Trùng sinh, lại quen biết chàng lần nữa - Chương 61: Đưa nàng về (1)

Cập nhật lúc: 2025-12-19 10:34:50
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Quân Cửu Thần trầm mặc cần cổ thiếu nữ mảnh khảnh mặt, dường như chỉ cần đưa tay thể dễ dàng bẻ gãy.

lúc , xe ngựa cũng dừng ngay cửa phủ Nhiếp Chính vương.

Tùy Phong thức thời lên tiếng, còn vẫy lui gác cổng định bước tới.

Xe ngựa cứ yên bất thường cổng nhúc nhích.

Sự yên lặng khiến Tống Vãn bất chấp tất cả cũng nhịn thấy căng thẳng.

Người

Lại giở trò !

là đáng hận!

May mà ngay khi nàng sắp chịu nổi, dứt khoát một lời thì một luồng gió chợt lướt qua mặt.

Khi nàng mở mắt thì Quân Cửu Thần biến mất khỏi xe.

Chỉ còn giọng từ ngoài vọng : “Đưa nàng về .”

Là giọng của Quân Cửu Thần.

Trái tim đang treo lơ lửng của Tống Vãn cuối cùng cũng rơi xuống, nàng … qua thử thách ?

Như sực nhớ điều gì, nàng vội vén rèm xe, theo bóng lưng Quân Cửu Thần đang bỏ , vội hỏi: “Câu hỏi của dân nữ, vương gia thể cho đáp án chăng?”

Lúc nãy nàng hỏi sai theo dõi từ khi nào nhưng vẫn trả lời.

Quân Cửu Thần chẳng hề dừng bước, cũng đầu , giọng của vang lên trong gió: “Hôm Vân Tranh đưa quan tài về kinh.”

Tống Vãn thì thở phào nhẹ nhõm.

Quả nhiên chính là ngày !

Cũng tại nàng sơ suất, chuyện xảy cổng tướng phủ hôm đó làm nàng rối loạn, tin diện mạo của giờ khác hẳn nên kịp kiềm chế cảm xúc, để kẻ lòng sơ hở.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/trung-sinh-lai-quen-biet-chang-lan-nua/chuong-61-dua-nang-ve-1.html.]

Từ nay về … nàng cẩn thận hơn.

Nàng nhớ khi nãy định giở mỹ nhân kế, khi nắm lấy cổ tay nàng mơ hồ thấy mạch tượng khác thường, Tống Vãn định tiếp nhưng phát hiện xa, xe ngựa cũng chậm rãi lăn bánh.

Nàng đành tạm nuốt những lời định .

Sau khi về đến Giang phủ, Tống Vãn vội về phòng , khi hỏi thăm hầu Giang Chính cũng mới trở về, đang chuyện với Liễu thị ở chính đường thì nàng thẳng đến đó.

Giang Chính ban nãy theo nàng chắc lòng đang nóng như lửa đốt, nàng đến báo cho họ vẫn bình an .

Tống Vãn tới cửa chính đường thấy tiếng Giang Chính đang chuyện với Liễu thị.

“Lão gia, ông thấy thật là Nhiếp Chính vương cần chữa bệnh dẫn Kiều Kiều ?”

“Có khi nào…”

Liễu thị thôi.

Giang Chính cũng yên.

Trên đường từ tướng phủ về, ông càng nghĩ càng thấy chuyện hôm nay khác thường.

Vị Nhiếp Chính vương chẳng giống bệnh chút nào, hôm nay chỉ tình cờ gặp gỡ, đột ngột chỉ đích danh Kiều Kiều theo , còn cho ai cùng?

Khó mà khiến thấy mờ ám.

“Ta cũng đang lo lắng điểm .”

“Với nhan sắc của Kiều Kiều nếu thật lọt mắt Nhiếp Chính vương… chẳng là họa từ trời giáng xuống ?”

Tuy bên ngoài đồn rằng Nhiếp Chính vương từng thương nơi sa trường, mặt mũi dữ tợn, dùng mặt nạ để che giấu nhưng dù hủy dung thì vẫn là kẻ một vạn .

Giang gia họ chỉ là thương nhân địa vị thấp kém, Kiều Kiều từng gả một , dù Nhiếp Chính vương thấy con bé xinh nên ý đồ thì chắc gì cho Kiều Kiều một danh phận đàng hoàng.

Rất khả năng con bé chỉ là thú tiêu khiển nhất thời mà thôi.

Nếu đúng thì chẳng nửa đời còn của Kiều Kiều sẽ tan nát hết !

Loading...