Tái Sinh Tôi Gả Thay Em Gái Trở Thành Bia Đỡ Đạn - Chương 134: Ngày tốt đẹp của cô đến đây là hết
Cập nhật lúc: 2025-12-21 02:55:05
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
“Lăng tổng, nhận tin, Tô Ngữ Nhiên trở thành Phó Tổng Giám đốc Tập đoàn Tô thị.”
Lâm Mặc báo cáo.
Lăng Nghiên Châu ngẩng mắt lên:
“Tô Chấn Bang đúng là xứng làm tổng giám đốc.”
Anh chậm rãi dậy, từng bước về phía cửa sổ sát đất:
“Điều tối kỵ nhất của một công ty, chính là giới hạn khi đưa nhà .
Không xét học vấn, năng lực, chỉ sơ.
Tô Chấn Bang… sắp sụp đổ .”
“Lăng tổng, chúng thuận nước đẩy thuyền ?”
Lâm Mặc hỏi:
“Chỉ cần ngài tay, phu nhân thể nhanh chóng nắm bộ Tập đoàn Tô thị.”
“Không vội.”
Lăng Nghiên Châu :
“Nếu giúp, cũng làm kín đáo.
Tốt nhất là đợi Tô Ngữ Nhiên tự gây rắc rối, để Thanh Diên một xoay chuyển cục diện.
Khi đó… mới là thời điểm thích hợp nhất để tay.”
Không chỉ giúp Tô Thanh Diên vững ở Tập đoàn Tô thị, mà còn thể một nữa chứng minh sự ngu xuẩn của Tô Chấn Bang và Tô Ngữ Nhiên.
Chỉ khi kẻ địch phạm sai lầm, mới là thời cơ phản kích nhất.
---
### **Tập đoàn Tô thị**
Tô Thanh Diên cầm ly cà phê, tựa cửa phòng .
Không xa, khu vực văn phòng Phó Tổng Giám đốc liên tục,
thỉnh thoảng vang lên giọng chỉ đạo của Tô Ngữ Nhiên.
Rõ ràng là nghiệp đại học, đầu làm,
nhưng dáng vẻ vênh váo giống như nữ cường nhân lăn lộn thương trường nhiều năm.
Âm thanh chói tai xuyên thẳng tai từng trong khu làm việc,
khiến ít nhíu mày.
“Không đến chuyện vận một Phó Tổng thì thôi, dù Tô phó tổng cũng thực lực thật sự, giúp công ty kiếm ít tiền.
Giờ vận thêm một Phó Tổng Giám đốc nữa, Tô nhị tiểu thư bản lĩnh gì .”
“Nhỏ tiếng thôi! Ai chẳng Tô nhị tiểu thư là cưng chiều nhất nhà họ Tô!
Dù chỉ treo danh trong công ty, cũng chuyện mấy nhân viên quèn như chúng thể bàn luận.”
“Chỉ treo danh thôi ? Vậy chẳng chiếm chỗ…”
“Người là Tô nhị tiểu thư!
Chỉ cần chỉ tay năm ngón công việc của chúng , mỗi ngày văn phòng uống cà phê là .
Tôi chẳng kỳ vọng gì ở cô cả.”
……
Từng nhóm nhỏ trong khu làm việc tụm bàn tán, những lời đó thi thoảng lọt tai Tô Thanh Diên.
Sự lo lắng của , cô rõ.
Tô Ngữ Nhiên… thật sự sẽ chỉ treo danh như họ mong đợi ?
Câu trả lời đương nhiên là thể.
“Chị gái!”
Một giọng chói tai vang lên.
Tô Ngữ Nhiên giẫm giày cao gót, về phía Tô Thanh Diên.
Những đang bàn tán lập tức im bặt.
Tô Ngữ Nhiên đ.á.n.h giá Tô Thanh Diên từ xuống , khóe môi đỏ cong lên:
“Không ngờ một ngày thể trở thành đồng nghiệp với chị.
Sau mong chị chỉ giáo nhiều hơn.”
“Cô là Phó Tổng Giám đốc, thể trực tiếp báo cáo với Tổng Giám đốc.
Công việc của chúng hẳn sẽ giao thoa.”
Giọng Tô Thanh Diên bình thản:
“ khuyên cô nhất đừng tự cho là thông minh, kẻo làm hỏng việc, đến lúc đó liên lụy khác.”
“Hừ!”
Tô Ngữ Nhiên hừ lạnh, mặt đầy khinh thường:
“Sao? Chỉ chị mới kiếm tiền cho công ty, thì ?”
“Đừng coi thường khác!
Lần công ty là để cho tất cả , việc chị làm , cũng làm !”
“Đừng tưởng kiếm chút tiền là thể giẫm lên đầu !
Tôi cho chị …”
Cô đột nhiên bước lên một bước, đầy mỉa mai:
“Tôi rõ xu hướng lớn của thị trường trong tương lai!
Chỉ cần là dự án đề cử, tuyệt đối thể sai!”
“Ngày của chị đến đây là hết !
Các cổ đông sẽ dần dần về phía !
Tôi sẽ để tất cả , Tô gia nhị tiểu thư mới là năng lực nhất!”
“Cứ chờ xem.”
Tô Thanh Diên cong môi:
“Đến lúc đó đừng lóc cầu xin ba giúp cô giải quyết rắc rối.
Nếu thì xứng với những lời khoác lác hôm nay .”
Cô cầm ly cà phê, từng bước về văn phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/tai-sinh-toi-ga-thay-em-gai-tro-thanh-bia-do-dan/chuong-134-ngay-tot-dep-cua-co-den-day-la-het.html.]
Tô Ngữ Nhiên tại chỗ, tức đến giậm chân:
“Tôi sẽ cho chị thấy bản lĩnh của !”
Cô tập hồ sơ dự án trong tay — thứ cô thức cả đêm hôm qua để thành.
“Ngành *AI* bây giờ vẫn còn là lĩnh vực lạnh, nhưng ba tháng sẽ trở thành dự án hot!
Chỉ cần nắm cơ hội đầu tư, trong thời gian ngắn là thể làm thành tích!”
“Để xem đám cổ hủ trong công ty, còn ai sẽ ủng hộ chị nữa!”
Dựa ký ức kiếp , Tô Ngữ Nhiên nhanh chóng khóa chặt phương hướng phát triển của thị trường tương lai.
Việc cô cần làm bây giờ, chính là tìm đến Phó Minh Khang – Tứ thiếu gia nhà họ Phó.
Anh đang nghiên cứu một phần mềm AI, đến giai đoạn cuối cùng,
chỉ thiếu một khoản vốn then chốt.
Tô Ngữ Nhiên sang trợ lý phân cho :
“Cô trông chừng văn phòng, bày biện theo yêu cầu của .
Giờ việc ngoài một chuyến.”
“Phó Tổng Giám đốc.”
Trợ lý vội chạy theo:
“Tô tổng đặc biệt dặn dò, để ngài làm quen với công việc công ty .”
“Cô hiểu cái gì?”
Tô Ngữ Nhiên trợn mắt:
“Tôi ngoài bàn dự án!
Cô đang làm lỡ cơ hội kiếm tiền của đấy!”
“Nếu vì cô cản trở dự án chắc thắng , đến lúc đó cô đừng trách nể tình!”
Nói xong, cô đầu thẳng về phía thang máy.
Trợ lý ngây tại chỗ, luống cuống xoa tay:
“… Tô tổng bảo ngài tạm thời đừng can thiệp công việc mà…”
---
Lúc Tô Thanh Diên trở về văn phòng của , ở cửa Tô Ngữ Nhiên với dáng vẻ tràn đầy tự tin , khóe môi khỏi cong lên.
Trợ lý Điềm Điềm bước tới:
“Tô phó tổng, Tiểu Lưu nhắn cho em, Phó Tổng Giám đốc nhất quyết bàn chuyện làm ăn.
Ngài thật sự ngăn cản ?”
Toàn bộ Tập đoàn Tô thị đều , khi nghiệp đại học, Tô Ngữ Nhiên chỉ ở nhà ăn bám,
khi gả cho Lăng Mặc Trầm thì càng từng làm một ngày.
Một hề kinh nghiệm làm việc, nhúng tay dự án trị giá hàng chục triệu —ai mà lo lắng?
Tô Thanh Diên ghế xoay, xuống:
“Điềm Điềm.”
“Em đây, Tô phó tổng.”
Tô Thanh Diên ngẩng mắt, như cô:
“Là ba bảo cô với đúng ?
Vậy cô truyền lời giúp — !”
“Muốn cản thì để ông tự cản.
Hà tất chuyện để ông làm hết?”
Điềm Điềm nghẹn thở, ánh mắt né tránh.
Cô là trợ lý do Tô Chấn Bang sắp xếp cho Tô Thanh Diên, nhiệm vụ chính là giám sát hành động của cô, chỉ cần chút manh mối, lập tức báo cáo.
… Tô Thanh Diên ?
Nhìn ánh mắt chột của cô, Tô Thanh Diên mỉm :
“Đừng sợ. Tôi cô khó xử.”
“Dù thì ai cũng và Tô Ngữ Nhiên giống .
cô là thông minh, hẳn ai mới là tương lai của Tập đoàn Tô thị.”
“Đừng nhầm phe.
Thay vì giúp ba ,chi bằng vì tương lai của chính mà suy nghĩ kỹ.”
Điềm Điềm ngẩng phắt đầu lên, vẻ khiếp sợ trong mắt càng đậm.
Tô Thanh Diên… cô về phía ?
“Tô phó tổng… em… việc gì, em ngoài .”
Điềm Điềm vội vàng rời , dám ở lâu.
Tô Thanh Diên khẽ :
“Có cần thiết ?”
Cô lấy điện thoại, gọi cho Phó Minh Đức:
“Anh đang ở đội xe ? Chiều qua chơi một lát.”
“Không rảnh cũng rảnh!”
Tiếng sảng khoái của Phó Minh Đức vang lên trong điện thoại:
“Cô chịu đến đội xe của , đúng là vinh hạnh của .”
“Bớt nịnh .”
Tô Thanh Diên bất lực xoa trán:
“Đợi đến chuyện chính.”
Cúp máy, Tô Thanh Diên khoác áo ngoài, sải bước ngoài.
Những ngón tay thon dài gõ nhanh màn hình,
chẳng mấy chốc soạn xong một dòng tin.
【Tô Ngữ Nhiên tìm Phó Minh Khang .】
Ngay đó, cô mở khung chat với Hạ Vãn Tinh, tin nhắn cuối cùng là gửi lúc ba giờ sáng.
【Sao Tô Ngữ Nhiên đột nhiên dự án ?
Có vẻ hứng thú với dự án của Tứ thiếu gia nhà họ Phó.】