Thiên Tai: Trọng Sinh Trở Về Giai Đoạn Đầu Của Mạt Thế - Chương 351: Cho ngươi thêm vài người mới, muốn hay không?

Cập nhật lúc: 2025-11-03 17:05:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy đứa trẻ đang chơi trốn tìm trong con hẻm nhỏ giữa các căn nhà. Một đứa trẻ vội vã chạy ngang qua những lớn, miệng ngừng kêu: “Tránh một chút, tránh một chút…”

Một bộ phận những sống sót tò mò đánh giá đội trưởng và những cùng. Họ liếc mắt một cái nhận đây là những sống sót từ bên ngoài đến.

Trong thời gian gần đây, thực họ cũng ngoài hoạt động, nhưng luôn là cùng , ai dám hành động đơn lẻ.

Bởi vì tất cả bọn họ đều nhiễm vi khuẩn Chủng, những sống sót bên ngoài hề ưa họ, gặp họ là họ sẽ b.ắ.n ch·ết ngay lập tức.

Giờ đây, thấy những sống sót từ bên ngoài dám tiến căn cứ, đều khỏi chút hoảng hốt. Một đang bên bếp điện liền dậy.

Tất cả đều chằm chằm đội trưởng và đoàn với ánh mắt cảnh giác.

“Nhị ca, Hướng Du tỉ một , cô dẫn theo vài căn cứ ,” một lính trẻ báo cáo qua camera.

Lỗ Nhị đặt công việc đang làm xuống, đầu về phía màn hình camera. Quả thật, phía Hướng Du một đoàn theo.

Trong lòng Lỗ Nhị đoán xem liệu những là đàn em mới Hướng Du mới thu nạp . Sau khi dặn dò họ tiếp tục bơm bình khí oxy, Lỗ Nhị xoa xoa tay bước khỏi nhà kho.

“Bây giờ họ tới ?” Lỗ Nhị đầu hỏi.

“Đến đường phố phía đông khu trung tâm ,” lính trẻ cắn một miếng khoai lang luộc, đó hướng bình oxy mũi.

Khi Lỗ Nhị đến đường phố phía đông, khu vực tập trung đông nghịt những sống sót. Họ đều thái độ bài xích tương tự đối với những bên ngoài.

“Đội… Đội trưởng, ánh mắt của những chúng vẻ khó hiểu đấy ạ,” một lính trẻ lén lút đến gần đội trưởng.

“Đừng chuyện, tất cả sát theo ,” đội trưởng nhỏ với mấy thành viên bên cạnh, dặn dò rằng nếu lát nữa bất kỳ tình huống đột xuất nào.

Anh cũng thể kịp thời bảo vệ những thành viên .

Lỗ Nhị là một thành viên của ban quản lý căn cứ, nên những sống sót đều nhận .

“Tản hết, tản hết, tụ tập ở đây làm gì? Còn ăn cơm ? Tản , tản …” Lỗ Nhị gân cổ lên hô.

Mọi nhao nhao rút lui về con hẻm nhỏ giữa các căn nhà. Việc quản lý căn cứ Sáng Sớm đơn giản: đầu là Triệu Lập Tân, phó là Lỗ Nhị.

Cách quản lý đơn giản và minh bạch, chỉ cần theo lệnh của hai họ là . Sau khi xua tan , Lỗ Nhị lập tức bước nhanh về phía Hướng Du.

Nhìn phản ứng của , đội trưởng và những khác đoán phận của tới. Với thái độ cung kính của những sống sót , hẳn là thành viên quản lý cấp cao.

“Đến lấy bình oxy ,” Lỗ Nhị bĩu môi về phía những theo cô, ghé tai hỏi nhỏ, “Đàn em mới của cô …?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/thien-tai-trong-sinh-tro-ve-giai-doan-dau-cua-mat-the/chuong-351-cho-nguoi-them-vai-nguoi-moi-muon-hay-khong.html.]

Hướng Du lắc đầu: “Không . Triệu Lập Tân , tìm việc cần .” Việc đưa những căn cứ Sáng Sớm, vẫn cần thông báo cho Triệu Lập Tân.

Lỗ Nhị ít khi thấy Hướng Du cùng những sống sót khác.

“Hắn , gần đây ngày nào cũng bận rộn chạy đơn hàng cho cô, đang bận ở kho hàng đó…” Hướng Du bước về phía nhà kho quen thuộc.

Lỗ Nhị chậm hơn một chút, cho đến khi sánh vai với đội trưởng.

“Anh là quân nhân giải ngũ …” Lỗ Nhị khí chất , đoán ngay lập tức. Hơn nữa, cả nhóm bảy tám .

Mỗi đều rõ ràng , ngầm hiểu là lấy làm dẫn đầu.

Đội trưởng thấy Lỗ Nhị chủ động bắt chuyện với thì vẫn chút ngại ngùng, dù là cấp cao quản lý căn cứ.

Điều nếu đặt ở bất kỳ nơi ẩn náu nào khác, cũng sẽ cơ hội tiếp xúc với như . Hơn nữa, đối phương chuyện cũng hòa nhã.

“Quả nhiên mắt . Trước tận thế, từng phục vụ trong biệt đội đặc nhiệm,” khí chất đàn ông lập tức đổi. Nếu căn cứ Sáng Sớm mà còn bao ăn bao ở.

Họ vẫn cần thể hiện thực lực của , nếu thì giữ họ làm gì.

Mà Hướng Du phía càng khiến họ mắt tròn mắt dẹt hơn, chỉ thấy những thành viên quản lý căn cứ ngang qua hai bên, chủ động dừng để chào hỏi cô.

“Hướng Du tỉ, đến lấy bình oxy ?”

“Hướng Du tỉ, lát nữa về sớm nhé, hôm nay Triệu ca ban ngày dự kiến chỉ kéo dài ba tiếng thôi.”

Không ngờ thời gian ngày càng ngắn. Ban đầu, ngày hôm qua còn kéo dài năm tiếng đồng hồ. Hướng Du bước nhanh về phía nhà kho.

Bé gái váy đỏ đang chơi bùn cửa nhà kho. Thấy Hướng Du đến, nó hì hì chạy , ôm chặt eo cô: “Hướng tỉ tỉ, chị đến …”

Vẻ mặt của bé gái tự nhiên hơn nhiều, còn cảm giác máy móc như . Chiếc váy đỏ cũng dính chút bùn đất.

Triệu Lập Tân râu ria xồm xoàm cầm dụng cụ, miệng ngậm một điếu t.h.u.ố.c lá điện tử.

“Mấy ở pháo đài của . Thực lực của họ tệ, thu nhận …” Hướng Du liếc phi thuyền mặt . Nó thành, giờ đang tu sửa chi tiết.

Xem hai ngày nữa cô là thể nhận hàng.

Đội trưởng và những khác đang đợi bên ngoài, tình hình bên trong thế nào.

“Thu chứ, cô mang mới đến cho thì còn thể từ chối …” Triệu Lập Tân dùng hai ngón tay gỡ điếu thuốc điện tử khỏi miệng, “Cho xem nào.”

Cái vẻ ngoài râu ria xồm xoàm, luộm thuộm của khiến đội trưởng và những khác thể nghĩ chính là ông chủ của căn cứ.

Loading...