Thật trùng hợp, em cũng yêu anh! - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-11-07 11:57:35
Lượt xem: 138

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi lấy vài tờ ảnh in màu từ trong túi, ném cho Hứa Lê.

 

"Bốn tháng , cô nửa đêm tìm nhờ giải toán. Cô lúc đó chúng đang làm gì ? Đang ân ái, cô phá hỏng."

 

"Ba tháng , thức trắng đêm, tìm tài liệu, giúp cô tiểu luận."

 

"Trở vấn đề ban nãy, cô sắp kết hôn, vẫn chừng mực tìm , sai bảo , thậm chí còn đưa cả nhà đến tận cửa để kiếm chác của một bữa."

 

"Hứa Lê, dơ bẩn, cô đê tiện."

 

Hứa Lê tức giận cầm cốc nước lên.

 

Tôi thản nhiên , chờ đợi cô hất nước.

 

Cuối cùng Hứa Lê dám, cô đặt mạnh chiếc cốc xuống bàn, đắc ý nhướng mày: "Tôi chẳng cần , đàn cũng tự động giúp , làm thế nào? Chỉ trách chị lớn tuổi, già , còn hấp dẫn với nữa."

 

Tôi chọc : "Cô bé , lấy tuổi tác công kích phụ nữ là vô duyên nhất. Thôi , chúc cô mãi mãi hai mươi tuổi."

 

Hứa Lê kiêu ngạo thôi: "Dù cũng trẻ hơn chị."

 

Tôi chậm rãi uống hết ngụm cuối cùng: "Nghe , điểm thi nghiên cứu sinh của cô tệ, xin chúc mừng."

 

Nụ của Hứa Lê cứng : "Chị ý gì?"

 

Tôi hất cằm về phía những tờ giấy in bàn: "Tôi sẽ mang những bằng chứng , tìm đến phòng tuyển sinh. Không, sẽ đến chuyện với các giáo sư phỏng vấn cô ngày cô tái thi, sẽ kể cho họ trò chuyện đêm khuya với Tiến sĩ Hầu Quý Phi như thế nào, khiến mối tình tám năm của và cô Kiều Hạ tan vỡ ."

 

"Chị dám!" Hứa Lê cuống quýt, run rẩy, gân xanh trán nổi lên: "Nếu chị dám hủy hoại , ... sẽ nhảy lầu!"

 

lấy chiếc điện thoại đang ghi âm trong túi , thở gấp gáp: " khi chết, sẽ cho cả thế giới , là chị ép c.h.ế.t ."

 

Tôi lạnh lùng : "Chỉ chuyện nhỏ thế đòi sống đòi chết, cô cũng chỉ tầm đó thôi."

 

Nói , cũng lấy chiếc điện thoại đang ghi âm từ trong túi, vẫy vẫy: "Chỉ thủ đoạn , ghi âm ? Cô nghĩ những năm tháng lăn lộn ngoài xã hội là vô ích ?"

 

Tôi dậy: "Hứa Lê, về nhà đoạn ghi âm cho kỹ, xem xem ép cô cái gì? Mỗi lời là sự thật ? Tôi mới là nạn nhân."

 

Hứa Lê dường như rút hết sức lực, chỉ rơi nước mắt.

 

Tôi xách túi chuẩn .

 

Ngay khoảnh khắc bước cửa, Hứa Lê đột nhiên lên tiếng.

 

"Kiều Hạ, chị ? Khoảng thời gian đó buồn bã, đàn để làm vui, lái xe hơn ba trăm cây đến thị trấn quê , mua món bánh thịt lừa nướng thích ăn ngay cổng trường cấp ba cũ của ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/that-trung-hop-em-cung-yeu-anh/chuong-10.html.]

 

Tôi cau mày: "Cô gì?"

 

Hứa Lê rưng rưng nước mắt, thách thức: “Chị đối xử với như , đáp chị gì? Còn , chẳng cần làm gì, cũng chủ động giải quyết khó khăn cho . Kiều Hạ, còn yêu chị nữa . Anh cưới chị, chẳng qua là vì ngủ với chị tám năm , cần cho chị và gia đình chị một lời giải thích thôi.”

 

Trái tim như một vật nhọn đ.â.m .

 

Tôi mất vài giây để định, Hứa Lê, : “Đồ bỏ thì cần, cô thích thì cứ nhặt về tái chế. Với ... cô bé , chuẩn phỏng vấn vòng hai cho nhé, hẹn gặp cô lúc đó.”

 

Nhìn thấy gương mặt Hứa Lê thất bại trong cơn giận dữ, tâm trạng hơn hẳn. Tôi bước sải dài.

 

Tôi trở xe. Cánh cửa đóng , ngăn cách sự ồn ào của phố xá thương mại.

 

Vừa nãy Hứa Lê gì? Hầu Quý Phi từng lái xe hơn ba trăm cây , về tận quê nhà cô , chỉ để mua cho cô món bánh thịt lừa.

 

Tôi nhớ , nửa năm một buổi chiều, nhắn tin cho Hầu Quý Phi, mãi trả lời.

 

Thế là gọi video. Anh nhanh chóng bắt máy.

 

Hóa đang lái xe một đường cao tốc,than phiền qua điện thoại rằng giáo sư giao cho việc riêng, bảo đến huyện B để giao một chiếc ổ cứng.

 

Tôi sợ lái xe gặp sự cố nên dặn dò cẩn thận nhanh chóng cúp máy.

 

Lúc đó chẳng nghi ngờ gì. Giờ , quả đúng như lời bài hát, giữa và Hứa Lê, " quá nhiều chuyện ."

 

Thật bực bội, tế bào trong cơ thể như đang nổi loạn.

 

Tôi rút điện thoại, nhập Hầu Quý Phi, chất vấn, mắng chửi, tông c.h.ế.t cái tên cặn bã dối trá c.h.ế.t tiệt !

 

Chuông điện thoại reo, bạn gọi đến.

 

"Ê, Hạ Hạ, hôm nay gặp đoá sen trắng hả? Xong ?"

 

Tôi ừ một tiếng: “Xong .”

 

Tôi , lục trong túi xách tìm nửa bao t.h.u.ố.c lá và bật lửa. Đây là đồ của con bạn để quên ở nhà , dịp trả .

 

Bình thường hút thuốc, nhưng bây giờ, cực kỳ cần nicotine để xoa dịu cảm xúc.

 

Châm lửa, hít một sâu, khói thuốc làm ho sặc sụa.

 

"Sao thế?" Bạn lo lắng hỏi, "Hút thuốc ? Tớ tiếng bật lửa. Hừ, xem đoá sen trắng đó chọc giận ít."

 

Tôi kẹp điếu thuốc, tay đặt vô lăng. Một lúc , cảm xúc định , kể sơ qua cho bạn chuyện xảy trong phòng riêng.

Loading...