Vợ Câm Đắt Giá: Phu Nhân Dẫn Con Bỏ Trốn Rồi - Lạc San & Tô Tân Thần - Chương 313: Trở Nên Vô Hồn
Cập nhật lúc: 2025-10-14 15:01:19
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Biết thế viên thuốc hữu dụng như thì nên dùng cho Khương Cảnh Ngữ mới .
Như sẽ nỡ ly hôn với .
Ngay lúc , quản gia nhà họ Phó hoảng hốt chạy xuống.
“Tiểu thư, đàn ông đó , đồng ý yêu cầu của cô, nhưng một điều kiện tiên quyết, là bây giờ lập tức thả , nếu sẽ chọn gọi cảnh sát.”
“Anh thực sự sẵn lòng vì Lạc San mà bại lộ phận của ?” Phó Tòng Tĩnh chút ngạc nhiên, trong lòng càng thêm ghen tị.
Lạc San dựa cái gì mà thể một đàn ông sẵn lòng vì cô mà màng sống c.h.ế.t như .
Cô xứng.
Phó Tòng Tĩnh suy nghĩ một chút, cuối cùng khóe môi khẽ cong lên.
“Đợi video , đó cô giao cho , nhớ là bảo đợi năm phút .”
Trong đại sảnh nhà họ Phó, Tô Tân Thần ghế sô pha, là sự đan xen giữa sát khí và lạnh lẽo.
Ánh mắt âm trầm đáng sợ, như thể lúc nào cũng thể g.i.ế.c .
Hồ Thành tuy trong lòng cũng tức giận, nhưng vẫn quên nhắc nhở Tô Tân Thần.
“Tô tổng, đây là nơi để tay ở nhà họ Phó, chúng manh động.”
“Yên tâm, chừng mực.” Tô Tân Thần mở lời, giọng điệu lạnh lùng.
Hồ Thành tin lời Tô Tân Thần, chính vì mà mới yên tâm.
Một khi liên quan đến chuyện của Lạc San, dù là chuyện gì, Tô Tân Thần cũng dễ mất lý trí.
Hồ Thành khẽ thở dài trong lòng.
Nhà họ Phó đắc tội với ai đắc tội, cứ đắc tội với Tô Tân Thần.
E rằng từ nay về , kinh thành nhất định sẽ còn gia tộc họ Phó nữa.
Lúc Phó Tòng Tĩnh dẫn theo một đám vệ sĩ lên.
Người trong tay họ chính là Lạc San.
Lạc San ngoan ngoãn họ kéo , cúi đầu, suốt quá trình một lời, mái tóc rối che biểu cảm mặt cô, khiến thể rõ.
Tô Tân Thần bộ quần áo bẩn thỉu của Lạc San, lòng đau như cắt.
Cô chịu đựng bao nhiêu ấm ức.
Lạc San, từ khi giọng phục hồi luôn lanh lợi hoạt bát, giờ đây im lặng một lời.
Tô Tân Thần phắt dậy, bước nhanh về phía Lạc San.
các vệ sĩ nhanh chóng chặn đường .
Ánh mắt Tô Tân Thần lạnh băng, Phó Tòng Tĩnh như g.i.ế.c , “Cô ý gì?”
Phó Tòng Tĩnh khoanh tay, mặt mang theo nụ chế giễu.
“Tôi đưa đến cho , cũng nên thực hiện lời hứa , nhưng cho một sự đảm bảo, nếu làm tin .”
Tô Tân Thần nghiến răng, nắm chặt hai nắm đấm, gân xanh cánh tay nổi lên.
“Rốt cuộc cô làm gì?”
“Đưa , bảo của dùng tốc độ nhanh nhất đưa đến sân bay.”
“Tôi đặt vé máy bay , , của sẽ thả .”
“Tất nhiên, cũng đừng nghĩ đến chuyện đợi sẽ dùng uy hiếp, dụ dỗ tay thả , dù đều nắm giữ điểm yếu của họ, họ thà c.h.ế.t cùng Lạc San, cũng tuyệt đối thả .”
Vừa dứt lời, kề d.a.o cổ Lạc San.
Lạc San vẫn hề phản ứng.
Người đó khẽ dùng sức, cổ trắng nõn của Lạc San lập tức xuất hiện một vết máu.
Màu đỏ tươi chói mắt khiến đồng tử Tô Tân Thần co , vội vàng mở lời, “Được , đồng ý với cô, Hồ Thành, sắp xếp, nhanh chóng đưa đến sân bay.”
“Vâng.”
Phó Tòng Tĩnh hai thêm vài nữa, cuối cùng theo Hồ Thành chạy ngoài.
Tô Tân Thần chằm chằm Lạc San, vết thương của cô vẫn đang rỉ máu, nhưng cô hề kêu đau một tiếng nào, giống như một con búp bê gỗ tri giác và cảm xúc.
Anh kẻ ngốc, đương nhiên nhận điều bất thường.
“San San?”
Chưa kịp đợi Lạc San trả lời, tên vệ sĩ đang kề d.a.o lập tức tỉnh táo , dùng sức mạnh hơn.
Tô Tân Thần sợ hãi, dám thêm một lời nào nữa.
Khóe mắt đỏ hoe, hận thể tự tát một cái thật mạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/vo-cam-dat-gia-phu-nhan-dan-con-bo-tron-roi-lac-san-to-tan-than/chuong-313-tro-nen-vo-hon.html.]
Sao vô dụng đến mức ngay cả Lạc San cũng bảo vệ .
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Chỉ vỏn vẹn hai mươi phút, Tô Tân Thần cảm thấy như trải qua cả một đời.
Cho đến khi Hồ Thành gửi tin nhắn đến.
“Người , tận mắt thấy cô lên máy bay.”
“Tô tổng, cần chặn .”
Tô Tân Thần lạnh một tiếng, “Cô tưởng trốn nước ngoài là thể bình an vô sự , bảo của chúng theo dõi cô .”
Các vệ sĩ cũng nhận tin, đúng hẹn thả Lạc San.
Họ buông Lạc San , Lạc San lập tức như một con búp bê vải mất tri giác, ngã xuống đất.
Đám tản , Tô Tân Thần vội vàng xông lên ôm Lạc San từ đất lên.
“San San? Lạc San?” Tô Tân Thần lo lắng thôi, tiên kiểm tra vết thương cổ cô.
May mắn , sâu, chỉ cần đến bệnh viện khử trùng là .
đối diện với đôi mắt đen vô hồn của Lạc San, chỉ cảm thấy trời đất như sụp đổ.
“Lạc San?” Tô Tân Thần lay nhẹ cơ thể Lạc San.
Lạc San hề phản ứng nào, giống như một gỗ.
“Nhanh nhanh nhanh, đến bệnh viện, còn các nữa, lập tức gọi An Nhiên đến.”
Đến bệnh viện, khi làm kiểm tra , mới phát hiện chuyện gì đang xảy .
“Chắc là cho uống thuốc, là thuốc độc thần kinh, nhưng loại thuốc từng thấy, yên tâm, chúng sẽ bàn bạc phương án chữa trị.”
Tô Tân Thần gật đầu, phòng bệnh.
Lạc San tỉnh, cô dậy chằm chằm ngoài cửa sổ một cách ngây dại.
Sau một giấc ngủ, cô dường như chút sắc khí hơn.
vẫn hề phản ứng khi ai đó chuyện với cô.
Y tá đang cố gắng kiểm tra khả năng phản ứng của Lạc San.
cô như thể đóng tất cả các giác quan, linh hồn trôi , chỉ còn một cái xác.
Tô Tân Thần ảo giác , thấy Lạc San khẽ cau mày một chút.
Tô Tân Thần vẫy tay với y tá, “Cô xuống nghỉ ngơi , sẽ ở đây trông chừng cô một lát.”
Mọi hết, trong phòng bệnh chỉ còn Lạc San và Tô Tân Thần.
Tô Tân Thần gì, xuống bên cạnh Lạc San, cả hai đều yên tĩnh.
Có thể rõ tiếng gió thổi bên ngoài.
Thời tiết hôm nay , nắng nhưng nóng.
Ngoài cửa sổ là những hàng cây xanh tươi, ánh nắng xuyên qua kẽ lá, cuối cùng đổ xuống bệ cửa sổ một vệt bóng tròn tròn.
Đã lâu yên tĩnh bên cạnh Lạc San như thế .
Tô Tân Thần kìm , “Hồi bé, thích một như thế , em thì cứ luôn tìm , ghét em phiền phức, lúc đó em , là đồ câm, sẽ làm ồn đến em.”
“Thực lúc đó ghét bỏ em, chỉ là nóng tính, sợ trút giận lên em.”
“À, thực mỗi em đến tìm , đều vui, em , nhưng gọi là trai.”
“Gọi .”
“Anh... ...”
Tô Tân Thần đang kể dở, Lạc San bên cạnh đột nhiên gọi một tiếng trai.
Tô Tân Thần lập tức dừng , thể tin đầu Lạc San.
Lạc San như gỗ đang chằm chằm , trong mắt cô ánh sáng.
Cô hé môi, gọi một tiếng, “Anh trai.”
Đồng tử Tô Tân Thần co , nắm c.h.ặ.t t.a.y Lạc San.
“Em, em hồi phục ?”
Lạc San trả lời, chỉ vẫn gọi là trai.
Giống như một máy.
Trái tim Tô Tân Thần lập tức bao bọc bởi đủ loại cảm xúc rõ ràng.
Bác sĩ , khi điều trị, Lạc San sẽ như gỗ, bất kỳ phản ứng nào.
bây giờ, cô phản ứng với .