Trọng Sinh 70: Ta Được Toàn Gia Sủng - Chương 336

Cập nhật lúc: 2025-11-02 10:39:46
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ Ngô còn đang bực bội, dậy bếp giúp bưng thức ăn. Thấy Mẹ Lý đang bưng một đĩa thịt gà, bà lập tức tới, : "Để giúp chứ?"

"Đừng!" Mẹ Lý lập tức tránh tay bà , : "Tôi là quê, da dày thịt dày, cầm nặng . Chị là thành phố, da mỏng thịt mềm, nhỡ làm rơi thức ăn thì tội nghiệp!"

Mẹ Ngô: "..." Làm Mẹ Lý đang châm chọc ? Bà già quê mùa thật là hẹp hòi.

Mẹ Ngô về phía Mẹ Thẩm, ngờ Mẹ Thẩm như hề để ý đến hiểu lầm giữa bà và Mẹ Lý, chẳng ý định hòa giải chút nào, còn bưng đồ ăn bảo bà: "Nhường chút nào, đừng chặn đường!"

Mẹ Ngô đành nhường , bóng lưng Mẹ Lý và Mẹ Thẩm, bĩu môi. Bà chắc rằng lúc nãy trong bếp, Mẹ Lý nhất định với Mẹ Thẩm!

Mọi nhanh chóng bàn ăn.

Bố Thẩm hỏi Nhị Bảo: "Thi cấp ba xong , Nhị Bảo tự tin đậu trường trung học trọng điểm ?"

"Đương nhiên ," nhắc đến chuyện , Nhị Bảo liền phấn chấn, "Cháu ước tính điểm , cháu bảo cháu chắc chắn đậu!"

"Giỏi lắm," Mẹ Thẩm đầy tự hào, gắp ngay một cái đùi gà cho Nhị Bảo, "Thưởng cho cháu!"

"Cảm ơn bà ngoại!" Nhị Bảo vui vẻ .

Tiểu Bảo chịu thua, liền nịnh nọt: "Bà ngoại, bà nấu ăn ngon quá, cháu cảm thấy lát nữa thể ăn thêm hai bát cơm!"

"Mày chỉ đùi gà thôi ?" Nhị Bảo liếc nó, quá hiểu tính ý của thằng em.

"Cho, cho, cho," Mẹ Thẩm gắp cái đùi gà còn cho Tiểu Bảo, Tiểu Bảo lập tức tít mắt.

"Tiểu Bối cũng ," Tiểu Bối đang gặm sườn, ngẩng đầu lên.

"Hết đùi gà , Tiểu Bối ăn cánh gà ?" Bố Thẩm , định gắp cánh gà cho Tiểu Bối, thì Nhị Bảo gắp cái đùi gà ăn cho em gái, "Cho em, cho em!"

"Cảm ơn hai," Tiểu Bối .

"Không cần khách sáo," Nhị Bảo giơ bát về phía Bố Thẩm, "Ông ngoại!"

Bố Thẩm bật , gắp cánh gà cho Nhị Bảo.

Tiểu Bảo cánh gà gặm một miếng, đùi gà của em gái, hai, cúi đầu gặm thêm một miếng cánh gà.

Mọi chúng làm cho phá lên.

Mẹ Ngô quanh, ngoài bà và Ngô Tiểu Mạn, ai để ý đến Thành Thành. Sự bất mãn tích tụ trong lòng bỗng trào dâng, bà gắp một cánh gà khác cho Thành Thành: "Anh chị họ đều cánh gà bà ngoại gắp, Thành Thành chúng cũng ! Thành Thành, cháu ăn cánh gà ?"

"Không !" Thành Thành lắc đầu, dùng tay định trả cánh gà.

Ngô Tiểu Mạn đỡ lấy bát, "Không ăn thì cho !"

Thành Thành liền bỏ cánh gà bát .

Mẹ Ngô tự : "Vậy là đùi gà? hết đùi gà !"

Thành Thành lúc cũng , cháu dùng thìa, động tác còn vụng về, cố gắng húp nửa thìa cơm, vụng về giơ lên, cuối cùng miệng chẳng mấy hạt. Cháu nản, vẫn cúi đầu ăn.

Mẹ Ngô cho rằng cháu cam chịu, cố ý lựa thịt gà cho Thành Thành, vờ như vô tình liếc cái đùi gà trong bát Tiểu Bối.

Bầu khí vui vẻ lập tức trở nên gượng gạo. Mẹ Lý thậm chí trợn mắt, bà già ý đồ gần như lên mặt !

Mẹ Ngô tự nhiên cảm nhận sự đổi bầu khí xung quanh. Bà chỉ thấy hả hê, ai bảo lúc nãy họ thèm để ý đến bà!

Tiểu Bối cầm đùi gà định cắn, Mẹ Ngô , ngẩn ngẩng đầu, gặp ánh mắt Mẹ Ngô, chần chừ một chút: "Em họ ăn đùi gà ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/trong-sinh-70-ta-duoc-toan-gia-sung/chuong-336.html.]

Mẹ Ngô mừng thầm, định tiếp.

Lý Thâm lấy khăn lau tay cho Tiểu Bối, hiệu bảo con cứ ăn: "Em họ ăn . Nếu , lát nữa ba mua cho. Tiểu Bối cứ ăn ."

Ngô Tiểu Mạn cũng kịp phản ứng, vội : "Thành Thành cũng ăn. Tiểu Bối cứ ăn ."

"Ừ!" Tiểu Bối lập tức vui vẻ, cầm đùi gà cắn một miếng.

Mẹ Ngô: "..."

Nhìn thấy sắc mặt lạnh lùng của Lý Thâm, bà dám nữa, định thôi.

Thì thấy Thẩm Y Y đặt đũa xuống, hít sâu một : "Bác gái, nếu bác nhu cầu gì, cứ thẳng, cần năng lấp lửng như ."

Mẹ Ngô sững , ngờ Thẩm Y Y thẳng như . Là một phu nhân từng trải trong giới thương trường, bà cũng khá quen với giao tiếp xã hội.

Trong giới của bà, dù quan hệ tệ đến cũng ai giở trò mặt đông . Nếu tức quá thì cũng chỉ châm chọc vài câu, gặp mặt vẫn làm bạn !

Đâu ai như Thẩm Y Y, theo luật lệ, trực tiếp xé mặt nạ của khác như ? Có lẽ từng gặp tình huống , đầu óc bà nhất thời trống rỗng, hoảng hốt : "Tôi, năng lấp lửng gì !"

"Có , lẽ nào bác ?" Ánh mắt Thẩm Y Y khá sắc bén.

"Y Y," Ngô Tiểu Mạn hổ áy náy Thẩm Y Y, định giúp giải thích, "Mẹ ..."

"Chị dâu, chị đừng ," Thẩm Y Y ngăn Ngô Tiểu Mạn , Mẹ Ngô , "Hôm nay chúng chuyện rõ ràng. Nếu bác ý kiến gì với , với chồng con , với bố chồng , cứ thẳng . Thật cần lúc thì nịnh nọt, lúc thì châm chọc. Bác mệt, chúng cũng thấy mệt !"

Mẹ Ngô Thẩm Y Y chất vấn, hổ tức giận, nhất quyết thừa nhận: "Tôi thật sự ý kiến gì với các bạn mà!"

"..."

"Vậy thì ," Thẩm Y Y cảm thấy nhàm chán, cầm đũa lên, Bố Thẩm, Mẹ Thẩm, Mẹ Lý và Lý Thâm - những cũng dừng đũa khi cô buông xuống - : "Bố, , Thâm ca, ăn tiếp !"

" , ăn nhanh kẻo nguội, đừng vì ngoài mà phí hoài mâm cơm ngon," Mẹ Lý tươi.

"Chị ơi, ăn thử món cá , cá ngon lắm!" Mẹ Thẩm .

"Để nếm thử. Ừ! Ngon thật. Y Y, con ăn thử ?"

"Quả là ngon. Thâm ca, ăn thử miếng ..."

Cảnh tượng thật ấm áp, như thể chuyện từng xảy . Mẹ Ngô thì khó chịu tức giận. Dù là nhà , cũng nên kẻ giả vờ trắng, giả vờ đen để hòa giải chứ. Vậy mà nhà họ Thẩm bộ đều đóng vai ác đen, cho bà bước thang nào để xuống!

Ngô Tiểu Mạn cũng ăn ngon, sắp nổi điên, giữ chặt bà , với Thẩm Y Y : "Mẹ khó chịu, đưa bà về phòng nghỉ một chút."

Tiếng "" cuối cùng là gọi Mẹ Thẩm, "Mẹ trông chừng Thành Thành giúp con!"

Thành Thành là cháu ngoại của Mẹ Thẩm, bà đương nhiên đồng ý ngay: "Được!"

Vẫn một lời hỏi thăm Mẹ Ngô khó chịu chỗ nào!

Ngô Tiểu Mạn kéo về phòng phía đông.

Vừa phòng, Mẹ Ngô liền giở mặt, giật tay Ngô Tiểu Mạn , phịch xuống giường, tức giận : "Quá đáng, thật quá đáng! Nhà họ Thẩm quá đáng! là khinh quá lắm!

Tiểu Mạn, con lập tức gọi điện cho Vũ Hành, kể rõ đầu đuôi chuyện hôm nay cho ! Để bố và em gái hôm nay đối xử với thế nào!

Con mau ! Con ? Được, ! Mẹ bắt cho một lời giải thích!"

"Mẹ," Ngô Tiểu Mạn mệt mỏi ấn huyệt thái dương, trả lời câu đó của bà, mà ném một quả bom: "Mẹ về Hồ Cương ."

Loading...