Tái Sinh Tôi Gả Thay Em Gái Trở Thành Bia Đỡ Đạn - Tô Thanh Diên, Lăng Nghiên Châu - Chương 113: Xuất hiện sai lệch so với dự đoán
Cập nhật lúc: 2025-12-20 14:12:56
Lượt xem: 94
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Thanh Diên cau mày: “Cậu ở hợp tác với cảnh sát giao thông và công ty bảo hiểm, lái xe .”
Cô gập máy tính , mở cửa xuống xe.
Trước khi , cô liếc tài xế phía vẫn xuống xe, lông mày khỏi nhíu .
Một chiếc taxi nhanh chóng dừng mặt.
Tô Thanh Diên còn việc làm, nên lên xe rời .
Chiếc xe phía nãy giờ động tĩnh, cuối cùng cũng bước xuống từ ghế lái.
Tô Ngữ Nhiên cau mày, ánh mắt đầy vẻ kiên nhẫn: “Cô lái xe ? Mắt mù thì thể hiến !”
Nhậm Thanh ngờ đối phương ăn cướp la làng: “Rõ ràng là cô phanh gấp, thành của ?”
Cô tranh cãi với đối phương: “Thôi , đợi cảnh sát giao thông và bảo hiểm đến .”
Tô Ngữ Nhiên trợn mắt, ánh mắt dừng ở biển xe: “Đây xe của chị ? Cô là ai? Sao cô lái xe của Tô Thanh Diên?”
“Cô quen Tổng giám đốc Tô ?” Nhậm Thanh kinh ngạc đ.á.n.h giá cô : “Tôi là trợ lý của Tổng giám đốc Tô.”
“Nếu cô là trợ lý của chị , thôi! Lát nữa sẽ cho đưa xe đến xưởng sửa chữa, cô làm việc của cô .” Tô Ngữ Nhiên : “Tôi đang tâm trạng mới tính ngoài dạo phố, kết quả cô đụng xe! Thật xui xẻo.”
Miệng Nhậm Thanh há khép .
Mặc dù cô là trợ lý của Tô Thanh Diên, nhưng cô ít về chuyện nhà họ Tô.
Chỉ nhà họ Tô hai cô con gái, Tô Ngữ Nhiên bao giờ xuất hiện ở công ty, ngờ là tính khí như .
“Cô còn ngây đó làm gì? Mau ? Cô chiếc xe của đáng giá bao nhiêu ? Nếu nể mặt chị , khiến cô khuynh gia bại sản .” Tô Ngữ Nhiên vui thúc giục.
Nhậm Thanh cuối cùng vẫn cô đuổi .
Tô Ngữ Nhiên lạnh lùng chiếc SUV bên cạnh, kéo cửa xe , nhanh chóng lục lọi bên trong, khi rời còn tháo luôn thẻ ghi hình của camera hành trình.
“Tô Thanh Diên, xem cô còn thể kiêu ngạo đến bao giờ?” Cô vẫy một chiếc taxi, rời khỏi hiện trường vụ tai nạn.
Cuối cùng, chiếc xe vẫn công ty bảo hiểm đưa đến xưởng sửa chữa.
Tập đoàn Lăng Thị.
Tô Thanh Diên đến lầu công ty, thẳng đến quầy lễ tân.
“Chào cô, là Tô Thanh Diên của Khoa học Kỹ thuật Vĩ Quang, gặp Tổng giám đốc của các cô.”
“Tổng giám đốc Tô, làm phiền cô đợi một lát, gọi điện cho Trợ lý Lâm ngay.” Cô gái lễ tân lấy điện thoại , gọi cho Lâm Mặc, khi trình bày tình hình thì : “Tổng giám đốc Tô, mời cô đợi ở bên cạnh, lát nữa Trợ lý Lâm sẽ xuống.”
“Tôi thể trực tiếp lên ?”
“Xin , Tổng giám đốc Lăng hiện ở công ty, lát nữa Trợ lý Lâm sẽ giải thích tình hình với cô.” Cô gái ngọt ngào.
Tô Thanh Diên gật đầu, ở khu vực nghỉ ngơi trong sảnh công ty.
Không lâu , bóng dáng Lâm Mặc xuất hiện trong tầm mắt.
Anh vội vã tới: “Phu nhân, cô đến công ty việc gì ?”
“Lăng Nghiên Chu ?” Tô Thanh Diên thẳng vấn đề: “Đừng với là công tác nước ngoài, cái cớ vụng về chỉ lừa Nhậm Thanh thôi.”
Lâm Mặc sững sờ một lúc, vẻ mặt chút bối rối: “Xin , Tổng giám đốc Lăng gặp cô.”
“Không gặp ?” Tô Thanh Diên lạnh một tiếng, một ngọn lửa giận vô cớ bốc lên trong lòng, cô ném thư mời tay : “Vậy đưa thư mời cho Tổng giám đốc Lăng! Nếu thực sự tham dự buổi họp báo ngày mai, thì nhất chiều nay hãy xuất hiện ở sân bay, để truyền thông chụp ảnh, như cũng dễ giải thích với bên ngoài.”
Nói xong, cô về phía ngoài tòa nhà.
Lâm Mặc thư mời màu đen mạ vàng trong tay, vẻ mặt trở nên kỳ lạ.
“Ảnh gì cơ…” Anh bực bội: “Đó là ý kiến tồi của Triệu Lũy, đừng là khiến Phu nhân quan tâm hơn, thấy còn phản tác dụng nữa!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/tai-sinh-toi-ga-thay-em-gai-tro-thanh-bia-do-dan-to-thanh-dien-lang-nghien-chau/chuong-113-xuat-hien-sai-lech-so-voi-du-doan.html.]
Anh bước nhanh về phía thang máy.
Tuy nhiên, Tô Thanh Diên, tưởng chừng rời khỏi công ty, khi thấy Lâm Mặc thì lặng lẽ vòng phía công ty, bằng cửa .
Đi thang máy lên tầng cao nhất chắc chắn sẽ chặn giữa chừng, cô chút do dự chọn cầu thang bộ.
Tầng một, tầng hai, tầng ba… Mồ hôi nhỏ li ti lăn dài trán, cùng với sự mệt mỏi của cơ thể tăng lên, sự tức giận trong lòng cô càng lúc càng đậm.
Tầng cùng, văn phòng Tổng giám đốc.
Kẽo kẹt——
Lăng Nghiên Chu Lâm Mặc trở , đặt công việc đang làm xuống: “Cô chuyện gì ?”
Lâm Mặc ngắn gọn, đưa thư mời qua: “ Phu nhân về bức ảnh… hiểu ý là gì?”
“Bức ảnh?” Lăng Nghiên Chu cau mày: “Cô … nãy tức giận ?”
“Tôi cảm thấy là tức giận.”
“Vậy chứng tỏ cách của Trợ lý Triệu hiệu quả.” Lăng Nghiên Chu khẽ gật đầu: “Chuyện gì cũng thờ ơ, còn tưởng hợp tác với là một máy.”
“Tổng giám đốc Lăng… thực sự chỉ coi cô là đối tác hợp tác ?” Lâm Mặc đột nhiên hỏi: “Biểu hiện hiện tại của , giống như đang ghen tuông hơn.”
Vút——
Lăng Nghiên Chu đột ngột ngẩng đầu, lông mày nhíu : “Cậu đang gì ?”
“Tổng giám đốc Lăng, nếu thực sự coi Phu nhân là đối tác, sẽ bận tâm đến thái độ lạnh nhạt của đối phương! Phương pháp của Trợ lý Triệu tác dụng với những cô gái bình thường, nhưng đối với Phu nhân sẽ hiệu quả, ngược còn…”
Rầm!
Cửa văn phòng đẩy mạnh, một bóng cao ráo bước từ bên ngoài.
Trong khoảnh khắc, một luồng khí lạnh bao trùm hai bên trong.
Lâm Mặc đột ngột đầu, đồng t.ử co : “Phu nhân… cô ? Và làm cô lên đây ?”
Tô Thanh Diên mặt mày tối sầm đến bàn, hai tay chống lên mặt bàn.
“Trợ lý Lâm, vài lời với chồng danh nghĩa của , mời ngoài .” Cô thở dốc: “Tiện thể đóng cửa văn phòng , đừng để khác đến quấy rầy.”
Lâm Mặc khó xử Lăng Nghiên Chu, chỉ thấy gật đầu đầy hứng thú.
Trước khi rời , đóng chặt cửa .
Bên trong tuy tiếng động nào, nhưng khí t.h.u.ố.c s.ú.n.g sắp bùng nổ quá nồng, chỉ cần một tia lửa nhỏ là sẽ xảy một vụ nổ lớn.
Lăng Nghiên Chu ghế xoay, nửa nửa mặt: “Ngồi xuống chuyện.”
Tô Thanh Diên vẫn tại chỗ, tóc bết dính trán, đôi mắt sáng nheo thành một đường: “Lăng Nghiên Chu, bệnh ? Bị bệnh thì khám bác sĩ ! Đừng gây khó dễ cho nữa.”
Chát——
Tô Thanh Diên dùng sức đập mạnh xuống mặt bàn: “Lăng Nghiên Chu! Muốn đòi công bằng cho Phó Vãn Vãn thì thẳng với ! Lôi chuyện riêng tư công việc thì bản lĩnh gì? Nếu thực sự cảm thấy hả , cứ rút vốn bất cứ lúc nào, cũng thể thu hồi cổ phần chuyển nhượng cho đây! Tôi cần một đối tác nguyên tắc!”
Đến bây giờ cô vẫn hiểu, rốt cuộc Lăng Nghiên Chu làm ?
Kể từ đêm hoang đường đó, như biến thành một khác, kỳ quái, khiến thể đoán .
Rõ ràng sự nghi ngờ đối với Phó Vãn Vãn, nhưng đích lái xe đưa cô đến nơi quảng bá.
Chẳng lẽ … cũng giống như Lăng Mặc Trầm, một đằng làm một nẻo?
Ánh mắt Tô Thanh Diên càng lúc càng lạnh.
Lăng Nghiên Chu nhận thấy sự đổi trong ánh mắt cô, nụ mặt cứng .
“Cái biểu cảm gì ?” Anh cảm thấy diễn biến sự việc chệch hướng so với dự đoán: “Tôi gặp em, thực sự là vì công việc bận rộn, hề chuyện công tư lẫn lộn! Còn về buổi họp báo ngày mai, sẽ tham dự đúng giờ, nhưng em rõ cho , nhắm em vì Phó Vãn Vãn như thế nào?”