Tôi Chỉ Cần Em - Chương 23: Em không biến mất.

Cập nhật lúc: 2025-11-06 11:52:48
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Cơ thể La My Y chìm sâu trong đệm êm gối mềm, mái tóc đen dài óng mượt xõa tung quyến rũ, ánh mắt Hạ Tuấn dần dần thâm sâu, hô hấp bỗng chốc trở nên hỗn loạn.  

“Bảo bảo, thể chứ?” 

Mỹ nữ vốn dĩ cũng đang mê hoặc mụ mị hết cả đầu óc nhưng khi giọng khàn khàn đầy ẩn nhẫn của vang lên, đáy mắt nàng dần thanh minh trở

“Không.” 

“Tại ?” 

Cánh tay Hạ Tuấn ôm lấy vòng eo của La My Y bỗng chốc siết chặt hơn, nàng từ chối khiến tim quặn thắt , nỗi đau đớn quen thuộc trào dâng khiến đôi mắt cay xè. 

“Vì , bảo bảo. Cầu xin em, đừng từ chối , ? Đừng từ chối , đau lắm.” 

Sắc mặt trắng bệch, ánh mắt đỏ ngầu hỗn loạn bi thương, đôi mắt mới nãy còn nhuốm màu t.ì.n.h d.ụ.c giờ khắc thống khổ chế ngự. La My Y tốc độ chuyển biến cảm xúc nhanh hơn chớp giật của Hạ Tuấn dọa ngây .  

điều gì sai ? Bạn trai cầu hoan, bạn gái quyền từ chối ư? Cô sẵn sàng nên từ chối thì vấn đề gì chứ? Hạ Tuấn sẽ tự phụ đến mức cảm thấy bản là mỹ nam siêu cấp vô địch, quyến rũ ngút trời, cô gái nào thể từ chối ? Hắn tự luyến đến mức đấy cơ

“Y Y, yêu em, em đừng từ chối , đừng rời xa . Cầu xin em!” 

Chiqudoll

La My Y vươn tay ôm cổ Hạ Tuấn vỗ về lưng nhè nhẹ, miệng ngọt ngào hứa hẹn rời bỏ, thiệt tình là dỗ dành , đang phát điên, cô vì bảo mệnh ăn ngọt xớt. Cũng còn may bắt bẻ câu từ xáo rỗng, lời đường mật chất hóa học thiếu thành ý nhưng ai mà giỏi giang miệng b.ắ.n liên thanh cả nửa giờ đồng hồ câu thề non hẹn biển mà lặp ý lặp từ cơ chứ?  

“Bạn trai.” 

“Tuấn ca ca?” 

“Anh ơi?” 

Ngủ ?  

Thằng nhãi thế mà ngủ thiệt! 

La My Y hết cái gì luôn. Ban đêm lo ngủ, sáng sớm vô duyên vô cớ phát điên phát cuồng báo hại cô dỗ dành nhăng cuội rát hết cả cổ họng, xong an tâm ngủ ngon lành như đó. Cái thứ bạn trai quái đản kiểu vướng thế chứ?  

La My Y tỉnh giấc nhưng bước xuống giường , Hạ Tuấn ôm eo cô chặt cứng. La My Y nhúc nhích thoát thì dù đang ngủ say cũng bất tri bất giác ôm chặt hơn. Cô dám làm động tác mạnh mẽ quá, sợ sẽ đánh thức dậy.  

Hắn rõ ràng thiếu ngủ, La My Y nỡ đánh thức . Mỹ nam quầng thâm mắt, ít nhiều gì đều sẽ bớt vài phần, cô nhân nhượng thêm một

“Thiệt là... sợ luôn đấy.” 

La My Y khẽ lầu bầu điều chỉnh vị trí tìm tư thế thoải mái nhất trong lòng n.g.ự.c Hạ Tuấn nhắm mắt quyết định ngủ tiếp. Hôm nay là chủ nhật cần lên lớp học, thôi thì cô bồi bạn trai ngủ nướng thêm một chút xíu .  

Một xíu của La My Y vẻ lâu dài hơn cô dự tính, ít nhất khi Hạ Tuấn tỉnh dậy thì cô vẫn còn ngoan ngoãn gọn trong vòng tay ngủ ngon lành.  

Hạ Tuấn liếc mắt lên tường, đồng hồ điểm chín giờ sáng. Hắn lâu một giấc ngủ sâu thoải mái như . Ngày mới tiến đến, bảo bảo biến mất, thật sự gặp gỡ kỳ tích. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/toi-chi-can-em/chuong-23-em-khong-bien-mat.html.]

Hắn quả thực sống ở quá khứ chứ đang mơ. 

La My Y vẫn còn ở bên cạnh , nàng bao giờ rời , hề phạm sai lầm chí mạng. Hắn vẫn tư cách giữ nàng bên , vĩnh viễn nàng. Chuyện quá mức , tuyệt vời đến nỗi Hạ Tuấn chẳng nên dùng từ ngữ nào miêu tả niềm hạnh phúc trong lòng

“Y Y, bảo bảo của .”  

La My Y hôn tỉnh, mở mắt liền đối diện cự ly gần với khuôn mặt xuất chúng của bạn trai, cô bất giác nở nụ tươi tắn vui vẻ.  

“Buổi sáng lành, bảo bảo.” 

“Bạn trai, buổi sáng lành.” 

Cả hai đồng thanh , vốn dĩ chỉ là một lời chào buổi sáng quen thuộc nhưng Hạ Tuấn xong phấn khích lạ thường. Hắn giữ khuôn mặt La My Y hôn rối rít lên trán lên môi lên má cô. 

“Không hôn nữa, bạn trai. Chúng rời giường thôi, em đói bụng .” 

Hạ Tuấn dừng gật đầu. Chín giờ sáng còn lăn lộn ở giường quả thật thói quen lành mạnh gì. Hắn lối sống buông thả ít khi để ý giờ giấc nhưng bảo bảo vẫn luôn duy trì thời khóa biểu sinh hoạt quy luật hơn nhiều.  

“Tốt, bảo bảo. Dậy đánh răng rửa mặt ăn sáng thôi.” 

Hôm qua, giúp việc bổ sung cấp tốc đồ dùng vệ sinh cá nhân cho nữ nhân chính phòng cho nên La My Y chỉ việc lấy sử dụng là .  

“Bảo bảo, quần áo sáng nay của em ở bên ngoài nhé. Lâm quản lý chuẩn vội vàng, em mặc tạm , nếu ưng ý thì đổi .” 

La My Y rửa mặt xong bước thì thấy giường bày sẵn cỡ chục bộ váy áo kiểu dáng na ná giống bộ váy cô mặc ngày hôm qua.  

“Lâm quản lý là ai ? Người vẻ khá tinh tế và chu đáo đấy.” 

“Lát nữa giới thiệu cho em, là trợ lý quản việc sinh hoạt linh tinh cho . Chẳng hạn như khi em ở trong căn biệt thự thì chuyện lớn nhỏ đều thể tìm .” 

La My Y chọn quần áo chuyện bâng quơ với Hạ Tuấn. Cô thấy bạn trai thoáng cau mày khó chịu khi bạn gái khen ngợi nam nhân khác.  

“Vậy khi nào thì tìm quản gia khi nào tìm Lâm quản lý? Hôm qua, việc cũng thể tìm quản gia. Hai thèm giới thiệu cho em , vị họ Lâm em cần giao tiếp xã giao ?” 

Trước , La My Y chỉ bên cạnh Hạ Tuấn thường xuất hiện vị trợ lý họ Dương, bây giờ hết hai vị quản gia đến trợ lý họ Lâm, bên cạnh Hạ Tuấn vẻ đông đúc phức tạp. Đã thế dường như còn ý định để cô tiếp xúc nhiều hơn với mấy đó, nghĩ thôi cũng thấy phiền phức . Xem tính toán đường nước bước của trong thời gian sắp tới.  

“Bọn họ đều là trợ lý của , em tìm ai cũng , chuyện của em bọn họ dám để tâm. Nếu ai trong họ dám lá mặt lá trái với em, bảo bảo nhớ với đấy, nhớ ?” 

La My Y máy móc gật đầu nhưng hề chú tâm chuyện cho lắm. Cô chỉ là bạn gái bình hoa lâm thời của Hạ Tuấn mà thôi, trợ lý tín của ăn no rỗi việc kiếm cớ gây chuyện với cô làm chi? Nếu động tay động chân thì cũng đợi đến lúc xác định rõ ràng vị thế của cô trong lòng Hạ Tuấn

Đừng là bọn họ lưỡng lự rối rắm, ngay đến cả chính La My Y, hiện tại cũng chẳng dám chắc trong lòng Hạ Tuấn đang ước lượng cô nặng mấy cân mấy lạng.   

“Em quyết định chọn bộ ? Bạn gái đúng là mỹ nhân, em mặc gì cũng .” 

“Sáng sớm uống mật ong mà miệng lưỡi trơn tru thấy ớn luôn , bất quá em thích như đó, khen thêm vài câu càng .” 

Hai ầm ĩ đùa giỡn thêm một lát, lúc bước phòng ăn gần chín giờ rưỡi, nơi đó sẵn ở đấy trò chuyện rôm rả, trông vẻ như dùng bữa sáng xong xuôi nhưng .   

Loading...