Rola hào phóng truyền cho Tô Tô tất cả những kỹ xảo mà cô .
Những ngày , hễ rảnh rỗi là Tô Tô luyện tập, tuyệt đối hề lơ là.
lúc gần đây Kiều Dân Tây ban ngày hầu như ở nhà, ở bên ngoài cùng Kiều Dã xã giao, mở đường, giúp xây dựng sự nghiệp của nhà họ Kiều.
sự nghiệp cho thì thôi.
Thực tế chỉ là Kiều Dân Tây đường vòng, để Kiều Dã chỉ cần bám chặt vài bạn tai to mặt lớn trong giới là đủ.
Từ kẽ móng tay của bọn họ khều chút dự án cho Kiều Dã là khó .
Chỉ cần họ nâng Kiều Dã lên, thì cũng thể rảnh rang, trở về nhà an tâm sống những ngày êm ả với vợ.
Tối nay Kiều Dã tụ tập, mời mấy bạn tới ăn cơm, bàn chuyện dự án.
Mục Cửu Tiêu hỏi :
“Nhà họ Tần của Tần Niệm cơ nghiệp lớn như , ăn cơm mềm chẳng dễ hơn , hà tất tự tách làm riêng?”
Kiều Dã tặc lưỡi:
“Sao khó thế, nếu mua cho vợ chút gì mà còn tiêu tiền của cô , thì thể thống gì?”
“Thể thống là mệnh .”
“…”
Một bên, Hách Trì bật :
“Ý của Mục tổng là gì, thấy nuôi vợ thì khổ ?”
Mục Cửu Tiêu đề phòng tên cáo già , giả bộ:
“Khổ gì chứ? Cách cưng chiều vợ chẳng do dạy , giờ thành khổ ?”
Hách Trì khiêm tốn:
“Tôi chỉ là ngoài xem trò vui thôi.”
Kiều Dã vốn ngứa mắt Mục Cửu Tiêu, bèn phụ họa giúp Hách Trì nâng uy:
“Trì ca, chuyện tình yêu của và chị dâu thành giai thoại , thời gian cũng chỉ dạy chút .”
Hách Trì :
“Chẳng đính hôn với Tần Niệm ?”
“ ngày nào cũng lăn lộn với Mục Cửu Tiêu, lỡ làm hư thì ? Mục tổng nổi tiếng là bắt nạt phụ nữ, đảm bảo ảnh hưởng .”
Mục Cửu Tiêu lạnh nhạt:
“Nếu đảm bảo thì cắt làm thái giám, theo bắt nạt cho tiện.”
Kiều Dã nghiêm túc vẻ:
“Các xem , tên xa thế đấy.”
Vì trời muộn, bữa ăn cũng kéo dài.
Điện thoại Hách Trì reo , vợ ở nhà làm nũng giục về.
Anh mặt mày hạnh phúc chào về.
Kiều Dã Tần Niệm sẽ giục, nên chủ động gọi điện báo, sắp về.
Mục Cửu Tiêu thì chẳng động tĩnh, nhưng trông chẳng hề lo, ngoài mới thấy Lâm Tích tự lái xe đến.
Đêm gió lạnh, cô mang áo khoác tới khoác cho .
Mục Cửu Tiêu nắm lấy tay cô, mật vuốt ve:
“Muộn thế cần gì chạy một chuyến, tự lái xe về cũng .”
Lâm Tích thầm đảo mắt.
Ai là nhắn tin năn nỉ cô tới đón chứ, giờ giả bộ.
cô vẫn chịu cho thể diện, dịu dàng :
“Anh uống rượu , lái xe kiểu gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/truyen-lam-tich-va-muc-cuu-tieu-dung-hanh-nua-ong-trum-dang-theo-duoi-vo-cua-anh/chuong-651-the-thi-anh-da-lam-bay-chua.html.]
“Anh uống. Bọn họ khuyên nhiều, nhưng em thích nên chỉ uống thôi.”
Nói còn cúi xuống hôn cô để chứng minh.
Phía mấy đàn ông tức đến nghiến răng.
Đồ khốn, rõ ràng cả tối là tích cực mời rượu nhất, ai ngờ lén đổi thành nước.
Mục Cửu Tiêu ôm vợ, vui vẻ lên xe rời .
Kiều Dã và Hách Trì cũng theo đó giải tán.
Chỉ còn Kiều Dân Tây xe, mở mở điện thoại.
Không chút tin tức nào từ Tô Tô.
…
Tối nay Rola và Minh Tín đều nhà, Tô Tô tắm rửa xong từ sớm, xuống đón Kiều Dân Tây trở về.
Trên cô là chiếc áo choàng ngủ tím nhạt mới mua, càng tôn lên làn da trắng mịn, môi đỏ mọng, khiến bao nỗi bất mãn đường về của tiêu tan.
Tô Tô nhón chân cởi cúc áo sơ mi cho , hít hít:
“Anh uống rượu ?”
Kiều Dân Tây ừ một tiếng.
Tối nay cô bất ngờ dành cho , trong lòng nghĩ đến nên hỏi thêm.
nỗi bất mãn trong Kiều Dân Tây bùng lên:
“Anh về nhà muộn thế , còn uống rượu, em lo ở ngoài làm bậy ?”
Tô Tô ngẩn .
Từ khi kết hôn, Kiều Dân Tây đối xử với cô quá , đến mức cô chút cảm giác nguy cơ nào, nên giờ phần ngơ ngác:
“Muộn á? Mới hơn bảy giờ thôi mà.”
“Nếu làm bậy thì chẳng phân biệt giờ giấc.”
“Thế… làm bậy ?”
“Nói suông em cũng chẳng tin, khuyên em định kỳ kiểm tra, mỗi ngày hỏi một trăm tám mươi là nhất.”
Thấy vui, Tô Tô vòng tay ôm cổ, dịu dàng hỏi:
“Sao thế, làm ?”
Hương thơm trong ngực, ánh mắt Kiều Dân Tây sớm mềm .
Anh chẳng cả, chỉ là Mục Cửu Tiêu chọc tức nhẹ.
Cái tên mưu mô khiến ghen tỵ .
Kiều Dân Tây bế bổng Tô Tô, vùi mặt n.g.ự.c cô hít sâu một :
“Thơm quá. Gần đây bận quá, chăm sóc em, nhớ ?”
Mặt Tô Tô đỏ ửng, thành thật gật đầu.
“Dạo em học mấy thứ mới, thử với em ?”
Tiểu Hạ
“Hửm?”
Kiều Dân Tây vốn nghĩ cô chỉ đùa bỡn chút thôi, nào ngờ Tô Tô bỏ hết e dè hổ.
Anh đỡ nổi sự chủ động quyến rũ , đầu tiên thất bại thảm hại.
Tô Tô mừng rỡ:
“Hóa thật sự tác dụng.”
Hơi thở Kiều Dân Tây dồn dập, nheo mắt ôm chặt cô lòng:
“Là ai dạy em?”
Tô Tô ngẩng đầu :
“Bí mật.”
Kiều Dân Tây thích dáng vẻ tươi tắn tràn đầy sức sống của cô, hiếm hoi một dày vò, đêm nay chỉ ăn năm phần no.