Sau Ly Hôn, Thân Phận Của Cô Khắp Mọi Nơi - Thẩm Tư Ninh & Mạnh Tư Thần - Chương 362: Chạm vào vảy ngược của anh

Cập nhật lúc: 2025-10-09 12:55:57
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Tử Diệp mặt đỏ bừng, bây giờ đang cố gắng thở: “Tôi điều tra một món đồ của dì… của dì để , đang ở Thành phố ngầm để làm… làm phần thưởng cho cuộc đua.”

Sau khi xong câu , bàn tay đang bóp cổ dần buông lỏng, mới thể thở .

Hoắc Tử Diệp giống như từ cửa tử trở về.

Anh nếu nhanh, kẻ điên mặt sẽ thật sự tay nữa.

“Vì mới đặc biệt đến với , dù chân mới khỏi, nhưng cũng thể đến tham gia cho vui, hơn nữa lùi một bước, ngay cả khi lấy , cũng thể bỏ tiền mua .”

Khi Hoắc Tử Diệp câu , phát hiện trán từ lúc nào đổ đầy mồ hôi lạnh.

Và ngay khoảnh khắc đàn ông buông tay, lập tức dậy, hoảng loạn chạy về phía bên cạnh.

Chân tay co rúm, sợ bắt .

Biết thế tự đến đây!

“…Thành phố ngầm?” Thẩm Tư Ninh chút kinh ngạc.

nơi đó là trường đua xe nổi tiếng của thành phố A.

Ngoài các cuộc thi, thể tránh khỏi một sòng bạc do chính họ tổ chức, chơi đủ thứ, nhưng nổi tiếng với sự tàn bạo.

Còn tất cả các tay đua khi rảnh đều đeo mặt nạ, khi đường đua thì đội mũ bảo hiểm, thể rõ khuôn mặt, họ đa lấy đồ , cho khác cơ hội điều tra.

Hoắc Tử Diệp bây giờ vẫn còn sợ hãi, nhưng sự ấm ức và giận dữ trong lòng cũng theo đó mà tăng lên.

Anh nghiến răng nghiến lợi : “Dù cũng hết , nếu lòng thì thôi!”

Thực quyết tâm để Hoắc Cảnh Xuyên nhảy bẫy.

Bởi vì hiểu tính cách của đối phương, chỉ cần liên quan đến chuyện của ruột, dù là giả cũng sẽ thử.

“Suỵt…”

chỉ xong hai câu, bây giờ bộ miệng Hoắc Tử Diệp đau đến chịu nổi, hơn nữa bên trong miệng đều là máu.

tiếc con bắt sói.

Trước khi thương ở chân, bố ít nhất cũng giả vờ quan tâm, bây giờ suýt bóp chết, tin bố chuyện mà thật sự sẽ khoanh tay !

Ít nhất lấy cổ phần trong tay bố.

Hoắc Tử Diệp kịp than vãn hai câu, đột nhiên một chiếc chổi lớn từ trời rơi xuống, đập mạnh mặt .

Bốp!

Hoắc Tử Diệp theo bản năng đưa tay che mặt.

“Thằng khốn nào ném chổi đây!”

Chỉ thấy những góc cạnh của chiếc chổi lớn ngay lập tức cào những vết m.á.u mặt , trông vô cùng thảm thương.

Hoắc Tử Diệp ngước lên .

Hóa là ông già tinh nghịch Nhạc Vũ Huy!

Ông cụ lúc đang chửi rủa vô cùng tức giận.

“Ta thấy thằng nhóc trông dáng , kết quả một câu tiếng cũng , bảo mi vô lễ! Ta bảo mi vô lễ!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/sau-ly-hon-than-phan-cua-co-khap-moi-noi-tham-tu-ninh-manh-tu-than/chuong-362-cham-vao-vay-nguoc-cua-anh.html.]

Nhạc Vũ Huy thể là gân cốt vẫn , một chiếc chổi bình thường, mà ông múa một cách uyển chuyển.

Trong chốc lát, cả hai rượt đuổi , vô cùng náo nhiệt.

Thẩm Tư Ninh vội vàng dậy, sợ ông cụ tức giận mà : “Ông đừng để trẹo lưng.”

Kết quả, ông già tinh nghịch trừng mắt cô.

“Nói bậy, khỏe như vâm!”

Ông vung chổi.

“Ninh , các con lùi , , hôm nay ông già ở đây bảo vệ, xem ai còn dám bắt nạt các con!”

Trong chốc lát, Hoắc Tử Diệp đánh đến tìm phương hướng.

“Ông… ông chờ đấy!”

Nói xong, vội vàng ném một tấm vé cửa, đầu bỏ chạy.

Và Hoắc Cảnh Xuyên bóng lưng xa, dứt khoát gửi một tin nhắn cho Diêu Tích.

“Ra tay, cho một bài học nhớ đời.”

Vì dám đến mặt khiêu khích, thậm chí chạm vảy ngược của , thì hãy chuẩn tinh thần trả thù.

Và lúc Hoắc Tử Diệp chửi lái xe, bực bội nhổ một bãi nước bọt ngoài.

“Quả nhiên là dân quê, thô lỗ vô giáo dục!”

Bây giờ tức đến chết.

Đặc biệt là khi đánh rụng răng, bây giờ chuyện cũng lắp bắp, đau đến chết.

Và những vết thương do chổi quất , chỉ cần gió thổi qua cũng đau nhói.

Sau khi gọi cho Nguyễn Thanh Thanh, Hoắc Tử Diệp trầm giọng : “Thông tin cô cung cấp hữu ích, Hoắc Cảnh Xuyên quả nhiên thích đến đây, cho theo dõi.”

Lồng n.g.ự.c phập phồng gấp gáp, nuốt trôi cơn giận .

“Nếu chúng thể hạ gục , lúc đó sẽ là thừa kế duy nhất của Hoắc gia, chắc chắn sẽ bạc đãi cô!”

Nguyễn Thanh Thanh ở đầu dây bên , khóe môi khẽ cong lên.

“Yên tâm Tử Diệp, thể nhảy nhót lâu .”

Cô nghĩ đến những món quà nhận trong thời gian , định thêm vài lời ngọt ngào thì đầu dây bên đột nhiên truyền đến tiếng phanh xe chói tai, suýt làm màng nhĩ cô vỡ.

Rầm!

Giống như thứ gì đó đang va chạm.

Không chỉ , tiếng điện thoại cũng định, dần còn âm thanh nào.

“…Tử Diệp?”

Nguyễn Thanh Thanh cau mày, nhưng đầu dây bên im lặng.

Rõ ràng là xảy chuyện!

________________________________________

Loading...