Tái Sinh Tôi Gả Thay Em Gái Trở Thành Bia Đỡ Đạn - Chương 130: Thay đổi quyền giám hộ

Cập nhật lúc: 2025-12-21 02:55:01
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Thanh Diên chậm rãi ngẩng đầu lên, khóe môi nở một nụ cay đắng:

“Nếu Đàm Khoát sẽ tay với Du Du, cho dù lúc đó khó khăn đến , cũng nhất định giành quyền nuôi dưỡng con bé.”

Nhìn thấy ánh mắt tự trách của cô, Lăng Nghiên Châu theo phản xạ đưa tay đặt lên trán cô.

“Không cần tự trách. Không thích, em làm đến mức , nghĩa khí.”

Nhiệt độ từ bàn tay lớn truyền tới khiến Tô Thanh Diên sững trong chốc lát, chậm rãi ngước mắt, kinh ngạc .

Lăng Nghiên Châu đột ngột rút tay về, lúng túng ho khẽ hai tiếng:

“Khụ khụ —— các cổ đông của Tập đoàn Đàm thị đều là bạn học và bạn bè của Đàm Tranh. Bây giờ họ Đàm Khoát khả năng sẽ tay với Du Du, nhất định sẽ đề phòng.”

.”

Tô Thanh Diên khẽ gật đầu:

“Sau nếu Du Du còn gặp nguy hiểm đến tính mạng, tất cả đều sẽ nghi ngờ là do Đàm Khoát gây . Chỉ khi vạch trần chuyện ánh sáng, mới thật sự bảo vệ Du Du.”

“Nếu em vẫn yên tâm, thể giúp em giành quyền giám hộ của Du Du, chỉ là sẽ tốn thêm chút thời gian và công sức.”

Tô Thanh Diên , chậm rãi mím môi.

Trong đầu vang lên lời cảnh cáo của Hạ Vãn Tinh, nhưng càng cố kiềm chế, cảm xúc đè nén nơi đáy lòng càng cuộn trào dữ dội hơn.

“Em…”

định gì đó, thì đột nhiên từ cuối hành lang vang lên tiếng bước chân.

Vị luật sư gặp đó ôm cặp tài liệu tới.

“Lăng tổng, tài liệu ngài yêu cầu mang tới.”

Luật sư lấy hồ sơ khỏi cặp:

“Trước khi qua đời, Đàm tổng chỉ lập giấy hiến tặng thi thể, mà còn thêm một bản giấy ủy thác khác.”

Lăng Nghiên Châu hiệu cho Tô Thanh Diên nhận lấy.

Nhìn thấy nội dung bên , đồng t.ử cô đột ngột co rút:

“Đàm Tranh… trở thành giám hộ của Du Du?”

Một dự cảm chẳng lành dâng lên, lông tơ gáy dựng .

luật sư với ánh mắt phức tạp:

“Đàm Tranh… sớm dự liệu bản sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng ?”

Một bản hiến tặng thi thể, một bản giấy ủy thác, như thể từ lâu đó chuẩn xong hậu sự cho chính .

Luật sư gật đầu:

! Khi đó cũng cảm thấy thừa thãi, nhưng Đàm tổng kiên quyết, nên làm công chứng giúp .”

“Vậy tại khi sự việc xảy , ông lập tức đưa bản giấy ủy thác ?”

Tô Thanh Diên hỏi.

Ánh mắt luật sư trở nên nặng nề:

“Nuôi dưỡng một đứa trẻ chuyện nhỏ, huống chi quan hệ huyết thống. Nếu thể tìm đáng tin cậy, để Du Du ở bên họ sẽ an hơn. bây giờ xem … là làm sai.”

“Bây giờ lúc xin .”

Lăng Nghiên Châu sang Tô Thanh Diên:

“Em giành quyền giám hộ của Du Du ? Giờ giấy ủy thác ở đây, Đàm Khoát thể ngăn cản.”

“Đây sẽ là một vụ kiện khó.”

Tô Thanh Diên cau chặt mày:

“Du Du chỉ là một đứa trẻ, phía con bé còn là cả Tập đoàn Đàm thị. Đàm Khoát sẽ dễ dàng buông tay.”

nếu chúng chỉ cần quyền giám hộ của Du Du thì ?”

Khóe môi Lăng Nghiên Châu cong lên:

“Tập đoàn Đàm thị vẫn giao cho Đàm Khoát, chúng chỉ đưa đứa trẻ về bên . Như cho dù đ.á.n.h trận dư luận, cũng thắng .”

Thấy Tô Thanh Diên vẫn còn do dự, đưa tay vỗ nhẹ lên vai cô:

“Yên tâm, chỉ cần em một câu, bất kỳ vấn đề gì cũng sẽ trở thành trở ngại.”

Lần , câu trả lời của Tô Thanh Diên vô cùng kiên định:

“Em đưa Du Du về bên . Không cầu báo đáp, chỉ mong con bé khỏe mạnh lớn lên.”

“Được!”

Lăng Nghiên Châu mỉm :

“Em và Hạ Vãn Tinh về , những việc còn , giao cho .”

“Không cần em mặt ?”

cô cũng là chỉ định giám hộ.

“Em giúp giải quyết phiền phức, cũng đáp em.”

Ánh mắt Lăng Nghiên Châu dịu dàng:

“Du Du chính là món quà tặng em. Yên tâm, nhất định sẽ làm việc thật chu .”

“Vậy nhờ .”

Tô Thanh Diên chân thành .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/tai-sinh-toi-ga-thay-em-gai-tro-thanh-bia-do-dan/chuong-130-thay-doi-quyen-giam-ho.html.]

Lăng Nghiên Châu gật đầu, cùng luật sư bước phòng bệnh.

lúc , Hạ Vãn Tinh cũng .

Tô Thanh Diên với ánh mắt phức tạp:

“Chúng về thôi, bên hẳn là còn vấn đề gì nữa.”

“Ừ.”

Hai cùng lái xe trở về căn hộ.

Rầm —

Cửa đóng , Hạ Vãn Tinh liền kéo cô xuống ghế sofa:

“Thanh Diên, vẫn trả lời câu hỏi của tớ.”

“Vãn Tinh.”

Tô Thanh Diên cô đang hỏi chuyện trong thang máy:

“Bây giờ lúc chuyện yêu đương.”

“Vậy tớ hiểu ý .”

Hạ Vãn Tinh :

“Cuối tuần ba tớ sẽ tổ chức tiệc sinh nhật cho tớ, tham gia ? Nếu thích chỗ đông , đợi tiệc xong chúng thể mừng riêng.”

“Tiệc sinh nhật của , tất nhiên tớ sẽ tham gia.”

Tô Thanh Diên hề do dự đáp lời.

Kiếp , Hạ Vãn Tinh gặp một gã đàn ông cặn bã trong bữa tiệc sinh nhật , từ đó cuộc đời cô trượt dài, từng bước rơi cái bẫy của Lăng Mặc Trầm, cuối cùng c.h.ế.t thảm.

Kiếp , Tô Thanh Diên tuyệt đối sẽ để cô lặp vết xe đổ.

“Hả?”

Hạ Vãn Tinh sững một chút, đột nhiên ghé sát :

“Cậu còn giấu tớ chuyện gì ?”

“Có chuyện gì ?”

Tô Thanh Diên nhẹ:

“Kiếp tớ gả cho Lăng Mặc Trầm, cũng sẽ đột nhiên nhằm nữa. Đừng nghĩ nhiều, chuẩn tiệc sinh nhật của .”

“Thật sự chuyện gì?”

Hạ Vãn Tinh vẫn yên tâm, rõ ràng Tô Thanh Diên đang tâm sự.

“Không thì thôi, đợi đến ngày sinh nhật, tiện thể tớ giới thiệu trai tớ cho . Anh cũng khá , chỉ là đôi lúc đầu óc linh hoạt cho lắm, nếu thì cũng chẳng thể làm bạn với Lăng Mặc Trầm.”

Nói đến cuối, cô nhíu mày:

“Nếu thể khiến tuyệt giao với Lăng Mặc Trầm thì càng .”

“Cậu trai là bạn của ?”

Tô Thanh Diên khẽ nhíu mày:

“Xem chuyện của nhà họ Hạ là xảy .”

Cô đột nhiên thẳng dậy:

“Kiếp xảy quá nhiều chuyện, tớ vẫn với về tình hình nhà họ Hạ! Cậu c.h.ế.t tớ, nhưng lúc đó nhà họ Hạ phá sản ! Ban đầu tớ tưởng đó chỉ là ngoài ý , nhưng bây giờ xem … e rằng cũng liên quan đến Lăng Mặc Trầm.”

“Nhà tớ phá sản ?”

Hạ Vãn Tinh lo lắng hỏi dồn:

“Vậy ba trai tớ thì ? Họ ?”

Tô Thanh Diên lắc đầu:

“Lúc đó tớ nhốt trong tầng hầm, tình hình cụ thể thế nào tớ cũng rõ. khi c.h.ế.t, gia đình cũng báo cảnh sát vì mất tích.”

“Không báo cảnh sát…”

Hạ Vãn Tinh lẩm bẩm lặp ,

“Có chứng tỏ… lúc đó họ còn nữa?”

“Vãn Tinh, bây giờ tất cả mới chỉ là suy đoán.”

Tô Thanh Diên :

“Trước khi chuyện xảy , chúng vẫn còn cơ hội ứng phó! Tớ đề nghị gần đây về nhà họ Hạ ở, chỉ cần động tĩnh là thể ngay.”

“Vậy làm theo lời .”

Hạ Vãn Tinh gật đầu:

“Tối nay tớ sẽ về nhà ở. Giờ tớ đưa về lão trạch , muộn hơn chắc sẽ nhận tin .”

“Hy vọng .”

Tô Thanh Diên mỉm :

“Nếu thể giành quyền giám hộ của Du Du, tớ cũng coi như phụ Đàm Tranh.”

Hai cùng rời khỏi căn hộ.

Tô Thanh Diên để Hạ Vãn Tinh đưa về, mà tự lái xe trở về lão trạch.

Hạ Vãn Tinh chiếc SUV rời , khẽ nhíu mày, vẫy một chiếc taxi, nữa bệnh viện.

Loading...