như mất tác dụng.
Mâu Tiểu Tư ầm thầm thấy . Cô phát hiện phòng ngự một mặt cũng chỉ là kéo dài thời gian mà thôi, căn bản bất cứ ý nghĩa nào. Trừ phi cô thể trong một phút tiếp theo, một nữa tìm biện pháp thể g.i.ế.c c.h.ế.t Trần Cung!
“Tê…”
Mũi đinh , thương tổn chuyển dời. Đối diện, Trần Cung ôm lấy trán, sắc mặt ghê tởm như ăn ruồi bọ. Cái phản ngược c.h.ế.t tiệt !
Trên trán thêm một lỗ đinh m.á.u chảy ào ạt, Trần Cung thế mà vẫn thẳng, giống như một con gián đánh chết.
“Lần đến lượt …”
Lòng Mâu Tiểu Tư cảm xúc. Lần cô khôn hơn, trực tiếp từ bỏ chiến đấu. Đánh là đánh , cần thiết nghĩ cách từ nơi khác.
Khổ tư một lát , ánh mắt Mâu Tiểu Tư sáng lên, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì: “Vẫn còn một biện pháp, lẽ thể!”
Mâu Tiểu Tư tìm kiếm trong thanh đạo cụ, nhanh lấy một tấm thiệp mời đen như mực. Cô lẩm bẩm : “Vậy chỉ thể thử cái .”
Trần Cung cường đại quá, thật giống như một hạt đậu Hà Lan sắt nấu nhừ, đ.ấ.m bẹp, đập nát. Công kích tầm thường căn bản hiệu quả.
Mâu Tiểu Tư từng cảm thấy kẻ địch khó giải quyết như . chênh lệch thực lực bày đó. Cho dù cô lấy mười bộ Áo Cưới, cũng vẫn đánh !
Cho nên giờ phút , cô cần thiết mượn dùng ngoại lực, để giải quyết Trần Cung .
Ngay khoảnh khắc Mâu Tiểu Tư lấy thiệp mời, đối diện, trong lòng Trần Cung chậm rãi dâng lên một tia dự cảm chẳng lành: “Cô làm gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/vo-han-luu-ky-nang-cua-ta-la-so-xac/chuong-187-muon-xac-giet-nguoi.html.]
“Không gì, chỉ là đưa một nơi…”
Mâu Tiểu Tư dùng bút chì nhanh xuống hai chữ thiệp mời: “Trần Cung”. Sau đó bước lên, nhét nghiêng tấm thiệp cổ áo .
Không đợi Trần Cung phản ứng , giây tiếp theo, trong đầu liền bỗng nhiên xuất hiện một tiếng nhắc nhở.
【Đinh, chơi Trần Cung xin chú ý, giám đốc đại sảnh “Lữ Quán Màu Đen” là “Tiểu Dương Trầm Lặng” gửi lời mời ở đến , sẽ cưỡng chế trải nghiệm phòng giường lớn xa hoa một đêm.】
…
“???”
Trần Cung vẻ mặt mê mang, kèm thêm thể tin .
“Mời ở phòng giường lớn xa hoa? Có ý gì?”
Ánh mắt bỗng chốc đổi, ngẩng đầu về phía Mâu Tiểu Tư, đang chuẩn hỏi cho rõ ràng.
Đột nhiên, một trận cảm giác trọng quỷ dị bỗng nhiên truyền đến.
Trước mắt Trần Cung đột nhiên tối sầm, nháy mắt mất tất cả cảm quan. Khi mở mắt nữa, cơ thể xuất hiện trong một tiểu lữ quán tỏa mùi mốc nhẹ.
“Đây là ?”
Sát ý mặt Trần Cung chuyển thành kinh dị, dường như ý thức điều gì, mặt khỏi toát mồ hôi lạnh.
Lữ Quán Màu Đen? Cái nơi Âm Sơn Lộ 444 đó, nơi ma ám?
Hắn làm bỗng nhiên xuất hiện ở chỗ .
Tiểu Dương Trầm Lặng rốt cuộc làm gì !
Đồng tử Trần Cung đột nhiên co , mang theo vẻ kinh hãi quanh trái , thấy bóng dáng Mâu Tiểu Tư. Giống như chỉ một kéo .
“Tư tư tư…”
“Tư tư tư…”
Trên đầu, ánh đèn mờ nhạt ngừng nhấp nháy.
Trong khí truyền đến mùi mốc nhẹ, thậm chí còn kèm theo một tia mùi m.á.u tanh, như như , vô cớ khiến bất an.
“Tiểu Dương Trầm Lặng!”
Một đạo bóng đen nhanh chóng lướt qua từ phía . Trần Cung lập tức đầu , thấy gì.
Trên trần nhà, từng giọt vết m.á.u nhỏ xuống.
Không là ảo giác , Trần Cung mơ hồ cảm nhận trong góc, thứ gì đang âm thầm rình rập .
“Đây… chính là phó bản cấp S trong truyền thuyết, Lữ Quán Màu Đen?!”
Ban đầu còn xác định, cho đến khi về phía quầy tiếp tân.
Dưới ánh đèn lúc sáng lúc tối, vách tường của chiếc quầy cũ kỹ, một cái bóng dáng con nhện khổng lồ tám chân, giương nanh múa vuốt chiếu rọi .
nhanh, bóng dáng con nhện nhanh chóng biến mất, một phụ nữ bước từ quầy hàng.
Cô mặc đồng phục, ánh mắt đờ đẫn, khóe môi treo lên m.á.u tươi ướt át, mỉm hỏi thăm: “Hoan nghênh Lữ Quán Màu Đen, khách nhân, xin hỏi gì thể giúp ngài…”
Đặng đặng đặng!
Trần Cung kinh sợ lùi mấy bước, nội tâm một vạn con ngựa cỏ bùn đang chạy như điên. Đây thật đúng là… cái phó bản kinh dị cấp S đó, bước Thế Giới Quỷ Quái !
Lúc đúng dịp ban đêm, đại sảnh Lữ Quán Màu Đen trống rỗng. ngay đó một bóng mảnh khảnh xuất hiện trống rỗng. Cô mặc một bộ lễ phục đen, xách theo một cây cự chùy cao hơn cô. Không Mâu Tiểu Tư thì còn thể là ai.
“Lần thể để chạy nữa, nhanh chóng lợi dụng ưu thế địa bàn g.i.ế.c c.h.ế.t !”
Mâu Tiểu Tư hiểu rõ sự kinh khủng của Lữ Quán Màu Đen. Hơn nữa loại kinh khủng , liên quan đến cấp bậc, mà là đến từ sự tra tấn do các loại quỷ lệ khó lòng phòng mang .
Cho nên vô luận Trần Cung mạnh đến , đánh ở đây cũng tổng hơn ở bên ngoài. Ít nhất cô còn ưu thế địa bàn. Cô hôm nay cần thiết tận mắt chứng kiến Trần Cung c.h.ế.t ở đây!
“Giám đốc !”
Thân hình Mâu Tiểu Tư xuất hiện trong lữ quán.
Gia Tuệ ở quầy tiếp tân, giống như một máy thiết lập chương trình, lạnh băng mà gật đầu với cô.
“Gia Tuệ, sắp xếp tên ở trọ, mang việc kinh doanh đến cho lữ quán !”
Dứt lời, Mâu Tiểu Tư xách cự chùy, tăng tốc hướng về phía Trần Cung, một búa đập tới.
Trần Cung thấy , trừng lớn mắt, gần như khó thể che giấu sự kinh ngạc trong mắt .
“Giám đốc?”
“Cô thế mà làm Giám đốc trong phó bản cấp S?”
“Mà , cưỡng chế trải nghiệm phòng giường lớn xa hoa ở đây một đêm. Không trải nghiệm sẽ thế nào? Chết ?”
Đại não nhanh chóng phản ứng , Trần Cung giận đến nghiến răng nghiến lợi. Sau đó, , trải nghiệm cũng .
Bất đắc dĩ, tiếp nhận thẻ phòng do Gia Tuệ đưa. Thân hình xoay ngược về phía , tránh thoát cự chùy của Mâu Tiểu Tư đập tới, liền xoay chạy về phía cửa thang máy.
Hắn lên lầu. Ở một đêm thì ở một đêm, trải nghiệm phòng giường lớn xa hoa đúng , quỷ lệ cấp Quỷ Vương, căn bản sợ!
Thấy Trần Cung trốn thang máy. Biểu cảm Mâu Tiểu Tư vi diệu lên. Gã , thật đúng là dám chui ổ cướp lớn !
Cô đơn giản chào hỏi Gia Tuệ hai câu, trực tiếp sử dụng một cái Linh Phù Đóng Băng lên Trần Cung, đó đuổi theo.
Linh Phù Đóng Băng, là một đạo cụ loại bùa Mâu Tiểu Tư thu ở Đảo Giết Chóc. Nó thể đóng băng ngẫu nhiên đạo cụ trong thanh vật phẩm của đối phương. Sau khi đóng băng thành công, đối phương tạm thời thể sử dụng đạo cụ đó trong một giờ.
Vốn dĩ, tấm bùa cô định dùng lên Chim Sợ Cành Cong. lúc đó dùng , lúc lấy đối phó Trần Cung, cũng lúc!
Ở loại lữ quán quỷ lệ giăng khắp nơi , nếu sống sót qua một đêm, cho dù chỉ là thanh vật phẩm thiếu một món vũ khí, cũng đủ khiến khó chịu.
Lầu chín Lữ Quán…
Trần Cung bước khỏi thang máy, liền cảm thấy một tia thở quỷ dị chẳng lành. Sau đó, phát hiện thanh Lưu Minh Kiếm trong thanh đạo cụ của , thế mà biến thành màu xám, hiển thị thể sử dụng.
“Khẳng định là Tiểu Dương Trầm Lặng giở trò quỷ!”
Trần Cung tức khắc đau đầu như đấu.
giờ phút vẫn tính bình tĩnh, cầm thẻ phòng, tiếp tục tìm phòng giường lớn xa hoa mà trải nghiệm . Mặc kệ thế nào, tiên vượt qua đêm nay .
Lúc hành lang tối đen một mảng, lạnh lẽo khác thường. Đây cái lạnh của máy lạnh, cũng cái lạnh do nhiệt độ khí quá thấp, mà là một loại gió lạnh âm u sền sệt, đến từ bốn phương tám hướng, gần như lạnh đến tận xương cốt , làm khó thở.
…
“Đinh!” Thang máy mở ở lầu chín.
Mâu Tiểu Tư xách cự chùy tăng nhanh bước chân.
Kết quả cô lao khỏi thang máy, một bóng áo trắng bỗng nhiên xuất hiện trống rỗng. Mâu Tiểu Tư phanh kịp, đ.â.m thẳng .
“Ngao!”
Giống như đột nhiên đ.â.m một bức tường thịt lạnh lẽo cứng rắn.
Mâu Tiểu Tư bỗng nhiên ngẩng đầu, khi thấy đàn ông áo trắng ở ngay cửa thang máy, cách cực kỳ gần với cô, trái tim căng thẳng tại chỗ, lắp bắp : “Bạch… Bạch Lão Bản!”
Người đàn ông bỗng nhiên xuất hiện mắt, một áo trắng, dáng thon dài, trừ Bạch Dần – Lão Bản Lữ Quán Màu Đen, còn thể là ai.
Mâu Tiểu Tư ánh mắt giao với , theo bản năng lùi một bước, kéo giãn cách, thầm nghĩ trùng hợp như . Cô chỉ là g.i.ế.c một ở cơ sở kinh doanh của , còn ngoài ý đụng lão bản cũ chứ.