Bước chân khựng .
vì gia đình gốc , luôn do dự dám quyết tâm con.
"Để xử lý xong chuyện Hạ Ôn ."
Tôi đáp , coi như thấy, giả vờ ngủ.
Trì Thính Lan đưa về biệt thự, đắp chăn cho bỏ ngoài.
Tôi bắt đầu dùng ba mươi triệu mà Trì Thính Lan đưa để đối đầu với công ty của cha . Dưới sự nỗ lực của suốt những năm qua, công ty của cha ngày càng tệ , nhưng điều là nó phá sản, là khiến họ cũng mất hết tất cả như .
Đồ thị lên xuống thất thường máy tính, rối loạn như chính lòng .
Ba ngày , Trì Thính Lan trở về.
Không lời nào, kéo phòng ngủ, kề sát tai : "Sinh con."
Anh Hạ Ôn thế nào, cũng hỏi.
Chỉ trả lời về chuyện mắt: "Được."
Trì Thính Lan dịu dàng, dịu dàng như thể là một con búp bê sứ, sợ làm vỡ tan.
đặc biệt chủ động, quấn lấy . Hạ Ôn sai, đàn ông nào thích phụ nữ cứng nhắc.
Trì Thính Lan kinh ngạc vui mừng, trở phong cách quen thuộc của , trở nên điên cuồng, hung hăng.
Sau một trận cướp đoạt điên cuồng chán, lơ mơ ngủ.
Trì Thính Lan ôm tắm.
Ngón tay thon dài của lướt lông mày, khóe mắt và sống mũi .
Phòng tắm tĩnh lặng chỉ còn tiếng tim đập và thở của hai chúng .
Tôi còn sức để mở mắt, mặc cho bế trở giường.
Tôi quá hiểu Trì Thính Lan.
Anh đang điều .
Lý do rõ ràng: đứa bé trong bụng Hạ Ôn vẫn còn sống.
Anh làm điều hứa với .
Anh chủ động , cũng chủ động nhắc.
Chỉ để duy trì chút thể diện cuối cùng của cuộc hôn nhân .
Mỗi ngày đều nhắn tin cho Trì Thính Lan.
Hỏi: "Hôm nay về nhà ?"
Lần nào cũng nhận câu trả lời: "Có."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/tranh-gianh/chuong-3.html.]
Câu "Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén" là lý.
Trì Thính Lan, đây ghét nhất mùi dầu mỡ và coi mùi dầu mỡ dính là rẻ tiền, bắt đầu chủ động nấu ăn cho .
Anh thậm chí còn cùng xem phim truyền hình, lãng phí thời gian quý báu đáng giá ngàn vàng của .
"Em công ty."
"Công việc mệt mỏi lắm, em ở nhà làm quý phu nhân, khác hầu hạ hơn ?"
Trì Thính Lan từ chối .
Tôi trả lời thẳng, mà nép lòng : "Chồng vất vả vì gia đình , em tặng một món quà nhé."
Dưới ánh mắt của Trì Thính Lan, phòng một bộ đồ lót gợi cảm.
Mắt Trì Thính Lan tối sầm , toát vẻ hoang dã.
Anh dậy, khoác một chiếc chăn lên : "Em cần làm ."
Tôi rụt rè : "Em tưởng thích, em vui."
Trì Thính Lan Dụ Chí vẫn quên lời của Hạ Ôn.
Trong lòng một cảm xúc lẫn lộn.
Anh vẻ đơn thuần, chút vẩn đục của Dụ Chí, xót xa sờ lên mặt cô, ôm cô phòng ngủ: "Em thế nào cũng thích, chỉ cần là em. Ngày mai sẽ sắp xếp vị trí cho em công ty, nhưng khi mang thai, em làm nữa."
Tôi chủ động đặt một nụ hôn lên môi Trì Thính Lan, vòng tay qua cổ , lộ nụ đắc ý. Tôi thuận lợi công ty.
Tôi bắt đầu xúc tiến dự án đủ để làm sụp đổ công ty của cha .
Ai cũng , dự án là thương địch một ngàn, tự tổn hại tám trăm.
Trì Thính Lan giống như một hôn quân, hề do dự ký tên.
Tài liệu , trong mắt ngoài, đại diện cho tình yêu sâu đậm mà Trì Thính Lan dành cho . Có nó, thuận lợi tra tất cả các khoản chi tiêu của Trì Thính Lan.
Tôi chằm chằm tiền đang chảy như nước ở Mỹ, trong đầu hiện lên khuôn mặt Hạ Ôn.
Cách lớp kính trong suốt, Trì Thính Lan Dụ Chí đang thất thần, lộ nụ cưng chiều.
Mặc dù vợ làm việc gì thực tế, nhưng chỉ cần đó, giống như một con búp bê nhỏ dễ thương cũng .
Cảm giác mệt mỏi trong cơ thể ngày càng nặng, đến bệnh viện.
Ngay khoảnh khắc cầm tờ kết quả mang thai, chút do dự, mua vé máy bay Mỹ.
Đồng thời nhắn tin cho Trì Thính Lan: "Em thăm một bạn, một tuần, đừng nhớ em quá nhé."
Trì Thính Lan nhắn ngay lập tức: "Tôi cùng em."
Hôm nay Dụ Chí ở đây giờ nghỉ trưa, điều đó khiến cảm thấy gì đó đúng.
"Không cần , bạn gái lâu ngày gặp , dẫn theo ."
Trì Thính Lan thấy , tim khẽ run lên hiểu vì .