Truyện Lâm Tích và Mục Cửu Tiêu: Đừng hành nữa ông trùm đang theo đuổi vợ của anh - Chương 479: Muốn có một người phụ nữ để kết hôn sinh con

Cập nhật lúc: 2025-10-03 17:23:41
Lượt xem: 260

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiệc đầy tháng hôm nay, nhân vật chú ý nhất chính là gia đình họ Hứa.

Họ đều ăn mặc lộng lẫy, chuẩn đầy đủ nghi thức cho bé con tròn một tháng tuổi.

Trong sảnh tiệc, cũng thấy những món quà xa xỉ, vàng bạc châu báu xếp thành núi, bé con nhỏ xíu Hứa Trì bế tay, món xem, món cũng xem.

Lâm Tích khoác tay Mục Cửu Tiêu, giữa đám đông hóng chuyện.

Mắt cô dõi theo bé con bụ bẫm, tràn đầy tình mẫu tử:

“Nhìn giống lúc Lâm Mặc còn bé, đáng yêu y chang.”

Mục Cửu Tiêu ánh mắt dịu , cảm giác bản cũng thêm một đứa.

“Nhìn mà cũng sinh thêm một đứa nữa.”

Lâm Tích liếc :

“Thì tùy thôi.”

Mục Cửu Tiêu ,

“Thôi, dám đánh cược.”

Căn bệnh di truyền trong gia đình khiến Lâm Mặc khổ sở, con chịu khổ thêm nữa.

Lâm Tích thấy lòng đau, siết c.h.ặ.t t.a.y .

Cuối cùng, đứa bé bế lên tay ông nội.

Hách Nguy tròn sáu mươi tuổi, nhưng vẫn điềm tĩnh uy nghi, bế cháu gái một cách thuần thục, mắt tràn đầy yêu thương.

Vợ ông bên cạnh, nhẹ chạm mũi bé:

“Giống bé thật.” Bà , giống như đôi khuyên tai ngọc trai , trắng tinh và xinh , “may mắn của bé Hách con hơn gấp trăm .”

Hứa Nguy tự hào:

“Con trai con gái đều đủ, năm nào cũng giống hệt , vận may của cũng là loại tuyệt hảo.”

ông .

Bao năm bên , là tình nhân, gắn bó rời.

Bà đưa tay vuốt tai ông:

“Hứa Nguy, ông tóc bạc kìa.”

Hứa Nguy nhẹ.

Ngày xưa hứa hẹn “trắng đầu bạc mái” hời hợt như lông hồng, giờ tóc bạc thật, mới hiểu tình yêu nặng nề đến mức nào.

Ông định đưa tay nắm lấy vợ, bỗng từ phía vang lên giọng trầm:

“Sao cháu gái nhỏ ở đây, để ông Bùi bế một chút.”

Hứa Nguy vội ôm chặt bé:

“Đang ngủ, ông thô tay thô chân bế làm gì.”

Bùi Cảnh Xuyên tặc lưỡi:

“Sống sáu mươi năm mà còn keo thế, bế chút cũng hại gì, thì trả .”

Mục Khuynh Bạch xem xong náo nhiệt liền chơi.

Cô xách váy dài lượn quanh khu ẩm thực, chỗ thử chỗ thử, nhanh chóng no căng bụng.

Đồng Quân Nghiêm sớm nhận cô, theo từ phía .

Lâu gặp, cô vẻ mập chút, ăn mặc vẫn nổi bật nhưng cách phối hơn , còn cố gắng “diễn cute” liên tục.

Mấy năm qua cô chắc hẳn sống vui vẻ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/truyen-lam-tich-va-muc-cuu-tieu-dung-hanh-nua-ong-trum-dang-theo-duoi-vo-cua-anh/chuong-479-muon-co-mot-nguoi-phu-nu-de-ket-hon-sinh-con.html.]

Nét ngây thơ gương mặt vẫn cuốn hút.

Đồng Quân Nghiêm thấy cô như nghẹn, tìm nước, mang một cốc tiến tới:

“Uống .” Anh , “rượu trái đào, chỉ ba độ cồn, say .”

Mục Khuynh Bạch thấy mặt , sững .

Cô cố nuốt miếng bánh trong miệng, mắt mở to.

Đồng Quân Nghiêm thấy cô kinh ngạc, nhịn :

“Sao , nhận ?”

Mục Khuynh Bạch đỏ mặt trắng bệch, lùi một bước:

“Nhận chứ.”

“Vậy biểu cảm đó?” Đồng Quân Nghiêm đưa tay định xóa mấy vết bánh ở khóe môi cô.

Cô nhanh tay l.i.ế.m sạch, cho chạm.

Đồng Quân Nghiêm cảm nhận sự xa cách từ cô, lòng thoáng buồn.

Trước đây, cô lúc nào cũng bám lấy , làm “đuôi nhỏ” theo bên .

Giờ lịch sự, giữ cách như ?

nghĩ kỹ cũng đúng, làm tổn thương cô, cô ghét .

Anh :

“Đi chỗ chuyện , chuyện với em.”

Mục Khuynh Bạch tìm bóng dáng trai và chị dâu.

Không thấy, cô , “Có gì ngay ở đây cũng mà.”

Đồng Quân Nghiêm nhạt:

“Sao em cảnh giác với , ở chỗ đông thế cũng sợ làm gì em ?”

“Em , ép em.” Mục Khuynh Bạch vui, “Hơn nữa, em chuyện gì quan trọng với ?”

Đồng Quân Nghiêm thẳng cô.

Hai trải qua nhiều chuyện, còn là thanh niên 18 tuổi, còn vòng vo trong tình cảm.

“Chắc chắn chuyện quan trọng.” Anh tiến thêm một bước, một tay chống lên bàn, vòng cô lòng:

“Mục Khuynh Bạch, về sẽ nữa, một phụ nữ để kết hôn sinh con.”

Mục Khuynh Bạch sững .

Cơ thể áp sát, ánh mắt gay gắt, đánh thức ký ức cũ của cô.

Cô hoảng hốt, cúi xuống mũi giày:

“Sao với em chuyện ?”

Đồng Quân Nghiêm khẽ nâng cằm cô:

Tiểu Hạ

“Trước đây chạy chạy giữa các mưu mô gia tộc, che mờ tâm trí, làm nhiều chuyện tổn thương em. Giờ hiểu , thật sự bù đắp cho em.”

Mục Khuynh Bạch mắt co .

Cô đẩy :

“Không !”

Đồng Quân Nghiêm ngạc nhiên.

Anh hầu như từng ”, cũng cho phép cô từ đó, liền tiến sát hơn:

“Sao ? Bao lâu mà em còn giận ?”

Loading...