Lần , Lục Ngọc để ấn tượng sâu sắc trong lòng . Cả xưởng gang thép và xưởng phân bón đều từng ngỏ ý trọng dụng cô, nhưng vì nhiều lẽ mà thành, song vẫn xem là một nhân tài hiếm từ nông thôn.
Lục Ngọc lập tức tới báo cáo tiến trình công tác trong thôn, đó trồng rau củ trái vụ.
Cô hy vọng trong huyện thể hỗ trợ một kỹ thuật và kinh tế.
Lục Ngọc trình bày khéo léo, nhưng cục trưởng Lý xong lập tức bác bỏ: “Rau củ trái vụ gì chứ, cái đó !”
“Rau củ vẫn thuận theo quy luật tự nhiên, đồ trái vụ trồng cũng sẽ chẳng ngon!
Hơn nữa mỗi mùa đều rau củ tương thích, thức ăn là lắm , chỉ vì cải thiện khẩu vị đôi chút mà đòi phung phí của cải vật lực, cứ như chuyện bọn tư bản làm .”
Chuyện ở thập niên 80 vẫn khó lý giải, Lục Ngọc là dựa theo hiểu về tương lai mà đưa kiến nghị, thực hiện việc sản xuất tự do. Muốn ăn gì thì lúc nào cũng , chứ như bây giờ, chỉ trữ mấy củ cải, mớ rau cải để ăn dầm ăn dề mãi.
Cục trưởng Lý còn ngỡ Lục Ngọc sẽ tìm chủ nhiệm để chuyện gì to tát lắm, nào ngờ là việc cỏn con .
Trong lúc đang trò chuyện, chẳng ngờ vị chủ nhiệm về sớm hơn dự kiến. Cục trưởng Lý : “Cô tìm ông mà !”
Ông cần đích dội gáo nước lạnh, tự khắc sẽ khác làm .
Lục Ngọc thấy ông ủng hộ cũng chẳng chút nao núng, kiên quyết tìm chủ nhiệm.
Vị chủ nhiệm thấy Lục Ngọc đến, liền phân phó thư ký tiếp đón. Ông tiến hành họp nhỏ , đại khái hai mươi phút, khi tan họp mới tiếp đãi Lục Ngọc.
Từ bài văn Lục Ngọc và Phó Cầm Duy nộp lên , lúc ông đem cho xem trong hội nghị, khi đó nhận những tràng vỗ tay tán thưởng và lời khen ngợi ngớt, thể là đủ để ông nở mày nở mặt.
Bởi , ông vẫn luôn đặt vài phần kỳ vọng Lục Ngọc.
Trong lòng Lục Ngọc mang theo việc công, chẳng tâm trạng nào mà chuyện trò dông dài với ông . Sau đó cô nhắc chuyện rau củ trái vụ mới bác bỏ trong phòng cục trưởng Lý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-189.html.]
Vị chủ nhiệm ngẩn : “Đây là ý tưởng của cô ư?”
Lục Ngọc ừm một tiếng.
Vị chủ nhiệm gật đầu tán thành. Ông điều từ thành phố lớn về đây, tầm và kiến thức của ông vốn dĩ vượt xa những ở huyện nhỏ .
Không ngờ ở cái huyện thành nhỏ bé hiền tài ẩn . Cô thể đưa khái niệm rau củ trái vụ là phi thường , huống hồ còn cả một kế hoạch chi tiết như thế.
Nếu dựa theo kế hoạch để đánh giá, quả thực thể trồng trọt một loại rau quả trái vụ. Chuyện đơn giản!
Vị chủ nhiệm rõ ở những thành phố lớn như Thượng Hải, Bắc Kinh, việc trồng rau củ quả theo mùa sớm thực hiện. Họ sử dụng các kỹ thuật như dựng nhà kính để kiểm soát nhiệt độ, từ đó tạo rau quả trái vụ.
Giá cả tuy phần đắt đỏ hơn, nhưng nghĩ kỹ thì thể chấp nhận . Vật lạ thì quý, mà ngày nào cũng ăn mãi một thứ, đến cả đầu bếp tài giỏi nhất cũng sớm ngán đến tận cổ chứ gì ăn.
Vị lãnh đạo cấp cao vô cùng tâm đắc với kế hoạch , cảm thấy Lục Ngọc luôn thể mang cho ông những điều bất ngờ thú vị, liền : “Kế hoạch thật sự !” Quả thực, tầm của ông vượt xa những bản địa như cục trưởng Lý.
Lục Ngọc thấy vị lãnh đạo cấp cao ủng hộ, đó liền mạnh dạn đề xuất cần một ít tiền và cán bộ kỹ thuật.
Vị lãnh đạo : “Cô xem tin tưởng thành công của kế hoạch ?”
Người bây giờ đều thích những lời đao to búa lớn, cho dù thực sự chắc chắn cũng sẽ những lời tự tin gấp bội, nhưng Lục Ngọc là một thực tế.
Cô đáp: “Chắc chắn ít khó khăn cần vượt qua.”
Vị lãnh đạo : “Không thành vấn đề về tiền bạc, nhưng cán bộ kỹ thuật thì cô tự lo liệu!” Sau đó, ông một bức thư giới thiệu, ở viện nông học một vị giáo sư lão thành, họ nhiều kinh nghiệm trồng trọt cũng như một giống cây quý. Nếu thể mời họ tham gia công việc , chuyện ở đây đều thể giải quyết thuận lợi.
Viện nông học cách thành phố huyện của họ là bao, khi đó cũng ý định mở phân viện ở nơi đây. Chẳng qua vì nhiều lý do mà thể thực hiện . họ vẫn còn giữ mối quan hệ .
---