Vân Lãm Nguyệt bước khỏi cửa, Tống Chiêu đợi cô trong xe bên đường một lúc.
"Chị đang định gọi điện cho em, thanh toán lâu thế?" Tống Chiêu khởi động xe tiện miệng hỏi.
"À, chị gặp Nguyễn Tư Nhu."
Nghe , cả hai trong xe đều sững sờ!
Vân Uyên: "Người , cô làm tổn thương chị ?"
Tống Chiêu suýt chút nữa đạp phanh, "Hai đụng mặt thì thể gì lâu đến ? Lần gặp, cứ thế mà thẳng."
Vân Lãm Nguyệt chống cằm bằng một tay, ngoài cửa sổ, "Không gì cả. Em mà, hôm nay là sinh nhật chị, chắc chắn hai đứa sẽ đáp ứng yêu cầu của chị, đúng ?"
Vân Uyên gật đầu lia lịa, "Tất nhiên , chị làm gì ạ?"
"Bí mật." Vân Lãm Nguyệt cong mắt, tinh quái, "Lát nữa hai đứa sẽ thôi."
Ba họ trở về biệt thự một bộ quần áo thường ngày, đó Vân Lãm Nguyệt tự lái xe, đưa hai đến một nơi.
Dừng xe ở bãi đậu, Vân Uyên khung cảnh ngoài cửa sổ, giọng giấu vẻ phấn khích.
"A! Là công viên giải trí!"
Vòng đu khổng lồ sừng sững vươn lên mây, các con thú vẽ ngựa gỗ tròn trông sống động như thật, tàu lượn siêu tốc lao vun vút đường ray.
Những quả bóng bay đủ màu sắc lơ lửng , hòa quyện với đủ loại thiết giải trí của công viên, thỉnh thoảng truyền từng tràng tiếng và tiếng ồn ào.
Vân Lãm Nguyệt dịu dàng gật đầu, " , chính là công viên giải trí, mục tiêu của chúng hôm nay là: chơi thả ga ở công viên giải trí."
Tống Chiêu thầm ghi nhớ trong lòng, chị thích đến công viên giải trí chơi.
Cậu ít khi đến công viên giải trí, ở đây quá nhiều , mức độ giải trí của các trò chơi cũng bình thường, chẳng vui bằng việc một đoạn mã.
Còn Vân Uyên, đây là đầu tiên trong đời cô bé đến công viên giải trí! Đủ loại trò chơi làm hoa cả mắt.
Vân Lãm Nguyệt dẫn đường phía , "Khi ba còn sống, ngày sinh nhật chị, họ thường đưa chị đến công viên giải trí chơi. Công viên giải trí mười mấy năm như bây giờ, nhưng vẫn là ký ức tươi nhất của chị."
Ba mua vé cổng, hai bên đường là vô quầy hàng bày bán đủ loại thức ăn ngon và đồ chơi, thu hút du khách dừng chân lựa chọn.
Cô dừng ở một quầy bán đồ trang trí tóc và kẹp tóc.
Cô cầm một chiếc bờm tai thỏ màu trắng lên và đội cho Vân Uyên, chọn một chiếc bờm tai gấu màu nâu cho Tống Chiêu.
Bất chấp vẻ mặt tình nguyện của bé, cô vẫn kiên quyết đội lên cho .
Tống Chiêu nghĩ trong lòng: "Thôi , hôm nay là sinh nhật chị, sẽ phản kháng."
Vân Uyên soi gương, vui mừng khôn xiết.
"Chị, em thích đôi tai , còn chị thì , chị chọn cái nào?"
Ánh mắt Vân Lãm Nguyệt lướt qua một loạt bờm tai, cuối cùng cô cầm một chiếc bờm tai cáo lên và đội .
Cô lắc lắc đầu, "Chị thích cái ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/vo-cu-cua-mac-tong-tu-choi-tai-ket-hon-van-lam-nguyet-mac-than-diem/chuong-201-chuyen-di-cong-vien-giai-tri.html.]
Đôi tai cáo mềm mại lắc lư đỉnh đầu cô, càng làm tăng thêm vẻ tinh nghịch.
Vân Lãm Nguyệt vui vẻ trả tiền, tiếp bên trong.
Trò chơi đầu tiên họ chơi là ngựa gỗ tròn.
"Hồi nhỏ, đưa chị cùng ngựa gỗ, cùng với tiếng nhạc của ngựa gỗ , chị tựa lòng , một bên là ba cầm máy ảnh chụp cho chị."
Vân Lãm Nguyệt nhẹ nhàng kể, trong lời là nỗi nhớ thể che giấu.
Lớn lên, cô nhiều cơ hội đến công viên giải trí, nhưng cô một .
Vân Uyên nghiêng nắm tay cô, nghiêm túc: "Chị, em sẽ luôn ở bên cạnh chị."
Chị còn , nhưng cô em gái , cô bé sẽ bao giờ rời xa chị.
Cảm nhận sự quan tâm của cô bé, Vân Lãm Nguyệt dẹp nỗi buồn còn sót , "Được , chuyện đó nữa, hôm nay chúng đến để chơi, chơi thật vui."
Tống Chiêu nụ thoải mái của chị, thầm thề trong lòng, nhất định chăm sóc chị thật .
Một buổi chiều, ba chơi đùa điên cuồng trong công viên giải trí, từ tàu cướp biển, tàu lượn siêu tốc, đến con lắc lớn, bất kể là trò mạo hiểm mạo hiểm, cả ba đều chơi hết lượt.
Cho đến khi ánh hoàng hôn đổ đầy nửa bầu trời, ba mỗi cầm một cây kem ốc quế, ăn ngoài.
Chiếc bờm tai đầu ba vẫn còn, cùng , tỷ lệ đầu cao.
Sự kết hợp của trai xinh gái , cùng với bờm tai đáng yêu bắt mắt, khiến kìm thêm vài .
Vân Lãm Nguyệt một tay cầm kem, tay cầm điện thoại trả lời tin nhắn.
"Tranh Tranh bảo chúng đến Thiên Thượng Nhân Gian, chúng sẽ ăn tối ở đó."
Cắn một miếng kem vị sữa, nhiệt độ mát lạnh, hương vị thơm ngon, kem và mùa hè quả là một sự kết hợp hảo!
Tống Chiêu lái xe, lâu đến Thiên Thượng Nhân Gian.
Thẩm Hoài Chi chuẩn cho họ một phòng VIP lớn, cô theo tin nhắn điện thoại mà tìm đến.
Đẩy cửa bước , dải ruy băng đầy trời rơi xuống, giọng phấn khích của Hà Thu Tranh vang lên.
"Surprise, Nguyệt Nguyệt, bất ngờ dành cho đây."
Cùng với tiếng nhạc chúc mừng sinh nhật, Thẩm Hoài Chi và Hà Thu Tranh cầm ống ruy băng ở cửa, hò reo khoa trương.
Việc trang trí trong phòng VIP cũng đổi theo chủ đề, các dải ruy băng và bong bóng màu sắc rực rỡ, ở giữa phòng là dòng chữ "Chúc mừng sinh nhật" ghép bằng bong bóng.
Thẩm Hoài Chi : "Cô Vân, chúc mừng sinh nhật. Nghe Tranh Tranh cô sắp đến, chuẩn vội vàng, mong cô đừng chê."
Hà Thu Tranh bỏ ống ruy băng xuống, qua khoác tay cô, "Dù chê cũng , tất cả đều do tớ tự tay chuẩn đó."
Mặc dù buổi trưa cô tặng quà, nhưng bữa tiệc khác buổi tối, tính nghi thức vẫn .
Cảm giác coi trọng tệ, Vân Lãm Nguyệt khẽ , tươi tắn như ánh xuân.
"Cảm ơn, tớ thích."
"Thích là , các cứ từ từ chơi, tớ xin phép ngoài ."