Truyện Phó Lâm Châu và Giang Uyển Ngư - Mang thai gả cho hào môn, chồng cũ hối hận mất rồi - Chương 381: Kế hoạch của Ngô Ngô Hân Nguyệt lại thất bại

Cập nhật lúc: 2025-10-29 16:15:07
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Khóe môi Giang Uyển Ngư khẽ cong lên, ngẩng đầu mỉm :

“Đương nhiên là hoan nghênh .”

Ngô Hân Nguyệt dịu giọng, tỏ vẻ quan tâm:

Tiểu Hạ

“Cô Giang, họ chút hiểu lầm cô, giúp . Chuyện hôm nay cô đừng để trong lòng nhé.”

Uyển Ngư bình thản đáp:

“Không .”

Phó Lâm Châu cắt ngang lời hai , giọng lạnh nhạt:

“Chuyện đừng nhắc nữa, ăn cơm .”

Ngô Nguyệt cong môi, khẽ :

“Đã gọi món gì ? Tôi nhớ thích nhất là cá sốt chua ngọt.”

Giang Uyển Ngư thoáng ngạc nhiên, sang .

“Anh thích cá sốt chua ngọt ? Sao cô từng ?”

Phó Lâm Châu điềm nhiên đáp:

“Tôi còn thích món đó từ lâu .”

Ngô Nguyệt sững bật :

“Vậy ? Tôi còn nhớ hồi nhỏ đặc biệt thích ăn món .

Mỗi đến nhà , đều dặn đầu bếp chuẩn , ông nội còn đùa rằng, kiếp và cá sốt chua ngọt duyên nợ đấy.”

Giang Uyển Ngư khẽ , ánh mắt dịu dàng:

“Thì hồi nhỏ Phó gia cũng đáng yêu như .”

Ngô Nguyệt mỉm , liếc :

thế. Sau đó cũng thích món đó luôn, đến giờ vẫn thấy ngon.”

Giang Uyển Ngư chỉ khẽ mỉm , gì.

Phó Lâm Châu đặt đũa xuống, giọng trầm thấp:

“Chuyện quá khứ quên gần hết , những gì cô nhớ rõ.”

“Không ,” — Ngô Nguyệt nhẹ giọng — “chúng thể cùng từ từ nhớ .”

Lúc , nhân viên phục vụ mang món ăn lên bàn.

Phó Lâm Châu gắp thức ăn cho Giang Uyển Ngư, nhẹ giọng chuyển đề tài:

“Em ăn nhiều , con trong bụng cũng sẽ thêm dinh dưỡng.”

Giang Uyển Ngư gắp ngược cho :

“Anh cũng ăn .”

Cảnh tượng dịu dàng rơi mắt Ngô Hân Nguyệt, khiến tim cô siết . Cô cố tỏ vẻ tự nhiên, mỉm hỏi:

“Lâm Châu, định khi nào kết hôn với cô Giang đây?

Con cũng , để danh phận theo mãi thế , mà còn sốt ruột .”

Nghe đến hai chữ kết hôn, tay Giang Uyển Ngư khẽ dừng giữa trung.

Anh từng gì về chuyện , lẽ vẫn đang chờ ý của Phó Trọng.

Phó Lâm Châu giữ nguyên vẻ mặt, giọng điềm đạm:

“Chuyện đó tự sắp xếp, phiền cô Ngô bận tâm.”

Ngô Hân vẫn , chịu thôi:

“Hay là thế , khi hai định ngày cưới thì cho nhé. Tôi quen nhiều bạn bè trong giới, thể giúp thiết kế váy cưới, lo cả hôn lễ, đảm bảo hai sẽ thật hảo.”

Phó Lâm Châu chỉ lạnh nhạt lặp :

“Không cần .”

Giang Uyển Ngư yên lặng ăn cơm, thỉnh thoảng lén .

khỏi tò mò — trong lòng thật nghĩ gì về chuyện kết hôn?

Bữa ăn kết thúc, dìu cô xe.

Ngồi trong xe, nghiêng đầu, giọng trầm ấm:

“Anh chuẩn đám cưới từ lâu , đừng để ý mấy lời khác.”

Giang Uyển Ngư khựng , ngạc nhiên :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/truyen-pho-lam-chau-va-giang-uyen-ngu-mang-thai-ga-cho-hao-mon-chong-cu-hoi-han-mat-roi/chuong-381-ke-hoach-cua-ngo-ngo-han-nguyet-lai-that-bai.html.]

“Anh… chuẩn ?”

Phó Lâm Châu đưa tay véo nhẹ chóp mũi cô, nở nụ dịu dàng:

“Đương nhiên. Anh sẽ cho hai con em một danh phận đàng hoàng. Tin .”

Giang Uyển Ngư khẽ mím môi, giọng nhỏ :

mà… ông cụ…”

“Ông sẽ đồng ý thôi. Dù , cũng sẽ đổi quyết định.

Anh sẽ để em chịu thiệt. Nhất định sẽ rước em về nhà một cách long trọng.”

Lời của khiến trái tim cô khẽ rung động.

lúc đó, một vệ sĩ chạy đến, cung kính báo:

“Phó gia, theo lệnh ngài, chúng tra trợ lý của Tần Phi Dương.

Hắn lợi dụng lúc cô Giang sơ ý, cho cô uống loại thuốc do họ nghiên cứu, nhằm khiến cô lấy trộm tài liệu. tổng giám đốc Tần kịp thời ngăn .”

Giang Uyển Ngư sững :

“Tôi… bỏ thuốc ?

Vậy sư đưa về đợi thuốc hết tác dụng !”

Phó Lâm Châu khẽ nheo mắt, vẻ mặt trở nên nghiêm nghị. Anh ngờ Tần Phi Dương ngăn chuyện đó — điều khiến chút bất ngờ.

Biết đầu đuôi sự việc, cả hai đều thấy nặng nề.

“Vậy ai làm lộ tài liệu?” — Uyển Ngư hỏi, ánh mắt lo lắng.

“Rõ ràng đối phương đổ tội cho .”

Vệ sĩ lắc đầu.

Phó Lâm Châu xoa nhẹ mái tóc cô, giọng trầm tĩnh:

“Về . Việc chắc chắn là nội bộ Phó thị gây . Anh sẽ cho điều tra đến cùng.”

Giang Uyển Ngư gật đầu, lặng lẽ dựa vai .

Đêm buông xuống.

Một bóng bước nhanh căn phòng sang trọng — Ngô Hân Nguyệt.

Cô tháo mũ, gỡ khẩu trang, ánh mắt lóe lên lạnh lùng.

Bên cửa sổ sát đất, đàn ông xe lăn chậm rãi .

Diêm Chiêu nở nụ nhạt:

“Cô Ngô đến đây, chắc mang cho tin vui?”

Ngô Hân lạnh lùng hừ nhẹ:

“Nếu còn để lộ thêm tin tức, sớm muộn cũng sẽ phát hiện.

Tôi tặng ông một món quà lớn như , tổng giám đốc Diêm, nên thế là đủ.”

Diêm Chiêu , đôi mắt thâm trầm:

“Phó Lâm Châu sẽ bao giờ ngờ rằng, tiết lộ tài liệu cho trong Phó thị.

Chỉ tiếc… cô dường như đạt điều .”

Ánh mắt Ngô Nguyệt tối , giọng lạnh lùng:

“Giang Uyển Ngư chỉ may mắn thôi.

Tôi tin giữa họ sẽ xảy rạn nứt.

Còn việc hợp tác giữa chúng , tạm dừng ở đây.

Gần đây Phó Lâm Châu đang điều tra gắt gao, nếu phát hiện thì chẳng lợi gì cho cả hai bên.”

Diêm Chiêu nhướng mày, nụ sâu xa:

“Tôi vấn đề gì.

Hoan nghênh cô Ngô… đến.”

Ngô Hân đội mũ, đeo kính, rời khỏi phòng.

Ngay khi cửa đóng , A Hổ bước , giọng tức giận:

“Tổng giám đốc Diêm, phụ nữ thật ngông cuồng, từng ai dám chuyện với ngài như thế!”

Nụ môi Diêm Chiêu dần tắt, rút điếu thuốc, châm lửa, khói trắng lượn quanh gương mặt sắc lạnh.

“Cô ngông cuồng thì . Rồi sẽ đến lúc chính cô trở thành con d.a.o trong tay chúng ...

Để lật đổ Phó Lâm Châu.”

Loading...