Tái Sinh Tôi Gả Thay Em Gái Trở Thành Bia Đỡ Đạn - Tô Thanh Diên, Lăng Nghiên Châu - Chương 149: Tại Sao Không Báo Cảnh Sát? Là Vì Chột Dạ Sao?

Cập nhật lúc: 2025-12-22 10:06:11
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng hôm .

Tô Thanh Diên lái xe đến khu nhà ổ chuột ở ngoại ô từ sớm.

Hai đàn ông gặp hôm qua, chỉ siêu thị một , đó hề rời khỏi chỗ ở nữa.

Suốt cả ngày, Tô Thanh Diên thấy bóng dáng Phó Vãn Vãn.

Ong—

Điện thoại trong túi rung lên, màn hình nhấp nháy tên “Hạ Vãn Tinh”.

Cô bấm nút ngay lập tức.

Giây tiếp theo giọng trầm lắng của phụ nữ truyền đến: “Hôm nay Phó Vãn Vãn bán căn hộ tên cô , hình như đang gom tiền!”

“Căn hộ...”

Tô Thanh Diên nhíu mày chặt, căn hộ bán là bất động sản mà Lăng Nghiên Châu tặng khi cắt đứt quan hệ với cô .

“Không ! Cô cao chạy xa bay ngay hôm nay! Bây giờ cô ?”

“Đợi tớ một phút.” Hạ Vãn Tinh nhanh chóng gõ bàn phím: “Đang ở đường cao tốc, hướng sân bay! Cô mua vé máy bay bay nước ngoài lúc tám giờ tối! Phải chặn cô , nếu một khi xuất ngoại, sẽ khó bắt .”

“Được, tớ qua đó ngay.”

Tô Thanh Diên cúp điện thoại, về hướng sân bay gọi đến một .

Điện thoại đổ chuông hai , đầu dây bên truyền đến giọng uể oải: “Chậc! Lại thời gian gọi cho , mời ăn cơm tối chứ?”

“Phó Minh Đức, bây giờ chuyện gấp cần giúp!” Tô Thanh Diên giọng nghiêm trọng.

Giọng uể oải của Phó Minh Đức lập tức biến mất: “Sao nghiêm túc ? Chuyện gì? Tôi giúp ?”

“Bây giờ tiện lắm, cần phái giúp chặn một ở sân bay!”

“Không thành vấn đề! Bắc Sơn gần sân bay, sẽ dẫn đội đua qua đó ngay!” Phó Minh Đức : “Chặn ai?”

“Phó Vãn Vãn!”

Sân bay.

Tô Thanh Diên đậu xe bên đường, chạy nhanh về phía lối chuyến bay quốc tế.

Chạy đến cổng kiểm soát an ninh, cô thấy ngay Phó Vãn Vãn khống chế.

Lúc mấy trong đội đua vây quanh, giận dữ mắng mỏ: “Các làm gì ? Hạn chế tự do cá nhân của ? Có làm là phạm pháp ?”

Phó Minh Đức một bên, ngáp dài: “Phó tiểu thư! Nếu thực sự phạm pháp, cô hãy báo cảnh sát để cảnh sát bắt ! Đã chặn cô hơn nửa tiếng , ngoài việc mấp máy cái miệng, cô chẳng hành động thực tế nào cả.”

Anh đột nhiên bước lên một bước, tinh quái: “Tại báo cảnh sát? Là vì chột ?”

“Anh...” Phó Vãn Vãn tức đến run : “Tôi sắp lên máy bay , mau thả .”

“Cái đó , hứa với ! Hôm nay dù thế nào cũng giữ cô .”

“Rốt cuộc là ai? Tại cho ?” Phó Vãn Vãn nghiến răng nghiến lợi.

Một khi đồn cảnh sát, phối hợp lấy lời khai, điều tra, sẽ tốn nhiều thời gian, thì hôm nay đừng hòng lên máy bay.

Tô Thanh Diên tới, gạt trong đội chắn mặt: “Phó Vãn Vãn, hôm nay cô .”

“Tô Thanh Diên?” Phó Vãn Vãn biến sắc: “Tôi ngay là cô mà! Bây giờ rời khỏi Kinh Đô, chẳng ngầm thành cho cô ? Tại ngăn cản ?”

“Tại ?” Tô Thanh Diên bước lên một bước, túm lấy cổ áo cô : “Những chuyện cô làm, cô thật sự quên ? Phó Vãn Vãn, ban đầu còn thương xót cảnh của cô, nhưng bây giờ thấy cô chẳng đáng thông cảm chút nào! Lợi dụng lòng tin của Nghiên Châu dành cho cô, xoay cả nhà họ Lăng như chong chóng! Vơ vét hết sạch cao chạy xa bay? Đừng mơ mộng!”

“Cô... cô đang gì?” Phó Vãn Vãn ánh mắt lảng tránh: “Tôi hiểu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/tai-sinh-toi-ga-thay-em-gai-tro-thanh-bia-do-dan-to-thanh-dien-lang-nghien-chau-oxpc/chuong-149-tai-sao-khong-bao-canh-sat-la-vi-chot-da-sao.html.]

“Không hiểu , cô cứ đến sở cảnh sát mà giải thích.” Tô Thanh Diên đầu Phó Minh Đức: “Cảm ơn, giúp đưa cô đến sở cảnh sát.”

Phó Minh Đức hiệu, lập tức hai trong đội áp giải Phó Vãn Vãn về phía ngoài sân bay.

Phó Vãn Vãn hạn chế tự do, đầu trừng mắt Tô Thanh Diên: “Tại nhất định đối đầu với ? Để cho cả cô và !”

“Rốt cuộc cô chuyện gì? Bây giờ chỉ , cả đời sẽ làm phiền cô nữa! Tại thể cho một con đường sống?”

“Tô Thanh Diên! Chúng đều là phụ nữ, cần gì làm khó ?”

...

Giọng Phó Vãn Vãn ngày càng xa, tiếng ồn ào thu hút ít hành khách.

Không ít nhận phận của cô , lấy điện thoại phim liên tục.

Phó Minh Đức đến bên cạnh Tô Thanh Diên: “Sân bay đông quá, thể phong tỏa tin tức ! Nhân lúc tập trung chú ý em, thôi.”

Tô Thanh Diên theo nhanh chóng rời .

Phó Minh Đức lái chiếc SUV của Tô Thanh Diên, thỉnh thoảng liếc mắt đang ở ghế phụ.

“Em hỏi gì? Cứ hỏi thẳng .” Tô Thanh Diên vẻ mặt nghiêm trọng.

“Phó Vãn Vãn rời là chuyện cho em, tại em giữ cô ? Anh Nghiên Châu, chuyện hôm nay đúng ?” Phó Minh Đức .

Tô Thanh Diên đổi tư thế thoải mái hơn: “Ừm... Anh về hành động hôm nay, khi phán quyết, em .”

“Phó Vãn Vãn là ân nhân cứu mạng của , em bây giờ tống cô tù, e rằng sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ của hai !” Phó Minh Đức hiếm hoi nghiêm túc: “Em làm nhất định lý do của , nhưng... em nghĩ đến kết quả tồi tệ nhất ?”

“Cùng lắm là ly hôn.” Tô Thanh Diên : “ em nghĩ phân biệt.”

Phó Minh Đức im lặng, mong chờ Lăng Nghiên Châu thực sự phân biệt.

Nếu hai thể cãi lớn một trận, chẳng Tô Thanh Diên sẽ độc trở ? Vậy thì chẳng cơ hội ?

Ý nghĩ lóe lên, Phó Minh Đức lắc đầu mạnh mẽ.

Không , ý nghĩ quá đáng hổ!

“Anh đang làm gì ?” Tô Thanh Diên nghi hoặc : “Không khỏe ?”

“Ha!” Phó Minh Đức : “Không gì, từ nhỏ tăng động! Em đừng bận tâm.”

Tô Thanh Diên: “...”

Xe dừng cổng sở cảnh sát, hai bước thấy tiếng la hét ầm ĩ của Phó Vãn Vãn.

“Tôi báo cảnh sát! Những hạn chế tự do cá nhân của , thậm chí bắt sở cảnh sát! Tôi yêu cầu các lập án điều tra!”

“Tôi lát nữa kịp máy bay, các cử đưa về sân bay!”

“Tôi làm sai bất cứ điều gì, tại giam giữ ?”

...

Tô Thanh Diên bước lên, đập điện thoại lên bàn: “Chào, tố cáo Phó Vãn Vãn tống tiền, cưỡng đoạt chồng , lừa gạt hàng chục triệu tiền vốn.”

Lời thốt , hiện trường im lặng như tờ.

Phó Vãn Vãn trừng mắt giận dữ: “Tô Thanh Diên! Cô đừng bậy, bất động sản và chuyển khoản rõ ràng là tiền chia tay đưa cho , thành tống tiền cưỡng đoạt? Thỏa thuận bảo mật ký lúc đó, cô cũng mà! Cô đang cố ý gài bẫy , dùng cách khác để tống sở cảnh sát ?”

Tô Thanh Diên đầu , thẳng Phó Vãn Vãn: “Lâu , ngay cả cô cũng quên làm gì ? Cô bao giờ là ân nhân của , cô là hòn đá cản đường trong cuộc đời ! Màn kịch cứu tự biên tự diễn lừa dối bao năm!”

đầu cảnh sát: “Tôi còn nhân chứng khác, hiện đang ở khu nhà ổ chuột ngoại ô! Chỉ cần bắt họ, là thể sự thật nhiều năm ! Những thông đồng làm bậy, hùa , yêu cầu lập án điều tra.”

Phó Vãn Vãn ban đầu còn la lối, địa chỉ hiện tại của hai dân làng, đồng t.ử co rút .

“Cô... cô làm ?” Cô lắc đầu liên tục: “Sự thật mà Lăng Nghiên Châu còn , làm ?”

Loading...