Sau Ly Hôn, Thân Phận Của Phu Nhân Bị Lộ - Nhan Hy & Nhiếp Ngôn Thâm - Chương 462: Có phải có chút tiếc nuối không

Cập nhật lúc: 2025-10-10 05:19:42
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi họ đến thì dựng lều bên cạnh Tiểu Hy.

Sau đó hai gia đình cùng trò chuyện, Tiểu Hy thích , khi dạy cô gọi trai, cô bé cứ ngọt ngào gọi mãi.

Sau đó lớn trò chuyện, chơi với cô bé.

Người lớn trò chuyện vui vẻ, Tiểu Hy cũng cứ khúc khích với .

Giống như một đứa trẻ may mắn.

"Có từ lúc đó em để ý đến khuôn mặt của ?" Tần Dĩ Mặc thấy cô vẫn chằm chằm tấm ảnh, giọng lười biếng vang lên.

Hy "..."

Một đứa trẻ hai tuổi, làm thể mặt.

Chắc là ai trông dễ gần thì theo đó.

"Trẻ con mê trai." Hy biện minh cho , "Chắc là hợp mắt em hơn, nên em mới chơi với ."

"Vậy em cứ khúc khích với ?"

"..."

"Còn nắm chặt ngón tay buông."

"..."

"Một tiếng trai, hai tiếng trai, ngọt ngào lắm."

"..."

Tâm lý của Hy chút sụp đổ.

giúp nhớ những chuyện mà thể nhớ là một trải nghiệm như thế nào.

gì, cô cũng thể phản bác.

cũng là thật giả.

"Bây giờ gọi trai nữa?" Tần Dĩ Mặc ung dung cô, trái tim tràn đầy.

"Đây đều là lời một phía của ." Má Hy đỏ, mặc dù đó là chuyện cô làm hồi nhỏ, nhưng thẳng như luôn cảm thấy ngại ngùng, "Anh đợi em gọi điện hỏi dì nhỏ một chút."

Sau khi mất, dì nhỏ ít khi về.

Ngày xưa để tránh cuộc hôn nhân sắp đặt của ông ngoại, cô một sang nước ngoài, bây giờ sống ở nước ngoài quanh năm ít khi về, chỉ thỉnh thoảng thời gian rảnh thì gọi điện cho cô và Tiểu Thi.

Bây giờ tính .

Họ một thời gian dài liên lạc.

Tần Dĩ Mặc nhướng mày, mặc kệ cô gọi điện.

Điện thoại lâu kết nối, dì nhỏ luôn quan tâm đến Hy và Thanh Ngữ.

Hy tiên hỏi thăm cuộc sống hiện tại của dì, xác nhận thứ đều mới vấn đề chính hỏi về chuyện quá khứ, "Lúc đó cháu thật sự thích bé đó ?"

"Ngoài cháu , ngày hôm đó cháu thích nhất chính là bé đó." Dì nhỏ khí chất tuyệt vời, trông quyến rũ, "Lúc chia tay dì bế cháu, cháu còn cứ nắm tay chịu buông."

Hy "..."

"Sao đột nhiên nhớ hỏi chuyện ." Dì nhỏ hỏi.

"Lúc xem ảnh cháu phát hiện bé trong ảnh chính là bạn trai hiện tại của cháu." Hy cũng giấu giếm, bên dì nhỏ của cô đều , "Anh lúc đó cháu cứ khúc khích với , nên cháu gọi điện để xác minh."

"Anh sai."

"..."

"Cháu chỉ khúc khích với , cháu còn cứ trai trai mãi, lúc thì hỏi cái , lúc thì hỏi cái , nhiều ngừng."

"..."

"Lúc chia tay còn nỡ mà ."

"..."

"Nếu hai đứa tuổi tác chênh lệch nhiều, mà bé đó hiểu chuyện ,""Mẹ chắc chuyện đính ước với ."

Lời .

Tần Dĩ Mặc thấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/sau-ly-hon-than-phan-cua-phu-nhan-bi-lo-nhan-hy-nhiep-ngon-tham/chuong-462-co-phai-co-chut-tiec-nuoi-khong.html.]

Anh nheo mắt, lấy điện thoại gửi tin nhắn cho : "Sao hồi nhỏ đính ước cho con?"

Nếu đính ước, lẽ và Tiểu Hi là thanh mai trúc mã.

Mẹ Tần: "???"

Mẹ Tần: "Con cãi với Tiểu Hi ?"

Tần Dĩ Mặc: "Không, , chỉ là đột nhiên đến chủ đề nên hỏi một câu thôi."

Mẹ Tần: "Mẹ cũng đính ước cho con, tự con chịu ?"

Mẹ Tần: "Năm con bảy tuổi, khi con chơi với chúng , con gặp một đứa trẻ hai tuổi. Khi chia tay, con vẫn lưu luyến rời. Bố hiếm khi thấy con thích một như , nên bàn bạc chuyện với gia đình đứa trẻ, con ngăn cản cho ?"

Nhìn những lời .

Tần Dĩ Mặc mới chút ấn tượng về chuyện .

Anh hình như... thật sự ngăn cản.

Lúc đó nghĩ đính ước tác dụng gì, chỉ cảm thấy nếu duyên, họ sẽ gặp , nếu , cũng cần thiết ràng buộc đứa trẻ đáng yêu đó cả đời bằng một cuộc đính ước.

Quan trọng nhất là, nghĩ họ sẽ chỉ gặp một .

Mẹ Tần: "Con đừng núi trông núi nọ, ở bên Tiểu Hi thì hãy ở bên thật , Tiểu Hi là một cô gái đáng để trân trọng."

Tần Dĩ Mặc trả lời "ừm".

Sau đó Tiểu Hi vẫn đang gọi điện thoại, gửi một tin nhắn: "Tiểu Hi chính là đứa trẻ hai tuổi năm đó."

Sau khi gửi tin nhắn , cất điện thoại .

Nếu đây chỉ một chút hối tiếc, hối tiếc vì kịp thời bày tỏ tấm lòng, thì bây giờ là sự hối hận mãnh liệt.

Nếu lúc đó đồng ý.

Tiểu Hi sẽ chỉ gặp , sẽ trải qua những chuyện vui với Nhiếp Ngôn Thâm.

Trong chốc lát, đủ loại cảm xúc phức tạp lan tràn trong lòng Tần Dĩ Mặc, những cảm xúc vui vẻ giờ đây đều những phức tạp đó bao trùm.

"Sao ?" Tiểu Hi cúp điện thoại xong liền nhận cảm xúc của .

Đôi mắt đen sâu thẳm của Tần Dĩ Mặc chút u tối, hỏi một câu đầu cuối: "Em sẽ...

... trách chứ?"

"Cái gì?"

"Nếu , em cũng sẽ cuộc hôn nhân vui trong quá khứ."

Tần Dĩ Mặc đa sầu đa cảm.

Ngược .

Anh là chuyện thoáng.

lúc , khi và Tiểu Hi một thời gian ngắn ngủi khi còn nhỏ, và suýt chút nữa một cuộc đính ước, phòng tuyến tâm lý của một chút sai lệch.

"Có chuyện gì ?" Tiểu Hi nhạy bén nhận sự bất thường.

Cảm xúc của Tần Dĩ Mặc chút dâng trào, giữa những phức tạp đó đưa điện thoại cho Tiểu Hi.

Tiểu Hi xong đoạn tin nhắn giữa Tần, thấy vẻ mặt phức tạp thì trả điện thoại cho , khuyên nhủ: "Chuyện liên quan đến , cũng thể trách ."

"Em là khá phản đối chuyện đính ước, nếu thật sự đính ước, lẽ chúng sẽ kết quả như bây giờ." Tiểu Hi đối với những chuyện thoáng, "Anh tin rằng, chuyện đều là sự sắp đặt nhất."

Hai tuổi, bảy tuổi.

Chưa mẫu giáo, học tiểu học .

Trẻ con hai ba tuổi dễ chơi cùng bạn bè, nhưng chỉ chơi một buổi chiều ngắn ngủi, qua một thời gian là quên ngay.

"Cũng đúng." Tần Dĩ Mặc sắp xếp suy nghĩ, liền thông suốt.

Với tính cách của Tiểu Hi, nếu khi tổ chức huấn luyện mà là đối tượng đính ước của , chừng sẽ coi là kẻ thù đội trời chung.

Cái tên .

Khả năng ghi thù mạnh.

" mà..." Tần Dĩ Mặc khi thông suốt thì bình thường trở .

Tiểu Hi vẫn nhận , nhận mà rơi bẫy: "Cái gì?"

"Từ nhỏ đến lớn ở bên che chở, chút tiếc nuối ?" Giọng Tần Dĩ Mặc cao lên, mang theo vài phần lơ đãng.

Loading...