Tô Dạ trả lời, chỉ im lặng lái xe.
Về đến nhà, cũng ngăn Thẩm Tư , như thể sự tồn tại của , mở cửa, đóng cửa.
Thẩm Tư nhận vẫn còn giận, ngay khoảnh khắc cửa đóng , chặn ở cửa, nhốt trong vòng tay : "Chúng chuyện nhé?"
"Không gì để cả." Khi Tô Dạ bướng bỉnh thì còn bướng hơn hầu hết .
"Lần là lừa , xin ." Thẩm Tư thì sửa: "Sau phạt thế nào cũng , chúng ghế sofa rõ chuyện ?"
"Tôi buồn ngủ ." Tô Dạ xong đẩy lên lầu.
Thẩm Tư với bóng lưng : "Cậu sợ đau lòng rời thực sự xảy chuyện ?"
Tô Dạ dừng bước.
Cả đều .
"Cậu lo lắng ." Thẩm Tư nhanh chóng đến mặt , cợt: "Nếu buồn ngủ thì cứ lên ngủ , chậm nhất là trưa mai chúng đối mặt chuyện , ?"
Tô Dạ trả lời, sải bước lên lầu.
Nhìn như , Thẩm Tư chút chắc chắn.
Tối hôm đó.
Hai cách một bức tường.
Tô Dạ giường trằn trọc ngủ , rõ ràng buồn ngủ, nhưng thể ngủ.
Cậu nghĩ đến lời của Nhiếp Ngôn Thâm, nghĩ đến chuyện của Thẩm Tư, suy nghĩ kỹ, nếu Thẩm Tư hôm đó thực sự xảy chuyện, thể chắc chắn 100% rằng sẽ hối hận.
Dù thừa nhận, Thẩm Tư đối với cũng là đặc biệt.
Còn về Thẩm Tư.
Bây giờ trong đầu là làm thế nào để chuyện với Tô Dạ ngày mai, làm thế nào để dụ dỗ Tô Dạ.
Cứ như , hai mỗi một phòng suy nghĩ chuyện cả nửa đêm, mãi đến ba bốn giờ sáng mới ngủ .
Trưa ngày hôm .
Hai gần như cùng thức dậy.
Thẩm
Tư thấy Tô Dạ ngay lập tức mỉm chào: "Chào buổi sáng~"
"Cho nửa tiếng." Tô Dạ bước qua bước , đối với , bước thực sự khó khăn: "Nửa tiếng sẽ cho đưa ."
Thẩm Tư đầu tiên khựng , đợi đến khi hiểu ý nghĩa của câu thì mặt bùng lên niềm vui và sự phấn khích: "Được!"
Cứ như , hai ăn trưa đơn giản xong thì bắt đầu chuyện chính.
Thẩm Tư xoa tay, trong lòng chút lo lắng: "Chúng bắt đầu từ đây."
"Ngày xưa tại đối xử với như ." Tô Dạ chủ động mở lời.
Những chuyện Thẩm Tư từng giải thích với , nhưng mỗi giải thích đều kết thúc vui.
Lúc đó kiêu ngạo, bướng bỉnh, còn Thẩm Tư thì tính tình ngang ngược, cảm thấy tôn trọng , còn Thẩm Tư thì cảm thấy chịu tin .
Khiến cho mỗi đều xảy mâu thuẫn khó chịu.
Cho đến thì trở thành xa lạ.
"Ngày xưa nghĩ là lừa dối bố , đó từ từ giải thích với ." Thẩm Tư ngày xưa là của , thái độ : "Lúc đó ích kỷ, đương nhiên cho rằng là của , bất kể làm gì cũng nên tin ."
Tô Dạ bằng đôi mắt lạnh lẽo.
"Tôi xong!" Thẩm Tư nhanh chóng giải thích: "Sau mới hiểu , trong tình huống bình thường nên tin , nhưng trong tình huống đó nên giải thích với ngay lập tức, nhưng lúc đó vì địa vị và cái gọi là tương lai mà quan tâm đến , nghĩ rằng khi chuyện xong xuôi sẽ từ từ giải thích với ."
Chỉ thể lúc đó đủ trưởng thành, đủ hiểu chuyện.
Mọi chuyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/sau-ly-hon-than-phan-cua-phu-nhan-bi-lo-nhan-hy-nhiep-ngon-tham/chuong-647-ngoai-le-trong-cuoc-doi.html.]
chỉ nghĩ cho bản .
"Tôi đảm bảo với , từ nay về tuyệt đối sẽ đặt lên hàng đầu trong việc." Thẩm Tư nghiêm túc, đôi mắt tràn đầy sự chân thành: "Nếu vi phạm, sẽ c.h.ế.t tử tế."
Tô Dạ phản bác .
Tương lai , nhưng mấy năm nay, Thẩm Tư quả thực đối xử với .
"Cậu hãy cho một cơ hội để sửa đổi , lúc đó còn trẻ ngông cuồng, hiểu chuyện." Thẩm Tư dám đối mặt với những thiếu sót của : "Bây giờ hiểu , cũng trưởng thành , thể 100% khẳng định sẽ còn chuyện cũ xảy nữa."
Tô Dạ im lặng gì, nên trả lời thế nào.
Thẩm Tư đang nghĩ gì: "Tôi bận tâm đến những tổn thương trong quá khứ, một rắn cắn mười năm sợ dây thừng, hiểu."
Tô Dạ .
Đôi mắt sâu thẳm hơn.
"Dù thì chúng cũng thể kết hôn như nam nữ ." Thẩm Tư thẳng thắn, giữa đôi lông mày đẽ tràn đầy sự nghiêm túc: "Chỉ cần đuổi , thể dùng cả đời để xoa dịu những lo lắng và sợ hãi trong lòng ."
"Gia tộc của , cho phép." Phòng tuyến tâm lý của Tô Dạ nới lỏng.
Có một loại , cả đời chỉ yêu một .
Cậu chứng sạch sẽ nghiêm trọng.
Tô Dạ chính là như .
Thẩm Tư đối với là đặc biệt, ngoài Thẩm Tư ở trạng thái gì để cầu.
Đời hoặc là cô độc, hoặc là ở bên Thẩm Tư.
"Mấy năm vết thương đó của thấy ?" Thẩm Tư nhắc chuyện cũ, tính cách của thực sự đổi quá nhiều so với đây: "Ngay khoảnh khắc rời khỏi gia tộc rõ với họ , gia tộc của chúng thì vận hành ."
"Nếu vận hành thì ." Tô Dạ tài năng của Thẩm Tư ở một khía cạnh.
Thẩm
Tư từ từ : "Thì cũng liên quan đến , còn là nhà họ Thẩm nữa."
Tất cả tài sản hiện tại của đều do tự gây dựng, Nhan Hy lợi dụng chút quan hệ nào của nhà họ Thẩm.
Theo đuổi yêu mà.
Thì thể hiện thái độ.
Để đối phương lo lắng sợ hãi, thể tin tưởng .
"Những gì lo lắng đều hiểu, cũng thông cảm." Thẩm Tư tiếp tục với : "Vẫn là câu nãy, chỉ cần cho ở bên cạnh , thể dùng cả đời để bù đắp."
"Sẽ con." Tô Dạ một vấn đề.
"Tôi ." Thẩm Tư suy nghĩ kỹ những điều : "Không con thì thể sống cuộc sống hai cả đời."
Tô Dạ theo bản năng cầm tách lên, đầu ngón tay xoa xoa miệng tách.
Thẩm Tư chú ý đến chi tiết .
Biết Tô Dạ chút kiêu ngạo,"Anh cợt chiếm lấy vị trí chủ đạo. "Nếu em gì thì cứ quyết định như . Lát nữa sẽ cho mang đồ của đến, chúng chính thức sống chung."
"Tùy ." Tô Dạ ngầm đồng ý.
Thẩm Tư ghé sát , cách gần. "Vậy thì làm phiền bác sĩ Tô chiếu cố nhiều ."
"Tiền thuê nhà trả một năm một ." Tô Dạ rõ cho đắc ý, đặt cốc xuống dậy. "Phá hoại đồ đạc đền gấp mười ."
"Có thể trả tiền thuê nhà ?" Thẩm Tư trở nên vô liêm sỉ, Tô Dạ đối thủ, đôi mắt long lanh khi thật . "Em thêm kỹ năng sưởi ấm giường."
"Cút." Tô Dạ chút khách khí ném từ cho .
Thẩm Tư tiếp tục ghé sát .
Mối quan hệ của hai dần ấm lên.
Tô Dạ thông qua diễn xuất của Thẩm Tư rằng những dù phạm , vẫn thể là ngoại lệ trong cuộc đời .
Anh thể mất , và cũng .