Không khí hài hòa trong sân phá vỡ.
Chỉ thấy Hoắc Tử Diệp bước với những bước chân lớn, khi quanh sân, trong mắt lộ vẻ ghét bỏ.
“Chào các .”
Anh chào hỏi một cách tự nhiên.
Nếu Nguyễn Thanh Thanh mách, ước chừng cũng , Hoắc Cảnh Xuyên bình thường thích đến những nơi thôn quê như thế .
Kết quả, khi nhiều lời, phát hiện trong sân gần như ai ngước lên, thậm chí còn lười liếc mắt.
Còn Hoắc Cảnh Xuyên, mà nhắc đến, hờ hững Thẩm Tư Ninh và Hoắc Dao, để ý đến .
Trong sự im lặng , càng trở nên ngượng ngùng.
Hoắc Tử Diệp khi nào từng đối xử lạnh nhạt như , khỏi sắc mặt cứng , cuối cùng vẫn cố nén cảm xúc.
“Anh cả, chuyện với mà để ý? Nếu truyền ngoài, e là sẽ nghĩ em chúng bất hòa, lúc đó làm mất mặt Hoắc gia đấy.”
Anh như , cố tình làm đối phương khó chịu.
mặt Hoắc Cảnh Xuyên bất kỳ biểu cảm nào, chỉ ngước lên một cái, như đang một thứ dơ bẩn.
“Mới sáng sớm đến nhận họ hàng lung tung.”
Giọng Hoắc Cảnh Xuyên bình thản, nhưng những lời mang theo ý mỉa mai.
“Tôi nhiều em trai vô dụng như .”
Hoắc Tử Diệp: “…”
Hoắc Tử Diệp sớm đàn ông độc miệng, và mỗi đều chọc cho khó chịu.
Không chỉ , ngay cả cô bé ở cách đó xa cũng lấp bấp : “Kẻ… kẻ .”
Hoắc Dao thấy , vô thức trốn lưng Thẩm Tư Ninh.
“Kẻ gì? Dù gì cũng là trưởng bối của cô, con bé giáo dưỡng như ?”
Hoắc Tử Diệp chút thiện cảm nào với cô bé cháu gái .
Vốn định lợi dụng đứa bé câm để uy h.i.ế.p Hoắc Cảnh Xuyên, ban đầu từ cuộc thi đến bọn bắt cóc đều chuẩn xong, nhưng ai ngờ tình cờ khiến Hoắc Dao thể chuyện.
Quả thực là gậy ông đập lưng ông.
Hoắc Tử Diệp nắm chặt tay, trong lòng càng thêm ghét bỏ, điều khác gì sự sỉ nhục trực diện với .
“Tôi chỉ là lòng quan tâm các thôi.”
Anh chào đón, nhưng nuốt trôi sự ấm ức chịu đựng suốt thời gian , vì cố tình chuyển mâu thuẫn sang mà Hoắc Cảnh Xuyên quan tâm.
“Nghe cả gần đây một cô gái thích, là đến xem ? Không ngờ là vị cô Thẩm , tính tình thì , tiếc là gia thế chút tệ, chỉ để chơi thôi thì .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/sau-ly-hon-than-phan-cua-co-khap-moi-noi-tham-tu-ninh-manh-tu-than/chuong-360-bo-se-khong-cho-co-ta-vao-nha.html.]
Anh dùng một ánh mắt vô cùng khinh bỉ để đánh giá Thẩm Tư Ninh.
trong lòng sự ghen tỵ gần như tràn .
Một như Hoắc Cảnh Xuyên, hai chân tàn phế, dựa cái gì mà phụ nữ theo?
Lời của đổi, cố tình mặt Thẩm Tư Ninh: “ nghĩ, bố sẽ cho cô nhà nhỉ.”
Giọng Hoắc Tử Diệp đầy vẻ hả hê.
“Thật ngại quá, là thẳng tính, cô Thẩm, cô cũng đừng quá đau lòng, gia đình chúng chính là…”
lời xong cắt ngang.
“Thế ? Sao tổng giám đốc Hoắc quy tắc , dù ngay cả như dì Hà cũng thể cửa Hoắc gia mà.”
Thẩm Tư Ninh ngước mắt, lười biếng một cái.
Khi cô chế giễu, những lời cũng vô cùng mỉa mai, từng câu từng chữ đều đ.â.m tim.
“Nếu nhầm, thiếu gia Hoắc, của nên là bao nuôi nhỉ, so với đó, phận của những bình thường như chúng trong sạch hơn nhiều.”
Thẩm Tư Ninh lên vô cùng vô tội.
Cô khuôn mặt xanh tím của Hoắc Tử Diệp, tiếp tục những lời càng mỉa mai hơn.
“Một như thiếu gia Hoắc, bây giờ vẫn thể nghênh ngang , xem tầm của ông chủ Hoắc cũng chỉ đến thế.”
Cô dính mớ hỗn độn , chỉ tiếc là đầu óc lẽ là hồ đồ, ngay từ đầu nhắm cô.
Hoắc Tử Diệp nghiến răng: “Cô dám nữa!”
Anh bao giờ chịu sự ấm ức .
Trước đây khi bóng gió, những đó về cơ bản đều vô thức tìm kiếm sự giúp đỡ của khác, hoặc là nhẫn nhịn chịu đựng.
Thẩm Tư Ninh những hề sợ hãi mà còn phản đòn, hơn nữa còn to gan đến mức trực tiếp châm chọc cả ông chủ Hoắc.
Cô là chơi lớn.
Thẩm Tư Ninh nghiêng đầu: “Xem tai của thiếu gia Hoắc thính lắm, , và thể bước cửa Hoắc gia, và sống đến bây giờ, quả thực xui xẻo.”
Câu của cô sức sát thương cực lớn.
bày một vẻ mặt vô cùng vô tội: “Bây giờ đủ rõ , cần lặp nữa ?”
Hoắc Tử Diệp: “…”
Vẻ mặt của Hoắc Tử Diệp ngay lập tức trở nên vô cùng khó coi.
Anh hận thể xé nát khuôn mặt đang của Thẩm Tư Ninh!
________________________________________