Phó Lâm Châu đang họp thì thấy Cao Tân đẩy cửa bước , cúi đầu thì thầm vài câu bên tai .
Sắc mặt lập tức trầm xuống:
“Đã điều tra ai tiết lộ ?”
Cao Tân lắc đầu:
“Chưa. Hắc Long Hội 30% kế hoạch quý tới của chúng , còn nhanh chóng triển khai cạnh tranh. Các đối tác hợp tác đều chuyện, nhiều đang đến công ty yêu cầu đích ngài giải thích.”
Phó Lâm Châu lạnh lùng im lặng.
Kết thúc cuộc họp, lập tức lái xe về Đào Viên.
Vào thư phòng tìm lâu vẫn thấy tài liệu. Sắc mặt càng âm u.
Anh gọi tất cả nữ giúp việc đến:
“Ai động đồ trong thư phòng của ?”
Các nữ giúp việc sợ đến run rẩy, đồng loạt lắc đầu.
Quản gia vội vàng , cung kính :
“Phó gia mất thứ gì ạ? Họ tuyệt đối dám tự tiện thư phòng.”
Phó Lâm Châu nghiêm sắc mặt:
“Có một tài liệu quan trọng của tập đoàn biến mất.”
Quản gia lập tức các nữ giúp việc, giọng nghiêm lạnh:
“Ai lấy thì thật sẽ khoan hồng. Nếu giấu giếm, hậu quả tự chịu.”
Tuy nhiên, tất cả đều quả quyết gì.
Đáng tiếc camera hành lang đúng lúc đang bảo trì, thể kiểm chứng.
Không hỏi gì, Phó Lâm Châu đành cho họ lui xuống.
Quản gia :
“Phó gia, cô Giang sáng nay ngoài vẫn trở về. Chúng liên lạc cũng . Hay ngài gọi thử?”
Phó Lâm Châu lập tức gọi cho Giang Uyển Ngư.
điện thoại vẫn ai bắt máy.
Hỏi tài xế thì cô cùng bà ngoại.
Gọi cho bà ngoại bà cô rời từ sớm.
Không liên lạc , lập tức ngoài tìm cô.
Vừa đến cổng, thấy xe của Ngô Hân Nguyệt đỗ ngay ngoài.
Cô hạ kính xuống, đeo kính râm, mỉm nhàn nhã:
“Chuyện lộ bí mật . Tôi hẹn gặp các đối tác, chúng nhanh chóng xử lý khi Hắc Long Hội tay mạnh hơn.”
lúc đó, điện thoại tập đoàn liên tục gọi thúc giục về chủ trì đại cục.
Tình thế cấp bách, đành dặn bảo vệ lập tức tìm Giang Uyển Ngư.
Ngô Nguyệt mở cửa xe:
“Phải ngay.”
Phó Lâm Châu nhét điện thoại túi, thẳng lên xe cùng cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/truyen-pho-lam-chau-va-giang-uyen-ngu-mang-thai-ga-cho-hao-mon-chong-cu-hoi-han-mat-roi/chuong-378-nguoi-nao-do-da-dong-vao-do-trong-thu-phong.html.]
Tại khách sạn.
Tần Phi Dương tới nơi theo lệnh Diêm Chiêu. Anh thấy tiếng vọng vui vẻ khác thường.
Vừa mở cửa, thấy Diêm Chiêu đang dựa xe lăn đánh mạt chược, bàn xếp mấy cọc tiền mặt.
Diêm Chiêu nhả khói, hờ hững:
“Lần Tần tổng là công thần lớn của chúng . Có thị trường châu Á, công đầu thuộc về .”
Mọi xung quanh phụ họa vỗ tay.
Tần Phi Dương cau mày khó hiểu:
“Diêm tổng ý gì?”
“Không hiểu ?”
Diêm Chiêu liếc sang bàn, hiệu:
“Xem .”
Tần Phi Dương mở tập tài liệu —
Tất cả đều chữ ký của Phó Lâm Châu, là kế hoạch quan trọng của quý tới.
Trong chốc lát, c.h.ế.t lặng.
Tay nắm tài liệu khẽ run:
“Không thể nào…”
Anh rõ ràng ngăn Trình Đạt.
Giang Uyển Ngư cũng lấy tài liệu.
Vậy những thứ đến tay Diêm Chiêu bằng cách nào?
Diêm Chiêu lạnh:
“Không mang đến thì còn ai? Tôi còn chuẩn thả nhà vì công lao .”
Tần Phi Dương như sét đánh, đầu óc trống rỗng.
Diêm Chiêu hờ hững xua tay:
“Nếu ăn mừng thì .”
Tiểu Hạ
A Hổ lập tức đẩy khỏi phòng.
Ra đến hành lang, Tần Phi Dương mới bừng tỉnh.
Mọi thứ đều quá sai!
Anh chạy nhanh về phòng khách sạn của .
Giang Uyển Ngư vẫn còn hôn mê say ngủ.
Không thể ở đây thêm .
Anh quyết định đưa cô để liên lụy cô vòng xoáy .
Đinh—
Cửa thang máy mở .
Tần Phi Dương ôm cô bước nhanh ngoài…
lúc đó, Phó Lâm Châu và Ngô Hân Nguyệt dẫn đoàn tới đối diện.