Từ Nữ Phụ Mệnh Khổ Thành Thê Chủ Nhân Gia - Chương 170

Cập nhật lúc: 2025-11-05 08:13:57
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Trưởng thôn đáp: “Hỏi lắm! Tôi rõ với nhà họ Lục . Chúng sẽ cho họ mượn đất để xây chuồng heo, còn heo con giống và thức ăn thì đều do họ tự bỏ tiền chi trả. Lời lãi thua lỗ, họ tự gánh chịu cả. Tuy nhiên, dù nuôi bao nhiêu, họ cũng nộp về cho thôn ba phần lợi nhuận. Và đến khi heo xuất chuồng, chúng sẽ mổ thịt chia đều cho cả thôn!”

Nghe trưởng thôn , mặt liền ánh lên vài phần tươi mãn nguyện.

Ai nấy đều thầm nghĩ, ngay trưởng thôn sẽ đời nào làm cái chuyện làm ăn thua lỗ mà!

Heo là loài phàm ăn bậc nhất, tính riêng tiền thức ăn trong một năm tốn kém ít .

Lời của trưởng thôn quả nhiên trọng lượng, khiến phần lớn miệng lưỡi thiên hạ im bặt. Duy chỉ còn vài ba vẫn còn ôm ý định tranh thủ chút lợi lộc. Họ nhà họ Lục nuôi heo mà nóng mắt. Trưởng thôn họ rỉ tai mãi đ.â.m sốt ruột, bèn thẳng: “Nếu cũng tìm đơn hàng hai tấn phân bón hóa học, cũng cho cái quyền nuôi.”

Lúc mới chịu thôi. Chỉ là nhà họ Lục vẫn chút ngưỡng mộ. Cha Lục xưa nay vẫn là những chân chất, ít ai để ý, mà nay vây quanh hỏi han. Lần chị Hai Lục nhắc đến chuyện hợp tác nuôi heo, mấy cũng từng ngỏ ý cùng làm.

Cha Lục sớm bàn tính cách trả lời, bèn : “Chưa mèo nào cắn mỉu nào, cứ nuôi thử một năm tính.”

Cũng chua chát : “Hai vợ chồng đúng là phúc, sinh đứa con gái khéo léo, tài giỏi!” Nếu nhờ nó thì làm gì chiếc bánh từ trời rơi xuống mà trúng đầu hai họ chứ.

Lại khác vui mặt, bóng gió: “Nuôi heo mà dễ thế ? Coi chừng nuôi còn lỗ đến mức bán cả khố mà cũng chẳng đủ!” Anh cố tình thật to để cùng thấy.

Lục Ngọc , bèn đáp một câu dằn mặt: “Chuyện chẳng cần ai bận tâm. Cha tuy từng nuôi heo, nhưng những làm ở trại heo thì nghề.”

Người bên cạnh , đố kỵ tới đỏ mắt.

Chuyện cha Lục Ngọc nuôi heo truyền khắp thôn giống như một tiếng nổ.

Người trong thôn ai nấy đều khỏi sinh lòng đố kỵ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-170.html.]

Cha Lục Ngọc xưa nay vốn là thành thật, thẳng thì phần nhu nhược. Tuy cùng sống chung trong một thôn, nhưng ai ai cũng lòng so đo, tị nạnh với !

Nhìn thấy kẻ vốn thua kém bỗng nhiên mối làm ăn nuôi heo như , thử hỏi trong lòng thể cam chịu ? Nhìn thấy những lắm điều, khua môi múa mép đều trưởng thôn dằn cho im bặt mà về, những còn cũng chẳng dám làm căng nữa.

Trưởng thôn cũng lý, chuyện đều là do một tay Lục Ngọc thu xếp thỏa. Con lo lắng, vun vén cho cha , hỏi ai còn thể trách cứ cô đây?

Có kẻ bắt đầu giở trò bẩn, rỉ tai Tiêu Thái Liên và nhà họ Phó mà Lục Ngọc, bảo rằng cô chồng mà vẫn còn lén lút ôm ấp những mưu tính riêng trong lòng.

Tiêu Thái Liên thì sớm thấu chuyện. Nếu Lục Ngọc, làm gì mối làm ăn cổ vịt thuận lợi như bây giờ? Mới chia một khoản tiền, bây giờ kho vàng nhỏ của Tiêu Thái Liên chất thành một đống kha khá .

Nếu nhà họ Lục phất lên, bà làm thông gia cũng hãnh diện.

Tuyệt đối thể để kẻ khác dùng thủ đoạn thấp hèn mà ly gián tình thông gia của họ. Bà còn cảnh cáo trong nhà rằng ai cũng giữ thái độ đó. Người nhà họ Phó vốn đoàn kết, chẳng ai ý kiến gì. Tuy chị Hai Phó chút tiếc nuối, nhưng nghĩ kỹ thì cũng chẳng thiệt thòi gì.

Hơn nữa, chuyện nuôi heo lo toan trăm bề, bản cũng chắc làm xuể, dần dà cũng đành từ bỏ ý định.

Kẻ bên ngoài vẫn còn rắp tâm xúi giục, họ thì cũng chẳng để nhà họ Lục yên . Những kẻ giở thủ đoạn nhiều kể xiết, tìm đến Tiêu Thái Liên mà . Bà Tiêu bèn : “Hai vợ chồng nhà họ Lục vốn cẩn thận, tỉ mỉ, nuôi heo thì hợp quá còn gì. Hơn nữa, thôn lợi công đến ba phần, cũng chẳng ít ỏi gì. May mà nhà họ Lục sống hậu đạo, chứ nếu là , vất vả một trận mà chia chác cho khác nhiều như , thì thà chẳng thèm làm còn hơn.”

Mấy hôm nay, chị Lý là gây chuyện ồn ào nhiều nhất. Chồng chị hẵng còn khen Lục Ngọc khéo léo, giỏi giang, chị lập tức sinh lòng đố kỵ. Giờ đây, khắp nơi chuyện thị phi đều bóng dáng chị . Ngày nào cũng hóng hớt chuyện trời biển, cả thôn Đại Vũ sắp chứa nổi chị .

Chị Lý : “Ba phần còn cao? Người lấy bảy phần đó, chẵn còn vẫn ở nhà họ Lục .”

Tiêu Thái Liên chút khó chịu trong lòng, bèn : “Không thể như . Tiền mua heo con bao nhiêu, thức ăn chăn nuôi và lương thực tốn kém thế nào. Tất cả khoản tiền đó đều do nhà họ Lục bỏ cả, thôn chiếm cái hời lớn còn gì.”

---

Loading...