Trọng Sinh 70: Ta Được Toàn Gia Sủng - Chương 339

Cập nhật lúc: 2025-11-02 10:39:50
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm , Lý Thâm dậy . Thẩm Y Y đang ngủ mơ màng bỗng cảm thấy bên cạnh lạnh, liền mơ màng hỏi: "Mấy giờ ?"

"5 giờ," giọng Lý Thâm vang lên trong tiếng sột soạt, chắc đang mặc quần áo.

"Sao dậy sớm thế? Ngủ thêm một chút ..."

"Không ngủ nữa. Xưởng phế liệu còn chút việc," Lý Thâm cúi xuống hôn cô một cái, giọng nhẹ nhàng, "Giờ còn sớm, em ngủ thêm !"

"Ừ," Thẩm Y Y vô thức đáp, kịp quan tâm đến nữa, chìm giấc ngủ.

Lý Thâm nhẹ nhàng rời khỏi phòng.

Thẩm Y Y tiếng của Mau Mau và Nhạc Nhạc đánh thức — hai đứa trẻ đang .

Thẩm Y Y mơ hồ là do chúng xem TV, Mẹ Lý và Lý Đại Nha cho, định kéo chúng ngoài, nhưng chúng chịu nên mới .

Tiếng của hai đứa trẻ chói tai. Mọi đều dỗ dành, tiếng ồn ào khiến Nhị Bảo đang học bài trong phòng bên cũng to giọng lên. Thẩm Y Y thấy ồn quá, chịu nổi.

cần nghĩ, cô cũng lý do Mẹ Lý cho chúng xem TV là vì cô còn đang ngủ, làm phiền cô. Nhìn đồng hồ, 6 giờ rưỡi, cô đành rời giường.

Tiểu Bối ôm búp bê vải mặc váy ngủ, đang ghế nhỏ để Tiểu Bảo buộc tóc cho.

Trước đây Tiểu Bảo từng buộc tóc cho Tiểu Bối , cô em chê. Sau , để chứng minh , mỗi sáng dậy việc đầu tiên của là rửa mặt mà là chạy đến phòng em gái buộc tóc cho cô! Sau một thời gian, luyện tay nghề khá thành thạo.

Tiểu Bối thấy , mặt mày hớn hở, ngẩng đầu với Mẹ Lý: "Bà ơi, dậy , xem TV ! Anh cả, mau bật TV lên!"

"Được thôi!" Tiểu Bảo lập tức buông tóc Tiểu Bối, nhảy qua bật TV.

Vượng Tài và An An bưng bát cháo từ bếp , lập tức ôm bát chạy đến lên ghế nhỏ.

Tiếng của Mau Mau và Nhạc Nhạc lập tức tắt. Vừa lau nước mắt, chúng dán mắt màn hình TV. Lý Đại Nha buồn bất lực lấy khăn lau nước mắt và nước mũi cho chúng, bắt chúng xem ăn sáng.

Thẩm Y Y: "..."

"Thì hôm nay các cháu dậy sớm đều là để xem TV ?" Thẩm Y Y .

"Anh hai dậy sớm học bài cũng là để sớm xem TV," Tiểu Bảo ngẩng đầu, kéo hai xuống nước theo.

Tiểu Bối thì đầu vẫy tay gọi cô: "Mẹ ơi, mau rửa mặt !"

Mẹ Lý chúng làm cho buồn : " ? Sáng sớm dậy, ngoài phòng sột soạt chuyện. Bà còn tưởng ngủ quên, xem giờ mới mới 5 giờ rưỡi! Lên mới chúng nó xem TV! Bảo lớn còn ngủ, xem TV sẽ làm phiền, chúng mới chịu thôi."

Chỉ Mau Mau và Nhạc Nhạc là lời, cứ mãi.

"Còn nữa," Mẹ Lý cáo với Thẩm Y Y, "Tối qua chúng cũng thế, xem đến 11 giờ. Nếu bảo bố sắp về, chúng còn chịu ngủ !"

Thẩm Y Y xong, buồn , bước đến tắt TV, lũ trẻ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/trong-sinh-70-ta-duoc-toan-gia-sung/chuong-339.html.]

"Mẹ ơi, xem !" Tiểu Bối .

"Dì ơi, xem ," An An cũng theo.

Mau Mau và Nhạc Nhạc kêu "a a" vài tiếng, lảo đảo bò đến kéo chân cô đòi xem TV.

Chúng còn nhỏ, hiểu, Thẩm Y Y thèm để ý, liếc Tiểu Bảo và Vượng Tài.

Vượng Tài ánh mắt lảng tránh, lẳng lặng bưng bát ăn cháo.

Tiểu Bảo thì lanh lẹ, nhận , nịnh: "Mẹ ơi, thế? Mẹ đói ? Con lấy đồ ăn sáng cho nhé?"

"Mẹ tự lấy," Thẩm Y Y . Cô tiện trực tiếp dạy con nhà , chỉ thể Tiểu Bảo và Tiểu Bối, nhưng lời với : "Xem TV nhiều quá hại mắt. Từ hôm nay, mỗi ngày các con chỉ xem TV 2 tiếng, chia làm hai , mỗi 1 tiếng, rõ ?"

"..." Tiểu Bảo đáp. Nhà mới mua TV, đang háo hức, mà giới hạn chỉ 2 tiếng/ngày, chút nào, đang suy nghĩ cách mặc cả.

"Không thì từ nay xem TV nữa," Thẩm Y Y chặn đường lui của , "Mẹ là làm!"

"Vậy 2 tiếng nhé, !" Tiểu Bảo lập tức đáp. Cậu hiểu tính : lúc mềm lòng thì mềm, nhưng một khi quyết định thì khó đổi. Cậu nhắc : "Mẹ, 2 tiếng nhé!"

Tiểu Bối và An An thực sự hiểu khái niệm thời gian, thấy cả đồng ý, cũng gật đầu.

Vượng Tài thì khỏi . Có lẽ do cảnh lớn lên, sớm chuyện. Không như An An, hiểu nhà bố thì nhà đó mới thực sự là nhà. Cậu đang sống nhờ nhà Thẩm Y Y, nên tự nhiên dám gì.

Còn Mau Mau và Nhạc Nhạc, chỉ cần thỏa mãn nhu cầu mắt là , nghĩ đến chuyện .

Thẩm Y Y quên Nhị Bảo - đang rình mồi như hổ với cái TV - nên to: "Nhị Bảo, con ?"

Nhị Bảo lời , vốn đang cố giảm tiếng động và thu : "... Con !"

"Biết thì thôi, đừng học bài nữa," Thẩm Y Y thêm, "Ăn sáng xong ."

Nhị Bảo đành bỏ sách, bước từ phòng.

Mẹ Lý lũ trẻ nghịch ngợm giờ ngoan ngoãn như mèo con, bỗng thấy vui sướng!

Quả nhiên, chuyện bà giải quyết , vẫn do Y Y tay!

Thẩm Y Y kịp rửa mặt, định rửa thì Lâm Đại Nữu đang nấu bữa sáng trong bếp thấy cô, bảo: "Xem TV hấp dẫn thật. Vượng Tài và An An nhà sáng sớm dậy, nhất là An An, cứ mè nheo đòi xem TV, cho là suýt !"

"Bọn trẻ thấy TV bao giờ, tò mò cũng bình thường," Thẩm Y Y , " chúng còn nhỏ, xem nhiều chỉ hại mắt, mà còn dễ mê , mất ý chí, thành thói quen ."

"Phải, nhất là Nhị Bảo, Tiểu Bảo tuổi , xem TV nhiều thành tích sa sút thì ," Lâm Đại Nữu đồng tình, chợt nhớ điều gì, : "À Y Y, lúc nào rảnh em xem giúp chị bài vở của Vượng Tài nhé?"

Lâm Đại Nữu lo lắng: "Từ khi lên Bắc Kinh, thành tích của cháu giảm nhiều. Hồi ở quê học, cháu top 3, giờ chuyển đến Bắc Kinh, tụt xuống hạng 20 . Cháu sắp cấp 2 , theo kịp !"

Lâm Đại Nữu khiêm tốn. Vượng Tài vốn ngoan ngoãn, học hành nghiêm túc. Cháu cùng tuổi Đại Bảo, Nhị Bảo nhưng học vượt lớp như hai , nên thành tích vững, hồi ở quê năm nào cũng nhất.

Loading...