Tiểu Cô Nương Nông Gia - Chương 86

Cập nhật lúc: 2025-11-06 02:00:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy bột mì mang tới cho Khương Mẫn luyện tập, nhưng cũng nhiều mà chỉ ba bốn cân. Dẫu nữa, thứ cũng là lương thực! Bất kể dùng việc gì, Lê Tường cũng chẳng lãng phí chút lương thực nào.

Nàng tìm chưởng quầy Miêu ngỏ ý trả tiền mua nửa gáo bột mì, đó đổ phần bột nhão , một nữa nhào nặn nhẹ chừng mười lăm phút. Để bột nghỉ một lát, nàng cho thêm bột mì khô , tiếp tục nhào nặn. Hai làm như , khối bột mới xem như khả dụng.

“Chưởng quầy, trong lâu nhiều nữ khách ?”

“Nữ khách ư?… Có nhiều. Địa điểm của lâu chúng , đặc biệt là lầu ba, đó thể phóng tầm mắt nhiều phong cảnh. Thỉnh thoảng, một vài phu nhân, tiểu thư còn bao trọn lầu ba để mở các buổi đàm, yến tiệc giao hảo nữa…”

Lê Tường khẽ gật đầu, nàng nhào bột mì, lăn cho chúng mỏng . Phần bột chia cũng nhỏ một nửa so với ban đầu. Khi bánh bao bọc nhân, đặt lên bàn tay, kích thước của chúng chỉ bằng lòng bàn tay đứa trẻ.

“Các phu nhân tiểu thư ắt hẳn sẽ ưa thích loại bánh bao nhỏ thế , vặn mỗi miếng một chiếc bánh, thật tiện lợi.”

Chưởng quầy Miêu sực tỉnh ngộ , quả đúng như lời nàng . Các phu nhân tiểu thư khi qua đây thưởng kết bạn, ắt hẳn chú ý giữ gìn dung nghi, làm thể thoải mái cầm chiếc bánh bao lớn, cắn vài miếng mới dứt mà ăn chứ.

“Vẫn là Lê nha đầu ngươi chu đáo tinh tường.”

Lê Tường khẽ mỉm , đó nàng cúi đầu thoăn thoắt gói nốt chỗ bột mì còn dư. Vừa lúc Khương Mẫn cũng gói xong, hai cùng bỏ lồng hấp.

Mười lăm phút , chưởng quầy Miêu bên cạnh chờ đợi thêm, dẫn đầu gắp lên một cái.

Đây là thứ hai Khương Mẫn hấp bánh bao, vỏ bánh mềm xốp, giống hệt bánh bao do Lê Tường làm.

Chưởng quầy giờ đây cũng yên lòng, vui vẻ tiễn hai tỷ Lê Tường tới tận cổng. Khi sắp từ biệt, chưởng quầy Miêu còn hào sảng tặng các nàng hơn chục chiếc bánh bao nhân thịt nóng hổi.

Mấy chiếc bánh bao tuy chẳng đáng là bao, song Lê Tường cũng hề từ chối, nàng đón nhận cả thảy cẩn thận đặt trong giỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-86.html.]

“Phải , chưởng quầy, hỏi thăm về một nơi chốn. Chẳng ngươi tường tận tiêu cục Vĩnh Minh ở ?”

“Tiêu cục Vĩnh Minh ư? Đương nhiên lão . Cứ thẳng cuối con phố , rẽ chừng mười lăm khắc là tới. Cơ mà bên trong tiêu cục là đám tráng sĩ thô kệch, Lê nha đầu, ngươi hỏi thăm nơi đó làm chi?”

“Hàng xóm nhà đang làm việc ở đó, nhà nhờ ghé qua chuyển lời đôi câu.”

Lê Tường nửa thật nửa giả đáp lời, đoạn nàng tạm biệt chưởng quầy Miêu, tức thì dẫn biểu tỷ thẳng tiến về phía tiêu cục.

Vốn dĩ nàng định đợi thêm vài ngày nữa mới tìm Ngũ Thừa Phong để học chữ, song nàng chợt nhớ một việc cực kỳ trọng đại.

Nàng từng nhờ xem qua khế ước giữa gia đình và quán , con năm mươi ngân lượng ghi đó cũng tường tận. Bởi , nàng nhất định ghé qua dặn dò đôi lời mới an tâm.

Vả , tại bến tàu, nàng cũng quả thực nhờ chuyển lời tới . Mượn cớ đó, nàng thể đường hoàng đến gặp Ngũ Thừa Phong, giúp khác chuyển lời, tiện thể dặn dò đôi điều, tránh khỏi cảnh ngượng ngùng.

Chỉ là, cái nhờ nàng chuyển lời khi

Dường như nàng quên béng mất nội dung cần truyền đạt … Chẳng khi đó dặn dò điều gì mất nhỉ!?

“Biểu , chúng ghé đây tìm ai thế?”

“À… Đi tìm một hàng xóm. Chỉ cần truyền lời cho xong, chúng thể du ngoạn đó đây .”

Lê Tường nắm tay biểu tỷ, bước theo lời chỉ dẫn của chưởng quầy Miêu. Quả nhiên, chừng mười lăm khắc, nàng thấy một tòa tiêu cục sừng sững. Vì nàng đó là tiêu cục ư?

Ấy là bởi nàng nào tường tận những chữ tấm biển hiệu gì.

---

Loading...