Thiên Tai: Trọng Sinh Trở Về Giai Đoạn Đầu Của Mạt Thế - Chương 440: Đều là của ta

Cập nhật lúc: 2025-11-04 16:49:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngọn lửa đỏ rực chiếu sáng nửa bầu trời, những đốm lửa nhỏ bay lượn trong trung, với đám cháy lớn như , Căn cứ Linh Dương bên phỏng chừng sẽ còn sót thứ gì.

Gió nhẹ mang theo những sợi tóc hai bên, Hướng Du đưa tay cài tóc tai.

Cho dù cách một cách xa, nhưng tiếng thét truyền đến từ phía bên vẫn thể thấy lờ mờ.

Nghe giọng điệu, động tĩnh nhỏ, trong đêm tối, bóng đen chao đảo khe suối phía xa, là một bộ phận sống sót chạy trốn từ Căn cứ Linh Dương.

Lúc họ còn nơi nào để , đều đang vô định chạy vội khe suối.

Những kẻ cướp bóc vẫn còn đang cướp phá khắp nơi bên trong Căn cứ Linh Dương, đối với những sống sót bỏ trốn , bọn chúng cũng lựa chọn đuổi cùng gi·ết tận.

“Lão Tăng, nhanh , nơi an , mang tin tức nơi đến bên thành phố A, để bên đó đến chủ trì công đạo cho chúng , kẻ cướp bóc khu vực bình nguyên đều điên ...”

Bên trong Căn cứ Linh Dương, khu vực nghỉ ngơi của lãnh đạo cấp cao, một đàn ông mặt mày kiên nghị hơn bốn mươi tuổi một cước đá văng cửa phòng Lão Tăng.

Mạnh mẽ kéo ông lão đang nghỉ ngơi giường dậy, vác lên vai chạy bên ngoài, tốc độ chân hề giảm.

Người sống sót xung quanh qua ngừng, đều đang thu dọn đồ đạc chạy trốn, một còn đang trong giấc mơ, bản cũng xảy chuyện gì, liền kẻ cướp bóc đột nhập gi·ết ch·ết.

“Ở đây thuốc nước...”

“Ở đây cũng thuốc nước..., đều là của ...”

“Mẹ nó, em lão tử hai hôm nhi·ễm Khuẩn Chủng đau ch·ết sống sờ sờ, chỗ của bọn nó nhiều thuốc nước như , cũng chịu cho chúng dùng, trời gi·ết, lão tử gi·ết sạch bọn nó...”

Người đàn ông nghĩ đến những em theo gần đây lượt ch·ết , mà bất lực, mắt chỉ hận tại sớm động thủ hơn.

Sau khi xông , mới những ngày thường sống những ngày tháng như thế nào, từ giờ trở , bản cũng hưởng thụ giống như bọn họ.

Kẻ cướp bóc cùng những sống sót lảng vảng gần đó xông Căn cứ Linh Dương, thấy lương thực liền cướp, thấy quần áo cũng cướp, thấy thuốc nước càng là trực tiếp mở nắp bình đổ lên .

“Của , của , đều là của ...”

Trong đám đông hỗn loạn, đàn ông vác Lão Tăng, hình cơ bắp của cũng luyện vô ích, huống chi tốc độ kinh .

Trong đám đông cũng xuyên qua tự nhiên, giống với sống sót bình thường.

Cũng mấy sống sót mắt đến gần ngăn cản , nhưng đến gần cách hai mét, liền một phát s.ú.n.g b·ắn ch·ết.

Người đàn ông mang theo Lão Tăng, tìm một góc tường thành yên tĩnh, tiếp theo liền lấy móc câu từ ba lô , ném lên tường thành, liền nhẹ nhàng khỏi Căn cứ Linh Dương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/thien-tai-trong-sinh-tro-ve-giai-doan-dau-cua-mat-the/chuong-440-deu-la-cua-ta.html.]

Hiện giờ rời khỏi Căn cứ Linh Dương, khẳng định thể cổng lớn, chỉ nơi , mới là thỏa nhất.

Cổng lớn nhiều cặp mắt đang chằm chằm, bên đó e rằng cả hai đều sẽ bỏ mạng tại đây.

Lão Tăng gần đây ba ngày cũng nghỉ ngơi đàng hoàng, hiện giờ tuổi cũng cao, đàn ông cõng lưng, bộ thể ông mềm nhũn, xóc nảy đến còn chút sức lực nào.

Tiếng la và cầu cứu truyền đến từ phía , Lão Tăng lập tức tỉnh táo , nhưng sắc mặt ông phức tạp, ông đàn ông đang mang chạy trốn.

Nếu lúc dừng ...

“Cứu mạng, hai chờ với, cứu mạng...” Nương theo ánh lửa mờ ảo, phụ nữ phía liền thấy hai đang chuẩn rời tường thành.

Phía phụ nữ còn ba kẻ cướp bóc đang đuổi theo, mặt bọn chúng mang theo nụ tà ác, từng bước tới gần phụ nữ.

“Đi nhanh ...” Người đàn ông lúc dừng động tác, dường như cứu phụ nữ , Lão Tăng lập tức luống cuống.

“Lại chờ đợi nữa những đó liền đuổi tới, chúng ...” Lão Tăng thúc giục đàn ông, đàn ông cũng còn cách nào, đành mang theo Lão Tăng nhảy xuống tường thành.

Hướng về phía đêm tối phía chạy tới, mưa phùn mịt mù táp , đàn ông cảm giác tim đều theo lạnh xuống.

Lão Tăng dường như như thế .

Ánh lửa phía chiếu sáng con đường chạy trốn của họ, đàn ông vùi đầu về phía chạy vội, Lão Tăng đầu ánh lửa ngút trời phía .

Sau mạt thế ông liền vẫn luôn ở chỗ , ngẩn ngơ là 6 năm, hiện giờ sắp bảy năm, ông đối với nơi tình cảm sâu đậm nhất.

Trước mắt ông nghĩ thông, dĩ vãng mỗi bên thành phố A đưa vật tư đến, những sống sót đều sẽ phản kháng .

Ông cũng cho những sống sót thuốc nước, chẳng qua ông lo cho Căn cứ Linh Dương của , mới thể lo cho những sống sót bên ngoài .

Chính là vì bọn họ liền chút thời gian đều chờ , chuyện phát triển trở thành như , ông nghĩ thông, cũng nghĩ .

Nhìn tâm huyết mấy năm nay của lửa lớn từng chút nuốt chửng, ông so với bất kỳ ai đều khó chịu hơn.

Hai thoát khỏi căn cứ bao lâu, phía liền cũng nhiều sống sót theo kịp, họ ít nhiều đều mang theo thương tích.

Họ cùng Lão Tăng giống , đều là mới chạy từ trong căn cứ.

“Tình hình trong căn cứ thế nào,” Lão Tăng nhịn , hỏi về phía một sống sót phía .

Có lẽ là giọng của ông quá quen thuộc, sống sót chỉ dựa giọng liền nhận ông .

Loading...