Tôi Chỉ Cần Em - Chương 2: Anh rất nhớ em.

Cập nhật lúc: 2025-11-06 11:27:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

La My Y đặt chân đến bậc thang cuối cùng bước lên sàn nhà lầu trệt, bạn trai cô cứ chôn chân c.h.ế.t cứng ở đấy cô ngây ngốc. Cô lay khẽ làn tóc dài, vì mỹ mạo của cô mà mê hoặc mất hồn mất vía. Bạn trai vì mà mê , chả cô gái nào vui vẻ vì điều cả. La My Y khẽ bước gần Hạ Tuấn kéo kéo cánh tay

“Anh đủ hả? Lại thấy bao giờ, cần khoa trương biểu hiện quá lố như hả trời?” 

La My Y tuy tự tin nhan sắc của nhưng bạo kích hạ gục bạn trai khiến mê mẩn trong vài giây thì còn hợp lý, chứ cô nãy giờ chắc hơn cả phút , thành tích cao ngất ngưởng thế mặt dày cũng dám nhận. 

Hạ đại thiếu gia là tiểu tử ngu ngốc cả đời thấy mỹ nữ bao giờ. Hắn nhất định là diễn sâu lấy lòng bạn gái, ngày thường thiếu làm mấy việc tương tự như

“Y Y.” 

Chiqudoll

La My Y đụng cánh tay Hạ Tuấn, liền như một con rối gỗ thượng đế rót linh hồn đột ngột thức tỉnh ý thức. Hạ Tuần ôm chầm lấy La My Y, vòng tay ôm nàng chặt cứng gắt gao. 

“Bảo bảo! Bảo bảo của .”  

Hắn dụi đầu cổ nàng, mắt nhắm nghiền, đáy lòng kích động sục sôi như biển thét sóng gào. Nàng là thật sự mơ, thể ấm áp, mềm mại, nàng sẽ ngoan ngoãn mặc ôm. Nàng trở , nàng.  

“Y Y, Y Y...” 

La My Y vì biểu hiện nhiệt tình của Hạ Tuấn mà lúng túng đỏ mặt. Hắn làm chứ? Nữ quản túc còn đang chằm chằm , mấy tình cờ ngang cũng ghé mắt bọn họ, đúng là hổ c.h.ế.t

Muốn ôm cũng lựa địa điểm mà ôm chứ, cần vội vàng như ? Vừa nãy còn mới nghĩ Hạ đại thiếu gia là tiểu tử việc đời, thành thục, thông thạo, bây giờ thì quên , hừ!  

“Hạ Tuấn, buông em .” 

“Không! Không! Y Y, đừng, đừng từ chối .” 

Cảm nhận bảo bối trong lòng thao tác kháng cự, Hạ Tuấn hốt hoảng ôm gì lấy nàng chặt hơn. Đừng , đừng mà! Làm ơn, bảo bảo, làm ơn để ôm em thêm một lát, chỉ một lát nữa thôi. Đừng đẩy xa, đừng từ chối .  

“Bảo bảo, đừng , đừng mà!” 

La My Y ôm chặt cứng ná thở, họ Hạ , phát bệnh thần kinh gì ? Cô tức giận gào lên. Chị đây nổi nóng thì chú mày cứ thế mà nước làm tới ? Ban ngày ban mặt, nam thanh nữ tú ôm c.h.ế.t mất một , chuyện hài xuyên lục địa thế chị đây cần làm vai chính. 

“Hạ Tuấn, em sắp ngạt thở c.h.ế.t mất thôi, buông tay coi!”  

“Buông tay? Không! Không, buông.” 

Hạ Tuấn lắc đầu quầy quậy, nhẹ tay một chút nhưng thời gian phát bệnh dại vẫn qua kỳ.  

“Hạ Tuấn, làm em đau quá!” 

“Hả? Bảo bảo, em làm ? Đau ở ?” 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/toi-chi-can-em/chuong-2-anh-rat-nho-em.html.]

Bảo bối kêu đau khiến nào đó đang điên cuồng bỗng nhiên giật tỉnh táo. Hắn vội vàng nới lỏng vòng tay, cúi đầu xem sắc mặt của La My Y nàng thế nào.  

“Bảo bảo, em đau ở ?” 

Vừa thoát khỏi kìm sắt bằng thịt, La My Y vỗ vỗ n.g.ự.c hít thở sâu, cô liếc sang Hạ Tuấn với ánh mắt hung dữ. 

“Nè, ai bày chơi dại như hả? Em suýt nữa thì ôm ngạt thở luôn đó. Lớn già đầu mà chơi ngu đó hả?”  

Hạ đại thiếu gia bạn gái chửi thì im thin thít, lúc , nhận thức mới làm cái gì. La My Y đảo mắt xung quanh một lượt, xụ mặt lôi kéo Hạ Tuấn rời . Không cần thiết ngóng thì cô cũng , đám đông lưng đang rì rầm bàn tán về hai bọn họ.  

Ăn no ở tự dưng diễn trò cho xem miễn phí , bực dễ sợ, đều do tên ngốc nghếch .  

“Anh làm hả? Bữa giờ cay cú em vụ gì nên hôm nay quyết định trả đũa ? Hai đứa làm trò cho bàn dân thiên hạ xem như thì vui lắm chắc? Ấu trĩ thôi chứ!” 

Đi một đoạn đến chỗ vắng , La My Y dừng đánh lên n.g.ự.c Hạ Tuấn mấy cú. Người yên chịu trận, ánh mắt cứ dán lên cô, chán. 

La My Y thấy đánh nữa cũng chuyện, cô ngước mắt lạnh lùng. 

Bắt gặp tia quen thuộc của bảo bối, Hạ Tuấn lạnh , luống cuống nhận sai, dám phân bua giảo biện nửa câu nửa chữ 

“Y Y, bảo bảo, sai ! Anh xin ! Em tha cho , dám nữa!” 

Thấy yêu vẫn thèm phản ứng , Hạ Tuấn càng hoảng hốt. Hắn cầm lấy tay nàng đánh lung tung lên

“Bảo bảo, em đánh , mắng đều . Em đừng im lặng, sợ lắm! Anh xin , lỗ mãng chơi trò ngu ngốc như nữa. Em đừng tức giận ?” 

La My Y giằng tay giật , nàng hừ khẽ, nét mặt vẫn hết sức khó chịu nhưng nàng chịu phản ứng thì Hạ Tuấn liền an tâm. 

“Bảo bảo, em đói bụng ? Chúng ăn cơm thôi, cũng đói.” 

La My Y vốn định lạnh mặt hù dọa thêm chốc lát nhưng bụng đói quá nên ý chí kiên cường, trận địa chống chọi với địch quân nhanh chóng sụp đổ 

“Đi thôi! Em đói xỉu , đều tại cả đấy! Chơi ngu !” 

“Anh xin bảo bảo.” 

Hắn nhớ nàng quá, thấy nàng xuất hiện bằng xương bằng thịt ngay mặt liền kìm lòng đặng làm hành vi quá khích. Hắn đùa giỡn trò chơi ngu ngốc, chỉ là ôm nàng mà thôi. 

Ôm một lát. 

Chỉ một lát thôi. 

Khát vọng mà ngay cả trong mơ, cũng làm ... bởi vì nàng sẽ từ chối, nàng sẽ đẩy với ánh mắt lạnh băng.

Loading...