Vệt Hồng - 9

Cập nhật lúc: 2025-12-24 00:35:59
Lượt xem: 101

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KijJaXZkz

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhân lúc đêm tối,  lén đưa tay, định nắm lấy tay Thịnh Yến Thư,  ngờ   chuẩn  từ , nhanh hơn một bước nắm lấy tay .

 

Cả hai chúng   ai  gì, sắp đến cổng khu phố, Thịnh Yến Thư đột nhiên dừng : “Giai Kỳ.”

 

“Dạ?”

 

Tôi còn  kịp phản ứng, Thịnh Yến Thư  vòng tay qua eo , nhấc bổng lên.

 

Tiếp đó, hai chân  đáp xuống một bậc thềm, cao hơn Thịnh Yến Thư một chút.

 

Nghe thấy tiếng nước,  nhận  lưng là quảng trường phun nước của khu phố.

 

Mỗi tối 8 giờ đúng đều  một màn phun nước neon rực rỡ b.ắ.n vọt lên trời cao.

 

Tim  đập thình thịch, hai tay khoác lên vai Thịnh Yến Thư, má nóng bừng.

 

“Giai Kỳ, cái tên Đồng Gia Nghiệp,  thật sự  quen tai…” Anh , ánh mắt sâu thẳm: “Em lải nhải nửa năm trời,   đến mòn cả tai.”

 

 

Tôi ngẩn : “Sao   tên bạn trai cũ của em?”

 

Thịnh Yến Thư : “Anh trai em sợ em nghĩ quẩn, thời gian đầu, video call bật cả ngày. Tôi và   đều bận, thế là hai   phiên trông em.”

 

Tôi che mặt, lí nhí: “Tiêu , mấy chuyện  hổ của em  đều  cả.”

 

Tôi  , ngoài cái trần nhà , còn  một Thịnh Yến Thư đang  đó.

 

“Sao tự dưng    chuyện ?” Tôi hỏi.

 

“Vì    em nghĩ   nghiêm túc,   ý đồ .” Đôi mắt Thịnh Yến Thư như hòa  màn đêm: “Cả đời  làm gì cũng cầu , chỉ duy  việc với em là quá vội vàng. Tối nay lời của chú  nhắc nhở , em còn nhỏ, nên từ từ.”

 

Tôi nghiêm túc suy nghĩ một lúc: “Thật  em  chung thủy, chỉ cần   bỏ rơi em, em sẽ thích  mãi.”

 

“Nếu  già  còn  trai nữa thì ?”

 

 

Tôi nghiêng đầu nghĩ một lúc,  tự bật : “Vậy em chỉ thích  70%, 30% còn  là tình .”

 

“Đã cao lắm .” Thịnh Yến Thư , xoa đầu .

 

Tôi hỏi: “Vậy còn ?”

 

“Tình yêu của  dành cho em, sẽ  bao giờ vơi bớt.”

 

*Bùm!*

 

20 giờ đúng.

 

Ánh đèn quảng trường phun nước lập tức thắp sáng bầu trời đêm.

 

Một cột nước từ giữa hồ vọt lên trời, ánh đèn neon ngũ sắc lấp lánh.

 

Thịnh Yến Thư kéo nhẹ một cái,  cách hai  lập tức rút ngắn,  bước lên bậc thềm, cúi đầu hôn .

 

 

Tiếng hét trong lòng  vỡ òa, mang theo linh hồn phiêu đãng giữa bầu trời đêm sâu thẳm.

 

Tai  nóng bừng, bất tri bất giác,     ôm  lên bồn hoa, hai tay ôm lấy cổ Thịnh Yến Thư.

 

Tôi mặc một chiếc váy,  cao hơn đầu gối, gió nhẹ thổi qua, cọ  bắp đùi.

 

Tôi đá văng giày, vui vẻ đung đưa chân trần.

 

Trong lúc nghỉ lấy , Thịnh Yến Thư đột nhiên dùng tay đè chân  : “Hôn mà cũng  yên.”

 

Hơi nóng áp lên da,  cử động, Thịnh Yến Thư đột nhiên buông tay, kéo gấu váy   xuống đầu gối.

 

“Muộn  đưa em về .”

 

Đối diện với Thịnh Yến Thư khác hẳn  khi,  ngơ ngác   bế xuống, dắt tay  về.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/vet-hong/9.html.]

“Chúng ………… thế ? Bước tiếp theo là gì?”

 

 

“Không  nghĩ lung tung.” Thịnh Yến Thư tháo kính, bóp sống mũi: “Em còn   gì cả.”

 

Không thể vì    “kinh nghiệm” mà sỉ nhục IQ của  chứ!

 

Tôi mặt mày uất ức  đưa xuống lầu, lí nhí: “Rõ ràng là em tiễn .”

 

Thịnh Yến Thư cúi đầu, ghé sát tai : “Không cần em tiễn.”

 

Đối diện với ánh mắt thắc mắc của  bổ sung: “Tôi  hôn em cả tối , chỉ là kiếm cớ mà thôi.”

 

Tôi đơ  tại chỗ,   tê rần.

 

“Hai cái đứa  lầu,  gần thế làm gì?”

 

Tôi ngẩng đầu, khuôn mặt phóng đại của   đang dán chặt  cửa sổ lưới tầng hai, giọng  âm u.

 

Dưới ánh mắt g.i.ế.c  của Vưu Xuyên Trạch,  nhón chân, khiêu khích ôm cổ Thịnh Yến Thư, *chụt* một cái lên má .

 

 

“Vưu Giai Kỳ, em ý tứ cho ông một chút!” Anh  như con khỉ  nhốt trong vườn thú, gào rú ầm ĩ.

 

Trước khi   xách chổi lao xuống,  nhanh chóng tạm biệt Thịnh Yến Thư, chạy lên lầu.

 

5

 

Có  sự ủng hộ của gia đình, tình yêu của  và Thịnh Yến Thư tiến triển thuận lợi

 

Giai đoạn yêu đương nồng nhiệt kéo dài mấy tháng.

 

Chỉ  Vưu Xuyên Trạch là ngứa mắt với hai chúng .

 

Buổi trưa lúc  tìm Thịnh Yến Thư ăn cơm,   liền trở thành kỳ đà cản mũi công suất lớn nhất,  đó  tức quá, bèn gọi cả chị dâu đến.

 

Thế là nhà ăn bệnh viện luôn thấy cảnh bốn  chúng   chung bàn ăn cơm.

 

Trưa hôm đó, cả ba  họ đều đến muộn,  đến đầu tiên, vì trời nóng nên  đợi luôn ở nhà ăn.

 

 

Lúc lấy cơm  xuống,  mắt  đột nhiên xuất hiện một  phụ nữ  giày cao gót.

 

Tôi  gặm cánh gà nướng  từ từ ngẩng đầu, thấy một mái tóc dài gợn sóng màu hạt dẻ,  phụ nữ trang điểm tinh tế, ăn mặc thanh lịch, tri thức, vô cùng xinh .

 

Cô   tủm tỉm  , dịu dàng : “Em là em gái của Yến Thư  ?”

 

Tôi lắc đầu: “Em  ph——”

 

“Làm quen một chút, chị là bạn gái cũ của Yến Thư.”

 

Tôi sững sờ, đặt đũa xuống, cũng đưa tay : “Chào chị, chào chị, em là bạn gái hiệ——”

 

“Em  phiền nếu chị  đây chứ?”

 

“……”

 

 

Tôi  hồn, cau mày: “Em là bạn g——”

 

“Chị  theo đuổi   trai em, mong em  thể giúp đỡ.”

 

“Không !”

 

Người phụ nữ nhếch môi : “Anh  mãi mãi là  trai em,   chị cũng sẽ  quý em.”

 

Tôi tức điên lên,  phụ nữ    để  khác  hết câu !

 

Một cốc Coca đột nhiên  đặt  mặt, một giọng nữ dịu dàng chen :

 

“—”

Loading...