Thân Phận Của Cô Tiểu Thư Giả Làm Mọi Người Bất Ngờ - Trì Niệm & Lục Yến Từ - Chương 351: Đa tạ cô đã phẫu thuật cho tôi

Cập nhật lúc: 2025-11-29 17:04:47
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiểm tra xong, Trì Niệm sang Diệp Khanh, "Ca phẫu thuật sẽ ấn định ba ngày nữa."

Cô dừng một chút, " đó, xem bản thảo ."

Diệp Khanh vội vàng đưa điện thoại qua, màn hình là nét chữ quen thuộc.

Đồng t.ử Trì Niệm co .

Đó chỉ là những ghi chép phẫu thuật thông thường thời kỳ đầu của sư phụ cô.

"Thì ..." Hạ Minh yếu ớt kéo khóe miệng, "Đại tiểu thư Trì đến đây là vì thứ ."

Trì Niệm thản nhiên gật đầu, dặn dò xong xuôi những điều cần lưu ý lưng rời một cách dứt khoát.

Hạ Minh theo bóng lưng kiên quyết của cô, đột nhiên trầm giọng : "Mẹ, xe của con... vấn đề."

Diệp Khanh cau chặt mày, ánh mắt trở nên sâu thăm thẳm.

Bên ngoài phòng bệnh, Hạ Oánh chuyện.

Cô nhanh chóng đuổi theo bãi đậu xe, chặn Trì Niệm khi cô chuẩn lên xe.

"Đại tiểu thư Trì," cô nở một nụ ngọt ngào, "Cảm ơn cô đồng ý cứu trai ."

Trì Niệm khoanh tay , ánh mắt lơ đãng cô, "Cô Hạ thì cứ thẳng."

"Tôi thời gian hồi phục của trai kéo dài thêm một chút nữa." Hạ Oánh thẳng vấn đề.

"Cô đấy, tuy cưng chiều ở Hạ gia nhưng quyền quản lý công ty. Đây là cơ hội để thể tiếp quản công việc của Hạ gia."

Cô chậm rãi tiến lên, chằm chằm mắt Trì Niệm, khóe môi nở một nụ tự tin sẽ đạt mục đích.

"Lý do gì khiến giúp cô?" Trì Niệm khẽ, một tia hứng thú lướt qua mắt cô.

"Bởi vì chúng là cùng một loại ." Hạ Oánh hạ giọng, "Vì trèo lên, thể từ thủ đoạn."

Môi đỏ của Trì Niệm khẽ cong lên, cô giơ tay chỉ bệnh viện phía lưng.

"Cô sai . Tôi là bác sĩ, ngay từ ngày đầu học y, mục đích của là để cứu ." Nói , cô sải bước rời .

Nhìn bóng lưng Trì Niệm khuất dần, một tia độc ác lóe lên trong mắt Hạ Oánh.

Cô thầm lạnh, Trì Niệm quá đỗi ngây thơ.

Chỉ cần ca phẫu thuật chút sai sót, cô nhất định sẽ bắt Trì Niệm trả giá đắt.

Ba ngày .

Khi Trì Niệm đến bệnh viện, chỗ chân Hạ Minh hết sưng tấy.

Anh dựa nghiêng giường bệnh, cằm lấm tấm râu đen nhưng tinh thần vẫn sảng khoái.

Điếu t.h.u.ố.c kẹp giữa các ngón tay bóp tắt bằng tay khi thấy đến.

"Đại tiểu thư Trì, đa tạ cô phẫu thuật cho ."

Trì Niệm khẽ gật đầu, nhanh chóng đồ phẫu thuật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/than-phan-cua-co-tieu-thu-gia-lam-moi-nguoi-bat-ngo-tri-niem-luc-yen-tu/chuong-351-da-ta-co-da-phau-thuat-cho-toi.html.]

Sau khi khử trùng và đến phòng mổ, cô thấy đội ngũ gây mê sẵn sàng chờ đợi.

Cô xem báo cáo kiểm tra, thấy Hạ Minh bất kỳ tổn thương nội tạng nào, liền nhẹ: "Cậu Hạ quả là phúc tinh cao chiếu."

Trên bàn mổ, ánh mắt Hạ Minh sắc bén như chim ưng, ngay cả khi ngửa vẫn toát khí chất thể xem thường.

Khi Trì Niệm đeo mặt nạ dưỡng khí cho , cô nhận thấy khóe môi vẫn vương một nụ như như .

"Chuẩn ." Trì Niệm liếc mắt hiệu cho phụ tá, giọng lạnh lùng, "Gây mê ."

"Gây tê cục bộ." Ánh mắt Hạ Minh chợt sắc lạnh, cảnh giác quét xung quanh.

Anh tuyệt đối cho phép bản rơi trạng thái mất kiểm soát .

"Được." Trì Niệm thẳng mắt , nhanh chóng cân nhắc lợi hại, " nếu trong quá trình phẫu thuật đau chịu nổi, sẽ chuyển ngay sang gây mê ."

Hạ Minh sâu đôi mắt sáng ngời phía khẩu trang của Trì Niệm, từ từ gật đầu.

Ca phẫu thuật bắt đầu, Trì Niệm rạch da với kỹ thuật chính xác, ngón tay khéo léo thăm dò vị trí gãy xương, lượt nắn chỉnh các mảnh xương sai lệch.

nhẹ nhàng trò chuyện với Hạ Minh để phân tán sự chú ý của , nhưng động tác tay vẫn nhanh như nước chảy mây trôi hề ngừng nghỉ.

"Hơi đau." Giọng Hạ Minh căng thẳng nhưng cực kỳ bình tĩnh, chỉ mồ hôi lạnh rịn trán là tiết lộ nỗi đau của .

Trì Niệm nhanh chóng tất việc cố định nẹp thép, cẩn thận khâu vết thương đắp gạc vô trùng.

Mặt Hạ Minh trắng bệch như tờ giấy, nhưng ánh mắt vẫn tỉnh táo, "Đa tạ đại tiểu thư Trì."

"Việc bổn phận." Trì Niệm hiệu cho phụ tá đẩy phòng theo dõi, khi tháo khẩu trang , vẻ mặt cô bình thản như nước.

Bên ngoài phòng mổ, Diệp Khanh siết chặt chiếc ví, móng tay gần như găm lớp da thật.

Hạ Oánh bên cạnh, ánh mắt ngầm chất chứa nhiều toan tính.

"Mẹ, gặp chuyện như ?"

"Dây phanh khác động tay động chân." Sự lạnh lẽo tỏa từ Diệp Khanh, "Thật thú vị, dám tay với Hạ gia."

Đèn xanh ngoài phòng mổ bật sáng, Trì Niệm đẩy cửa bước , thẳng về phía Diệp Khanh, "Ca phẫu thuật thành công, Hạ chuyển phòng theo dõi."

Diệp Khanh thở phào nhẹ nhõm, lấy từ trong túi một túi hồ sơ, "Đây là tài liệu phẫu thuật năm xưa của cha Lục Yến Từ, thù lao của cô."

"Cảm ơn." Trì Niệm lời cảm ơn một cách chừng mực nhanh chóng rời .

Trên đường về biệt thự Nam Hồ, Trì Niệm gọi điện báo Lục Yến Từ về nhà.

Vừa bước phòng khách, các ngón tay cô run rẩy kiểm soát, khẽ vuốt ve cái tên "Lục Định Viễn, Triệu Khanh" túi hồ sơ.

Khi Lục Yến Từ đẩy cửa bước , thấy cô đang nhanh chóng lật xem tài liệu, sắc mặt ngày càng trở nên nghiêm trọng.

Anh nhận lấy tập hồ sơ, các đốt ngón tay trắng bệch vì siết chặt, đôi môi mím chặt cố nén cảm xúc đang trào dâng.

Trong ký ức, cha luôn thức đêm ở nhà cũ để sắp xếp tài liệu, tranh luận ngừng về các phương án phẫu thuật, cuối cùng đạt sự đồng thuận.

Những hình ảnh ấm áp giờ đây hiện lên rõ ràng hơn bao giờ hết.

"Cuối cùng... cũng trở về ." Giọng khàn đặc, siết c.h.ặ.t t.a.y Trì Niệm, nụ hôn ơn đặt lên trán cô.

Thần sắc Trì Niệm mơ hồ, ngón tay cô dừng ở phần đề tài nghiên cứu phía , "Không đúng... Sư phụ và Sư mẫu thời trẻ chuyên tâm lâm sàng, chuyển sang lĩnh vực sinh học?"

Loading...