Vân Mộc tức điên lên, cô cố tình những lời đó để chọc giận Vân Lãm Nguyệt, thấy cô mất bình tĩnh.
Không ngờ cô tát thẳng mặt cô , làm cô chịu nổi?
"Vân Lãm Nguyệt, cô xong đời !"
Cô chỉ Vân Lãm Nguyệt, buông lời đe dọa ác độc.
"Hôm nay mà cô nhốt nhà kho tối, xin theo họ cô!"
Cô ôm mặt, lóc tìm cha mách.
Vân Lãm Nguyệt lạnh lùng bóng lưng cô , về phòng ngủ.
Nghe thấy tiếng động, Vân Uyên ló đầu như một chú thỏ nhỏ, "Chị ơi, chị về ?"
Sự lạnh lùng Vân Lãm Nguyệt tan biến, trở vẻ dịu dàng, "Không bảo em nghỉ ngơi ?"
"Chị về, em ngủ ."
Vân Uyên thành thật , "Chị ơi, chị sắp nghỉ ngơi ạ?"
"Uyên Nhi, lát nữa chị việc, thể về nghỉ, em khóa trái cửa, ngủ ngoan nhé."
Cô lấy điện thoại, dậy với vẻ mặt bình tĩnh, "Ngày mai chị sẽ về, lời nhé."
Cô vẻ mặt khó xử của Vân Uyên, kéo cửa ngoài, tự đến nhà kho tối.
Lần vì tin đồn, Vân Mộc quyết tâm dạy dỗ cô, cố ý nhốt cô nhà kho tối.
Lần cô đ.á.n.h , cô mách, chắc chắn cô cũng tránh khỏi kết cục nhốt.
Cô phản kháng, chủ động , khỏi mất thời gian.
Mục đích dạy dỗ khác của cô đạt .
Vân Mộc dẫn đến, thấy Vân Lãm Nguyệt nhà kho tối, tức đến méo cả mũi.
A a a a, tức quá, cô còn làm gì hết mà.
Cảm giác đ.ấ.m bông gòn vô lực, chỉ cô mới .
Thấy , Phương Ngọc còn lời nào để trách mắng thêm.
Người chủ động chịu phạt , bà còn làm gì nữa?
Bà đau lòng sờ vết đỏ mặt con gái, "Mộc Mộc, con yên tâm, nhất định sẽ đòi công bằng cho con, bỏ đói nó một ngày một đêm, cho con đ.á.n.h . Lớn gan , dám đ.á.n.h ?"
Trước đây khi họ những lời đó, Vân Lãm Nguyệt chẳng chỉ thôi , dám phản kháng?
"Cảm ơn , con thương con nhất mà."
Phương Ngọc về phòng, Vân Minh vẫn đang xem tin tức tài chính.
"Xử lý thế nào ?"
Phương Ngọc sơ qua, "Nó cũng điều, còn tự nhà kho tối, nhưng cái thói đ.á.n.h , bắt nó sửa mới ."
Vân Minh tắt điện thoại, chỉnh chăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/vo-cu-cua-mac-tong-tu-choi-tai-ket-hon-van-lam-nguyet-mac-than-diem/chuong-133-tro-vat.html.]
"Mấy cái đó quan trọng, bà chuyện hôn sự với nó ?"
Phương Ngọc lên giường, "Còn mấy ngày nữa mà, đợi vài hôm nữa , cái tính nó, sợ nó sẽ làm loạn."
Vân Minh nhíu mày, "Nhiều lúc thấy thể thấu nó, một cô nhóc ranh, học cái bản lĩnh đó?"
Phương Ngọc quan tâm, "Dù chúng cũng nắm trong tay sổ hộ khẩu của nó, nó cho con bé Uyên Nhi nhập hộ khẩu, chẳng chỉ thể lời chúng .
À, trong két sắt còn di vật của Ngụy Nhiên? Mai tìm , gộp để mặc cả điều kiện."
Vân Minh giao phó việc cho bà, "Bà lo liệu , thành việc ."
Ngay cả khi để Vân Lãm Nguyệt rời , cũng bán cô .
Phương Ngọc xoa ngực, "Tôi cứ thấy bất an, vẫn nên giải quyết chuyện sớm , Tiểu Mộc giúp, chắc chắn sẽ thuận lợi."
Trong nhà kho tối, Vân Lãm Nguyệt đang chuẩn co ro ngủ.
Cô quen ngủ ở đây .
Bên tai vang lên tiếng sột soạt, kèm theo tiếng động của côn trùng bò.
Cô mặt cảm xúc ngẩng đầu lên, theo ánh trăng chiếu sáng, quả nhiên thấy vài con gián và hai ba con chuột.
Mấy cái trò vặt , chỉ Vân Mộc mới thấy thú vị.
Cô cởi dép lê , nhanh tay đập, phát nào trúng phát đó.
Còn những con chuột ở góc phòng, cô dùng tay bắt, mà nhấc chân lên, dẫm mạnh xuống.
Nhấc chân lên, con chuột dẫm nát đầu, m.á.u chảy lênh láng.
Cô hét lên, bình tĩnh nhanh chóng giải quyết những vị khách mời trong phòng.
Vân Mộc ở ngoài cửa thấy tiếng la hét lóc, bực bội bĩu môi.
Vân Lãm Nguyệt sợ những thứ nữa ?
Cô nhớ hồi nhỏ, chú hai dẫn Vân Lãm Nguyệt về, thấy một con gián bò cống, sợ đến mức hét toáng lên.
Mỗi Vân Lãm Nguyệt chọc cô tức điên, cô gọi giao hàng mang đến vài con gián và chuột, bỏ phòng để dọa cô.
Nghe tiếng cô la hét lóc, cô thấy hả hê.
Lần , cô những hả hê, mà còn bực bội trong lòng, càng nghĩ càng tức.
Vân Lãm Nguyệt nghĩ chiêu độc như , còn khiến cô chịu một cái tát.
Cô sờ má, trong mắt lóe lên tia độc ác.
Vân Lãm Nguyệt, còn nhiều lúc để cô đấy.
Trong nhà kho tối, Vân Lãm Nguyệt tìm một chỗ sạch sẽ, ôm đầu gối, từ từ ngủ .
Cô đưa Vân Uyên rời khỏi đây, phát triển sự nghiệp của , tự tay đoạt tất cả những gì của cha.
Dù ở nơi tăm tối, nhưng trong giấc mơ của cô vẫn ánh sáng.
Cha , hai sẽ tự hào về con chứ?