Trọng Sinh 70: Ta Được Toàn Gia Sủng - Chương 462
Cập nhật lúc: 2025-11-02 10:46:01
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Thật trùng hợp, hôm đó đúng phiên trực nhật của Tiểu Bối. Vốn dĩ bạn cùng cùng tổ với cô làm cùng, nhưng bạn bà bệnh, cần gấp bệnh viện thăm bà.
Tiểu Bối hiểu chuyện, bảo bạn , còn thì ở dọn dẹp vệ sinh lớp học.
Sau khi quét dọn xong, cô mang thùng nước bẩn đổ ở nhà vệ sinh. Tình cờ, cô thấy trong gương phía váy một vệt ướt. Ban đầu cô tưởng do vô ý dính nước, nhưng kiểm tra kỹ thì .
Tiểu Bối từng dạy riêng về những kiến thức tuổi dậy thì cho con gái, nên ngay lập tức nhận đây là đầu tiên cô thấy kinh nguyệt.
Lấy giấy vệ sinh lót phía , cô nhanh chóng cầm thùng về lớp. May là lúc đó tan học khá lâu, còn ai. Để thùng lớp, cô nhanh chóng đến chỗ để xe.
Trên đường, gặp , cô trong lòng lo lắng nhưng mặt vẫn tỏ bình tĩnh, lặng lẽ tránh né, nghĩ rằng chỉ cần lên xe đạp là thể thẳng về nhà.
đến gần chiếc xe của , cô phát hiện lốp xe ai cố ý đ.â.m thủng!
Tiểu Bối thử đạp xe, nhưng !
Muốn bộ về nhà thì qua sân thể dục, nơi đám nam sinh đang chơi bóng rổ, và khỏi cổng trường cũng chắc tìm giúp đỡ!
Tiểu Bối tuy chịu ảnh hưởng từ , thể tương đối bình thản đối mặt với những đổi sinh lý tuổi dậy thì, nhưng nghĩa là cô thể thoải mái ngang qua một đám nam sinh với vệt m.á.u ở váy.
Cô đành lớp học đợi, chờ đám nam sinh hết mới về.
Cứ đợi mãi, đợi đến khi mặt trời lặn, đám nam sinh mới từ từ giải tán. Trong đó cũng các bạn nam trong lớp họ. Họ vai kề vai, đùa vui vẻ trở về lớp học.
Nhìn thấy Tiểu Bối trong lớp, một lả lướt buông lời châm chọc: "Công chúa nhỏ của lớp chăm chỉ thế, tan học còn ở trường làm bài tập, thi cử nhất ?"
"Tiểu công chúa" ban đầu là một biệt danh châm biếm. Nguyên do là ai đó vô tình chạm Tiểu Bối, cô tưởng họ định làm hại nên phòng né tránh, những kẻ ưa cô chế giễu: 'Tưởng là công chúa thật , chạm cũng !'.
Bạn của Tiểu Bối liền bênh vực cô, mắng : 'Cô xinh như công chúa thì ?'.
Sau đó, những cứ thế dùng từ đó để chế giễu Tiểu Bối. Tuy nhiên, ngoài lớp chuyện .
Vì Tiểu Bối công nhận là xinh và khí chất, hợp với hình tượng công chúa trong mắt nhiều , nên họ tưởng đó là lời khen.
Và cái tên xưng hô đó cứ thế trở thành biệt danh của Tiểu Bối.
Lúc Tiểu Bối đang bực bội trong lòng, để ý đến họ.
Mấy nam sinh thấy cô quan tâm, định thêm gì đó, thì Tần Thiệu Hiên đá chân, "Không việc gì thì cút nhanh !"
"Chết tiệt, mày nổi nóng cái gì ?" Các nam sinh ồn ào, cả đám cãi cọ om sòm rời .
Tiểu Bối nghiêng tai động tĩnh bọn họ rời , đợi thêm năm phút nữa, ước chừng họ xa, mới dậy chuẩn về nhà.
Sân trường vắng , chỉ tòa nhà văn phòng đằng xa thỉnh thoảng bóng qua . Tiểu Bối lo ba ở nhà thấy cô về sẽ sốt ruột, sợ ngang qua thấy trong tình cảnh khó xử, nên nhanh, tinh thần căng thẳng hết mức.
Khi đằng bất ngờ vang lên tiếng "Này!", cô giật b.ắ.n , phắt , cảnh giác đối phương, thì là Tần Thiệu Hiên vốn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/trong-sinh-70-ta-duoc-toan-gia-sung/chuong-462.html.]
Tần Thiệu Hiên , nhưng khi cả nhóm đến chỗ để xe lấy xe, chiếc xe đạp màu trắng xinh xắn của Tiểu Bối với cái lốp xì đập ngay mắt họ.
Cậu cô xe hỏng và đang đợi ai đón, là vẫn xe hỏng. Vốn định giận dỗi bỏ , nhưng đến cổng trường trở .
Nhìn thấy cô gái nhỏ dọa giật , chợt hối hận. Sao to tiếng dọa cô ? thấy cô một nữa đề phòng , sự ấm ức và bực bội trong lòng dâng lên, giận dỗi: "Xe em hỏng , định bộ về ?"
"Không liên quan đến !" Tiểu Bối đang lo lắng chuyện riêng, dám lưng với , chỉ cứng nhắc xua đuổi, "Anh theo em làm gì? Đi !"
Tần Thiệu Hiên cảm thấy cô thật điều, giận dỗi : "Em tưởng theo em ? Đường của nhà em, thì !"
Nói xong, vẫn hả giận: "Cái tính tình như em thế , chả trách đ.â.m lốp xe."
Tiểu Bối rốt cuộc cũng chỉ là một cô bé mười hai tuổi. Bản việc đ.â.m lốp xe khiến cô ấm ức, đầu thấy kinh nguyệt ập đến trong lúc đề phòng, đẩy cô tình thế vô cùng hổ. Giờ như , cô ấm ức đến mức nước mắt rơi lã chã, tức giận : "Anh dựa cái gì mà ? Nếu vì , em đ.â.m lốp xe ? Không chừng chính là đ.â.m lốp xe của em!"
Tần Thiệu Hiên thấy cô , sợ hãi đến ngây . Cậu... làm gì ? Chẳng qua chỉ một câu thôi mà? Sao cô ? Con gái đều yếu đuối như ? Cậu hoảng hốt xuống xe, đến bên cô, luống cuống đặt tay chân ở , cứng nhắc : "Em... em đừng , ... lúc nãy cố ý, tính tình em ..."
"Đều là tại !" Nỗi ấm ức trong lòng Tiểu Bối dâng trào, cô bệt xuống đất nức nở, kể lể: "Tại cứ làm khó em? Em làm bẩn giày , nhưng em đền cho , vẫn buông tha em. Bắt nạt em thì thôi, còn bảo khác cũng đến bắt nạt em! Anh đúng là một !"
Cậu khi nào sai bắt nạt cô chứ? Rõ ràng là cô bắt nạt thì ! Cậu chỉ kết bạn với cô, nhưng cô chẳng thèm để ý đến !
Tần Thiệu Hiên sợ ấm ức, cãi , nhưng thấy cô gái đang với vẻ mặt đầy ấm ức, cảm thấy là con trai, nên chấp nhặt với cô nhiều như .
Vì , cúi đầu nhận : "Thôi , đều là của . Em đừng nữa, để đưa em về nhà nhé?"
"Gì mà 'thôi '? Vốn dĩ là của mà!" Tiểu Bối trách.
"Ừm ừm, đều là của ," Tần Thiệu Hiên gật đầu lia lịa, cúi xuống cô chăm chú.
Tiểu Bối thấy ngượng, ngừng , hỏi: "Anh gì thế?"
Vốn định an ủi cô, Tần Thiệu Hiên chợt cảm thấy rung động. Nữ thần của thật dễ thương và xinh , giống như một con búp bê Tây phương !
Thấy cô cuối cùng cũng ngừng , giơ tay , "Đi thôi, đưa em về."
Tiểu Bối cảm xúc bình , cảm thấy ngại ngùng với Tần Thiệu Hiên. vụ , cô đổi ít nhiều cách về , đuổi nữa, mà kéo áo, do dự : "Có thể... thực sự tiện..."
Tần Thiệu Hiên hiểu ý ngoài lời của cô, tưởng cô vẫn còn ghét , nản lòng ấm ức hỏi: "Tại tiện? Em ghét đến ? Anh chỉ làm bạn với em thôi mà."
"Anh làm bạn với em?" Tiểu Bối tròn mắt, "Rõ ràng bắt nạt em!"
"Anh bắt nạt em ở chỗ nào?" Tần Thiệu Hiên lập tức bực tức, "Anh đánh em , cũng chẳng mắng em. Chuyện đôi giày bảo so đo , là em cứ ép đền . Anh tìm em chơi, em cũng chẳng thèm đáp !"
Tiểu Bối nghĩ từ một góc độ khác... Hình như đúng là , " vì , em nhiều bắt nạt!"
"Ai?" Tần Thiệu Hiên phản xạ hỏi: "Ai bắt nạt em? Anh giúp em trả thù!"
Nói xong, chợt hiểu , trợn mắt hỏi: "Em sẽ nghĩ là sai khiến khác bắt nạt em chứ?"
Tiểu Bối "hừ" một tiếng, ai bảo đây cứ bắt nạt cô chứ!