La My Y cúi đầu im lặng thèm hồi lâu, Hạ Tuấn liền cảm thấy hoảng. Hắn vươn tay xoay chuyển gương mặt nàng hướng về phía cất giọng nỉ non.
“Bảo bảo, .”
Bốn mắt đối diện, nàng khẽ chớp chớp làn mi cong vút nhưng vẫn gì.
“Sao ? Em gì .”
Không khó để nhận sự sợ hãi trong giọng của , La My Y dù đang thất thần vẫn cảm xúc của Hạ Tuấn lôi kéo tập trung tinh thần trở .
“Ừ, bạn trai, em yêu .”
La My Y bất giác thốt lên câu , xong chính cô cũng ngạc nhiên khi lời âu yếm chẳng chủ đích như ? Thói quen ngọt lấy lòng ăn sâu trong tiềm thức chăng? Lẽ nào như thế ? Không đúng.
“Tại lắc đầu, em yêu ?”
Người nào đấy nhếch khóe môi lên kịp như dội thẳng một xô nước đá ngay giữa tiết trời mùa đông, mếu máo gặng hỏi.
“Yêu, em yêu bạn trai nhất.”
“Vậy tại em lắc đầu? Em suy nghĩ cái gì? Bảo bảo, em đang ở bên cạnh mà nhớ đến ai?”
Bạn trai những sắc mặt khó coi, còn tung liên câu nghi vấn khiến La My Y trố mắt cứng họng.
“La My Y, em là vợ . Em thuộc về , vĩnh viễn là phụ nữ của , em nhớ ?”
Hạ Tuấn đỏ mắt tuyên bố chắc nịch, La My Y chằm chằm bỏ sót bất cứ biểu cảm nhỏ xíu xiu nào gương mặt nàng. Cô gái của cực ngoan, nàng run run khóe môi, gật gật đầu.
“Rất , bảo bảo ngoan, chúng sẽ luôn ở bên . Vĩnh viễn!”
Hắn ôm cô lòng, nhắm mắt , nỗ lực điều chỉnh cảm xúc hỗn loạn bạo ngược dâng lên ngùn ngụt khi nãy. Hắn khiến em sợ hãi, điều đó nhưng thể khống chế chính .
Hắn điên cuồng lâu lắm, mất em , còn bình thường nữa.
“Bạn trai, đừng ôm em chặt thế, em khó thở quá.”
Hắn buông La My Y , cuống quít lời xin , ánh mắt rà tới quét lui khắp nàng sợ nàng thương vì hành động lỗ mãng của .
“Xin , xin , bảo bảo! Em đau ở ?”
La My Y lắc đầu, cô thật sự thái độ thất thường của Hạ Tuấn dọa sợ run. Ánh mắt chất chứa quá nhiều cảm xúc, nó mãnh liệt và rõ rệt đến mức dù cô giả vờ mắt kém chả thấy cũng khó lừa gạt chính .
Bạn trai vẻ đột nhiên trở nên yêu cô điên cuồng, lý do vì ? Diễn sâu quá trớn tẩu hỏa nhập ma chăng? Nhảm quá, bỏ qua.
Hắn giả vờ diễn kịch để lừa gạt cô? Giả thiết càng hợp lý, rảnh rỗi dữ ? Không đời nào, đại thiếu gia nhàm chán như .
Huống hồ...
Hắn sợ hãi.
Chuyện càng lạ lùng hơn, sợ cái gì chứ? Hạ đại thiếu gia xưa nay kiêu ngạo, tự phụ, tuổi trẻ kiệt ngạo, ai thể khiến cúi đầu hãi hùng chứ?
“Bảo bảo, .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/toi-chi-can-em/chuong-17-anh-voi-tham-hien-em-vua-y-ai.html.]
“Anh trai nhất , bạn trai, em cũng .”
“Vậy...”
Hắn ngập ngừng giây lát mới tiếp.
“Vậy với Thẩm Hiên, em ý ai hơn?”
“Thẩm Hiên? Anh thì liên quan gì ở đây?”
La My Y rũ mi né tránh cái đầy dò xét của Hạ Tuấn, hành động của nàng khiến đáy mắt chợt lóe tia táo bạo. May mắn khi bùng nổ phát giận thì La My Y kịp đưa câu trả lời cứu vãn tình thế.
“Anh, chỉ thôi. Bạn trai em mắt nhất.”
“Em cần để mắt tới khác bất kể đó là ai, em chỉ cần thôi, chứ bảo bảo?”
La My Y nào dám , áp sát cô với ánh mắt tràn đầy bức bách kiểu miễn thương lượng em nhất định lời . Bằng trực giác nhạy bén xu lợi tị hại, La My Y thừa nên trả lời như thế nào nhất trong tình huống mắt. Cô gật đầu lia lịa ngay và luôn, đáy mắt long lanh chớp chớp hết sức chân thành.
“Em , bạn trai.”
“Hử?”
“Em lời .”
“Anh .”
Chiqudoll
“Hử?”
“Anh cũng lời em, bảo bảo.”
Chỉ cần em là phụ nữ của , tâm ý yêu , thể nhân nhượng em thứ. Đời chỉ cần còn tồn tại, bảo bảo chỉ thể thuộc về , từ thể xác cho đến linh hồn, em chỉ cần là đủ. Hắn cũng chỉ cần em, bọn họ chỉ lẫn . Chuyện chỉ cần ngẫm nghĩ thôi cũng cảm thấy vui sướng, thỏa mãn cực kỳ.
“Bạn trai, ngủ mà mơ ? Em mệt , em về phòng nghỉ ngơi.”
Nghỉ ngơi.
Về phòng.
Hạ Tuấn quắc mắt La My Y với ánh mắt nóng bỏng, mới nãy còn thả hồn mơ màng đó lúc tập trung cao độ một cách kỳ quái.
“Đi thôi, về phòng .”
“Nhà rộng mà phòng riêng cho em ? Vậy em ngủ phòng khách.”
“Không, bảo bảo, chúng cùng .”
Hạ Tuấn lén lút biểu cảm mặt của bạn gái, bảo bảo bĩu môi phụng phịu nhưng cũng thật sự phản kháng lôi kéo nàng.
“Y Y, đem chính giao cho em, ?”
“Hử? Anh gì cơ?”
“Đêm nay, , vĩnh viễn. Anh giao chính cho em, chứ?”