Vợ Cũ Của Mặc Tổng Từ Chối Tái Kết Hôn - Vân Lãm Nguyệt, Mặc Thần Diễm - Chương 173: Trả lại hết
Cập nhật lúc: 2025-12-17 07:44:55
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KijJaXZkz
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Vân Lãm Nguyệt lúc mới , Tống Chiêu âm thầm làm việc, những việc cô giao đều thành.
Bản cô là học y, rõ ràng trong tình huống như , hai sẽ chỉ thương nhẹ như thế.
Vì , cô nhờ Tống Chiêu dùng các biện pháp bất hợp pháp để điều tra tài xế, kết quả là điều tra đúng như dự đoán.
Nghe đoạn ghi âm giọng của Nguyễn Tư Nhu, cô nhếch mép.
“Không thích khuấy động mạng ? Hãy nếm thử mùi vị bại danh liệt mạng .”
Sử dụng máy tính của Tống Chiêu, cô soạn một bài đăng Weibo, mô tả đơn giản sự việc, cuối cùng đính kèm hai đoạn ghi âm.
Đoạn ghi âm đầu tiên là thuê , đoạn thứ hai là thỏa thuận bồi thường.
Sau đó xóa tài khoản, xóa dấu vết.
Hoàn hảo!
Lúc Vân Lãm Nguyệt thực sự cảm thấy thoải mái. Muốn bắt nạt cô, thì chuẩn tinh thần trả thù.
Tống Chiêu nhận máy tính, giúp bài đăng đẩy lên. Không lâu , bài đăng gây chú ý.
Cậu nháy mắt: “Chị, sáng mai dậy sẽ bất ngờ đó.”
“À , Tiểu Chiêu, chị thấy video giám sát về chị mạng xóa, là em làm ?”
Tống Chiêu chú ý đến chuyện : “Em mới xử lý vài cái, ngoài tìm Uyên nhi , kịp làm hết.”
Vân Lãm Nguyệt suy nghĩ một giây, dứt khoát bỏ qua: “Mặc kệ , nghỉ thôi.”
Trời tối.
Chuyện t.a.i n.ạ.n xe , đồng thời cũng khiến dân Bắc Thị xem video.
Những trong giới hào môn Bắc Thị lúc mới , Vân Lãm Nguyệt trốn hôn đến Kinh Thị, và còn nổi tiếng mạng.
Vân Minh đương nhiên nhận điện thoại chất vấn từ Hoàng Tường, hỏi khi nào thể đưa về.
, dù mất mặt đến thế, vẫn từ bỏ ý định cưới Vân Lãm Nguyệt.
Vân Minh qua loa vài câu, gọi quản gia Vân đến.
“Mặc Thần Diễm cho nhà họ Vân , thì đổi phận, lén lút lẻn đưa về.”
Sắc mặt dữ tợn. Hắn tin, Mặc Thần Diễm sẽ luôn kè kè bên cạnh Vân Lãm Nguyệt.
Vệ Huy xem video, lập tức đến Kinh Thị thăm Vân Lãm Nguyệt.
Lục Tiện giúp sắp xếp một chuyến công tác, điểm đến là Kinh Thị.
Tần Lãng đặc biệt gọi điện cho , bảo nhất định xác nhận an cho Vân Lãm Nguyệt.
Thế là, sáng hôm khi Vân Lãm Nguyệt thức dậy, tin tức nhận là Vệ Huy hạ cánh ở Kinh Thị.
“Tôi thấy cô t.a.i n.ạ.n xe , ở ? Tôi đến thăm cô.”
Vân Lãm Nguyệt báo vị trí Vân Thượng Phủ: “Tôi về nhà nghỉ dưỡng , đến ?”
“Ừ, hôm nay lịch trình, lát nữa sẽ đến.”
Cúp điện thoại, Vân Lãm Nguyệt nhờ Tống Chiêu mua thức ăn.
Dù Vệ Huy cũng là bạn bè, bạn bè đến thăm, cô thể thất lễ.
Tống Chiêu sờ mũi, ngoan ngoãn xách giỏ chợ.
Vân Lãm Nguyệt cũng thấy cái gọi là bất ngờ của Tống Chiêu, làm nóng bài đăng lên, và đính kèm thông tin cơ bản của Nguyễn Tư Nhu.
Tên, điện thoại, địa chỉ nhà, còn những thứ khác thì .
Cậu kiểm soát , tác dụng răn đe.
Tin rằng Nguyễn Tư Nhu thấy, chắc chắn sẽ tức điên lên?
Trời sáng rõ, Mặc Thần Diễm tắm rửa xong xuống lầu, bữa sáng tinh tế chuẩn sẵn bàn ăn.
Đỗ Nhược Bạch mặc đồng phục quản gia tinh tế, kéo ghế cho , cúi : “Thưa ngài, chào buổi sáng.”
Mặc Thần Diễm thuận thế xuống, cầm cốc uống một ngụm sữa, im lặng ăn sáng.
“Thưa ngài, nghĩ ngài ngủ dậy chắc kịp lên mạng, tối qua, mạng xuất hiện một bài đăng, liên quan đến cô Nguyễn.”
Dưới ánh mắt hiệu của đàn ông, điều chỉnh bài đăng chính máy tính bảng ở bàn ăn, đặt mặt .
Bật nội dung ghi âm lên, giọng quen thuộc làm sắc mặt Mặc Thần Diễm trở nên tối sầm.
Bài đăng trực tiếp công kích, gọi phụ nữ trong bài là Nguyễn mỗ.
Anh lạnh nhạt lệnh: “Gọi điện cho Lâm Trạch, bảo xóa sạch các bài đăng mạng.”
Đỗ Nhược Bạch gật đầu: “Vâng.”
Lâm Trạch nhận nhiệm vụ, trong lòng thầm thì, rốt cuộc sếp đang nghĩ gì ?
Hàng loạt thao tác khó hiểu khiến hoang mang.
Thế là, khi Nguyễn Tư Nhu thức dậy, cô thấy chỉ còn vài bài đăng xóa.
Những bạn "xã giao" của cô đều gửi tin nhắn đến chế giễu, rằng cô thật đáng sợ, hợp ý là thuê g.i.ế.c .
Từng câu từng chữ, như những con d.a.o nhỏ đ.â.m mạnh tim cô.
Và khu vực bình luận bên bài đăng, càng tràn ngập những lời lăng mạ.
Tên, điện thoại, thậm chí cả địa chỉ nhà của cô đều các hùng bàn phím tìm , điện thoại và tin nhắn quấy rối tới tấp.
Cư dân mạng vẫn nhớ video giám sát hai ngày . Những kẻ từng c.h.ử.i Vân Lãm Nguyệt thế nào, thì giờ c.h.ử.i cô như thế.
Cô dám điện thoại, tắt nguồn và tự nhốt trong phòng.
Khi Vệ Huy đến, Vân Lãm Nguyệt bắt đầu chuẩn đồ ăn.
Một Tống Chiêu, sát thủ nhà bếp, một Uyên nhi, nấu nướng.
Nghĩ đến việc tiện thể cảm ơn Vệ Huy giúp đỡ , cô quyết định tự tay làm một bữa cơm, bày tỏ thành ý của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/vo-cu-cua-mac-tong-tu-choi-tai-ket-hon-van-lam-nguyet-mac-than-diem/chuong-173-tra-lai-het.html.]
Tống Chiêu chỉ dẫn theo Lục Tiễn. Vừa bước , Lục Tiễn chằm chằm Tống Chiêu, ánh mắt dò xét và chút địch ý khó nhận .
Vân Lãm Nguyệt đang xào rau trong bếp, một mùi thơm nồng nàn bay qua cửa bếp, xộc mũi .
Cô tay cầm xẻng, đang đảo thức ăn trong nồi.
“Niên Niên, cô thương ? Sao còn tự nấu ăn?”
Giọng lẫn với tiếng máy hút mùi, Vân Lãm Nguyệt rõ, đầu , lớn: “Anh đến , lát nữa là xong .”
Cô rõ, tưởng hỏi khi nào xong.
Vệ Huy kiên nhẫn dựa cửa đợi. Khi món xào khỏi nồi, một bước cầm đĩa .
Khi , Vân Lãm Nguyệt tắt máy hút mùi, nhíu mày:
“Anh ngoài , trong bếp nhiều khói dầu, lát nữa bộ vest sẽ ám mùi .”
Một câu bình thường của cô, Vệ Huy tự động hiểu thành quan tâm.
Anh cởi cúc tay áo sơ mi, xắn tay áo lên: “Thay là thôi, giúp cô.”
Đi đến bên cạnh cô, mới phát hiện bàn bếp nhiều nguyên liệu chuẩn sẵn, đây đều là những món cô định làm ?
Càng bất ngờ hơn, cô làm nhiều món như . Ngửi mùi thơm, chắc chắn hương vị sẽ tệ.
Vân Lãm Nguyệt cứ nghĩ Vệ Huy là công t.ử bột tinh tế, sẽ bước bếp, nên bất ngờ khi đề nghị giúp đỡ.
Mấy công t.ử nhà giàu , ai mà chịu bếp chứ?
“Tôi cần làm gì?”
Vệ Huy nấu ăn, chút lúng túng.
“Anh giúp rửa chỗ rau thái , cảm ơn.”
Đến gần hơn, Vệ Huy tiếp tục quan tâm cô.
“Cô t.a.i n.ạ.n xe , sức khỏe thế nào? Nếu khó chịu thì đừng làm nữa, ngoài ăn cũng mà.”
“Không , nghỉ ngơi nhiều là .”
Nghe , động tác rửa rau của Vệ Huy dừng , rũ nước tay, nắm lấy cổ tay phụ nữ với vẻ mặt nghiêm túc.
“Đừng làm nữa, nghỉ .”
Cổ tay thon thả, da thịt mềm mại, ngửi kỹ, ngoài mùi xào nấu, còn xen lẫn một mùi hương thoang thoảng đặc biệt.
Vân Lãm Nguyệt : “Tôi thực sự , hiểu rõ cơ thể , bỏ tay .”
Cô nhẹ nhàng động đậy cổ tay, Vệ Huy buông . Cảm giác mềm mại còn lưu trong lòng bàn tay khiến nhịn siết nhẹ.
“Cảm ơn sự quan tâm của , còn vài món nữa, lát nữa ăn chuyện nhé?”
Vân Lãm Nguyệt như , Vệ Huy cất sự quan tâm, đồng ý.
“Được.”
Hai phối hợp ăn ý trong bếp, thỉnh thoảng truyền một tràng mùi thơm.
Lục Tiễn dài ghế sofa, tặc lưỡi: “Anh Vệ của bao giờ bếp, vì tình yêu mà hy sinh ghê.”
Anh vốn là em với Vệ Huy, chỉ thêm một phận trợ lý mà thôi, khi chuyện mang theo sự thiết tự nhiên.
Tống Chiêu giật : “Anh thích chị ?”
“Không rõ ràng ?” Lục Tiễn thẳng dậy, nhướng mày: “Hành động theo đuổi rõ ràng như mà ?”
Quen Vệ Huy hơn mười năm, đây là đầu tiên thấy bận rộn trong bếp với một phụ nữ.
“Rất rõ ràng.” Tống Chiêu gật đầu: “Tôi thấy và Vệ , tin tức đặc biệt gì ?”
Lục Tiễn liếc một cái: “Đương nhiên là , quen Vệ lâu .”
“Lịch sử tình trường , từng hẹn hò với hai bạn gái. Đừng giận nhé, lớn tuổi thì chuyện bình thường mà? Đều là chia tay bình thường, lôi thôi tình cảm gì.”
“Cuộc sống riêng tư sạch sẽ, bao giờ chơi bời bên ngoài, tâm ý lo cho công việc.”
“Sở thích thì nhiều lắm, đặc biệt thích đua xe, và cô Vân quen cũng là nhờ đua xe.”
Hiểu rõ ý đồ dò hỏi tin tức của Tống Chiêu, Lục Tiễn thao thao bất tuyệt nhiều lời về Vệ Huy.
Tống Chiêu nửa tin nửa ngờ, nhưng ấn tượng về Vệ Huy hơn ít.
Thái độ với chị , thể quan sát kỹ hơn.
Vệ Huy bưng món cuối cùng lên bàn, hô lớn: “Ăn cơm thôi.”
Vân Lãm Nguyệt ôm một chồng bát đặt lên bàn ăn: “Cảm ơn , rõ ràng là khách mà còn tự tay làm.”
Anh giúp cô đặt bát: “Nói mấy lời khách sáo là xa lạ , bạn bè cần bận tâm.”
Phải rằng, chuyện , thiện cảm của Vân Lãm Nguyệt dành cho tăng vọt.
Sức hấp dẫn cá nhân của Vệ Huy ở tính cách ôn hòa và sự quan tâm âm thầm của .
Năm bàn.
Vân Lãm Nguyệt nâng ly: “Anh Vệ cố ý từ Bắc Thị đến thăm , còn chuyện nữa, đều ghi nhớ trong lòng, cảm ơn .”
Cô nhấp một ngụm, cô vẫn là bệnh nhân, uống nước lọc.
“Lời khách sáo sẽ nhiều. Sau dù là uống rượu đua xe, chỉ cần lên tiếng, sẽ .”
Tiền đề để cô câu là cô hiểu tính cách của Vệ Huy, sẽ làm những chuyện vô cớ.
Trước khi tiếp xúc với ai, cô quen coi tất cả là , dần dần sàng lọc trong quá trình tiếp xúc.
Đây là bài học cô rút khi gặp tổn thất, hữu ích.
Vệ Huy ôn hòa: “Niên Niên, chấp nhận lời khách sáo của cô, thì cần nữa.”
Cốc bên tay rót một ly rượu vang đỏ, cầm lên nâng ly với cô, từ từ uống một ngụm.
“Rượu ngon.”