Cô gái nhỏ bên cạnh Thẩm Tư Ninh, thấy nụ môi cô, khỏi : "Cô Thẩm thật , hơn cô Liễu Y Đình nhiều!"
Mary tuy là thực tập sinh mới, nhưng nãy ở lầu cũng ít nhiều thấy sự đối đầu.
Vì , cô nghĩ một chút, vẫn lấy hết can đảm với Thẩm Tư Ninh.
"Cô Thẩm, bộ phận nghiên cứu và phát triển của chúng đều thích cô, vì cô cần quan tâm những ở bộ phận khác gì, ở nước hoa Condensation, thực lực mới là hết."
Thẩm Tư Ninh ngẩng đầu hỏi ngược : "Em là mới, nhưng trông hiểu về ."
Giọng của cô bình tĩnh, nhưng khiến Mary cảm thấy, dường như thứ mặt cô, đều thể giả vờ.
"Vì cô Thẩm là ."
Mary chút khó mà gãi đầu.
"Cô Thẩm lẽ nhớ , nhưng năm đó ở cuộc thi điều chế nước hoa ở Ý, cố ý gây khó dễ, là cô giúp giải vây, còn hướng dẫn cách điều chế nước hoa."
Nhiều năm trôi qua, cô ngờ một ngày nào đó, thực sự thể gặp thần tượng.
Và Thẩm Tư Ninh , kỹ một chút, thấy khuôn mặt cô gái quả thực quen.
Cô nhanh chóng nhớ chuyện năm đó.
"Tôi nhớ em ."
Thẩm Tư Ninh như nhớ điều gì đó.
"Lúc đó em đeo kính gọng đen, tóc mái cũng dài, luôn che khuất mắt, nghĩ em dễ bắt nạt, nên cố ý làm đổ nước hoa của em."
Không ngờ bây giờ cô đổi nhiều đến .
"Mary, chiếc váy màu vàng chanh hôm nay, hợp với em hơn so với đây."
"Cảm ơn cô Thẩm." Mary hềnh hệch: "Tôi sẽ cố gắng hết !"
Thẩm Tư Ninh nhẹ: "Được."
Cô hiếm khi sự vui vẻ của Mary làm lây, nên hôm nay tâm trạng khá vui.
vì vài ngày nữa sẽ đến Mỹ, nên Thẩm Tư Ninh gần như tập trung, xử lý tất cả công việc đang chất đống tay.
Không từ lúc nào, nhanh đến giờ ăn trưa.
Mary vốn định mời Thẩm Tư Ninh ăn cùng ở căng tin, nhưng lúc ở cửa truyền đến một sự xôn xao.
"Mọi hãy nâng cao tinh thần, Hoắc tổng đến thị sát công việc ở đây!"
Khi quản lý bước , vẻ mặt giấu sự phấn khích.
Những trong phòng thí nghiệm đều ngẩn , đó cũng xôn xao.
"Trời ơi! Thật giả thế? Là Hoắc tổng bằng xương bằng thịt ?"
"Tổng giám đốc ít khi đến bộ phận nghiên cứu và phát triển thị sát, chẳng lẽ vấn đề gì xảy !"
"Biết thế Hoắc tổng sẽ đến, sáng nay nên trang điểm !"
"..."
Tiếng bàn tán vang lên thành một dải, phụ trách vội vỗ tay, gào lên nhắc nhở họ.
"Hoắc tổng sắp đến , còn hai phút nữa thôi, nhanh lên!"
Lúc cũng ai rảnh để chuyện, đều dùng tốc độ nhanh nhất để dọn dẹp bàn làm việc.
Thẩm Tư Ninh thì vẫn thong thả.
Cô sắp xếp xong dữ liệu nước hoa, chỉ cần sai một cái, sẽ mất ít công sức.
Và Mary bên cạnh cô đang định nhắc nhở, thì một làn gió thổi qua.
Mọi thấy, mắt gần như rớt ngoài!
"Hoắc... Hoắc tổng, ngài đến sớm ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/sau-ly-hon-than-phan-cua-co-khap-moi-noi-tham-tu-ninh-manh-tu-than/chuong-513-bi-de-vao-cua-va-hon-sau.html.]
Người quản lý vẻ mặt lấy lòng bước lên.
Hoắc Cảnh Xuyên ngay cả một ánh mắt cũng thèm liếc qua: "Mọi cứ tiếp tục ."
Anh thẳng về phía Thẩm Tư Ninh.
Người quản lý trong lòng thót một cái.
Chết !
Thẩm Tư Ninh là báu vật của nhóm thí nghiệm của họ!
Nếu Hoắc tổng phê bình một trận, ảnh hưởng đến sự tự tin thì ?
Anh vội vàng bước lên định vài lời , nhưng thấy vị tổng giám đốc vốn dĩ lộ vẻ mặt gì, khóe môi nhếch lên một nụ .
"Xem thí nghiệm của em, qua hai giai đoạn ."
Thẩm Tư Ninh nhún vai: "Vì nhận lương, đương nhiên làm chút thành tích."
Hai đối đáp qua , trông quen thuộc.
Mặc dù chỉ giao tiếp vỏn vẹn hai câu, nhưng cũng đủ khiến những xung quanh ngớ .
"Cô Thẩm và Hoắc tổng quan hệ đến ?"
"Nghe Hoắc tổng đây từng công khai theo đuổi cô Thẩm, cứ tưởng từ chối chứ."
"Đây gọi là quý trọng nhân tài, hiểu ?"
"Trời ơi, thấy họ tình cảm bình thường nhỉ."
...
Bất kể họ nghĩ gì trong lòng, Hoắc Cảnh Xuyên đều bận tâm.
Anh chỉ khi rời , giọng trầm thấp : "Xin làm phiền cô Thẩm trong giờ nghỉ trưa, đến văn phòng của một chuyến, vài vấn đề về nước hoa cần xử lý."
Vì hình tượng gần gũi nữ sắc của ăn sâu lòng , cộng thêm việc Hoắc Cảnh Xuyên nãy ba câu rời công việc, những trong phòng thí nghiệm cũng nghĩ nhiều.
Thẩm Tư Ninh ngẩng đầu và đối mặt với ánh mắt của : "...Được."
Người khác thể Hoắc Cảnh Xuyên đang nghĩ gì, nhưng cô thì quá hiểu đôi mắt đó.
Ban đêm khi lên giường, cũng , vẻ mặt vẻ lơ đễnh, nhưng thực tế dục vọng trào dâng.
Mary cảm thán: "Công ty cũng mệt quá, giờ ăn trưa cũng cho cô Thẩm nghỉ ngơi."
Tuy nhiên cô , Thẩm Tư Ninh bước cửa văn phòng, Hoắc Cảnh Xuyên đè cửa.
"Rầm" một tiếng.
Cửa gỗ đóng .
Và Thẩm Tư Ninh lưng tựa cánh cửa lạnh lẽo, hai tay ôm lấy cổ .
"Hoắc tổng, bên ngoài còn ."
Ai ngờ Hoắc Cảnh Xuyên hề để tâm mà hôn xuống.
"Chuyện sáng nay , khi hợp tác thành, sẽ khiến nhà họ Liễu trả giá."
Hương tuyết tùng bao trùm lấy.
"Họ dám chọc giận em, chính là đang tìm chết."
Thẩm Tư Ninh ngẩng đầu .
"Chuyện nhỏ đó quên lâu , ngược , Hoắc tổng cố ý gọi đến, lẽ chỉ là để những điều ?"
Hoắc Cảnh Xuyên buông tay, đôi môi mỏng của còn dính một chút nước từ nụ hôn sâu nãy.
Bây giờ cố gắng kìm nén dục vọng, ngược trông ngây thơ quyến rũ.
"A Ninh, một món đồ tặng em."