Cố Tương Tư hừ lạnh một tiếng:
“Xem vẫn mù.”
“Em tại …” Phong Viêm trừng mắt cô, hiểu Cố Tương Tư mặc áo blouse trắng, hơn nữa gương mặt mang vài phần thần thái của Lục Vãn. Thoáng qua, quả thật giống Lục Vãn.
Tại giả thành dáng vẻ của Lục Vãn?
Cố Tương Tư như thoạt khiến bất ngờ, chiếc áo blouse trắng khoác cô, toát một khí chất khác.
“Hoắc ca, rốt cuộc đây là chuyện gì?”
Hoắc Minh Kiêu :
“Chuyện nên hỏi thì đừng hỏi. Tiểu Bảo, đây để nhị thúc xem nào.”
Tiểu Bảo lon ton chạy đến bên Hoắc Minh Kiêu. Anh xoa đầu bé, mấy hôm gặp, sắc mặt Tiểu Bảo quả thật khá hơn nhiều.
“Những chỗ còn đau , bác sĩ thế nào?” Hoắc Minh Kiêu hỏi.
Phong Viêm đáp:
“Yên tâm, bác sĩ hồi phục , nên mới cho về gặp.”
“Nhị thúc, đau nữa .” Tiểu Bảo ôm lấy Hoắc Minh Kiêu, ngoan ngoãn vô cùng.
Dù vết thương lành, cơ thể vẫn đau, nhưng Tiểu Bảo để Hoắc Minh Kiêu lo lắng nên vẫn là đau.
Cố Tương Tư cảnh , lửa giận bùng lên trong mắt:
“Đồ cặn bã!”
Cô đứa bé con của Hoắc Minh Kiêu, nhưng đối xử với con của khác như , còn con của thì ? Anh thậm chí còn đứa bé đó tồn tại. Tất cả nỗi khổ khi mang thai đều là Vãn Vãn một gánh chịu. Nghĩ đến đó, Cố Tương Tư liền tức giận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-798-dan-ong-chi-biet-sung-suong-xong-chuyen-thi-khong-chiu-trach-nhiem.html.]
Câu mắng khiến Phong Viêm tưởng là cô đang chửi .
Anh nhịn :
“Cố Tương Tư, em đang ai đó? Sao là cặn bã? Trong mắt em, đời chẳng lẽ đàn ông ?”
Cố Tương Tư :
“Anh cũng là cặn bã. Đàn ông các chẳng ai là thứ gì!”
“Sao bọn thứ , phụ nữ các cô mới thứ đấy!” Phong Viêm phản bác.
“Phụ nữ chúng như các , thấy ai cũng yêu, kiềm chế nổi cái của . Đàn ông các chỉ sung sướng, xong chuyện thì chịu trách nhiệm, thứ đều bắt phụ nữ gánh. Các chỉ là cặn bã, mà là cặn bã của loài !”
Cố Tương Tư tức đến mức run .
Đàn ông con thì dễ bao, còn sung sướng. phụ nữ sinh con thì khó vô cùng: mang thai mệt nhọc, ăn gì cũng dễ buồn nôn; liên tục khám thai; lỡ mắc bệnh cũng dám uống thuốc vì thuốc sẽ ảnh hưởng đến thai nhi.
Phụ nữ còn cẩn thận từng chút một, chỉ cần sơ sẩy, té ngã một là thể mất con. Khi đó còn làm thủ thuật đưa con — nỗi đau đó chỉ là thể xác, mà còn là nỗi đau mất một sinh mệnh.
Ngay cả khi con vẫn khỏe mạnh, đến giai đoạn cuối thai kỳ, bụng to nặng nề khiến vệ sinh, ngủ nghỉ đều bất tiện. Lúc sinh đau đến c.h.ế.t sống — thứ cảm giác đó đàn ông sẽ chẳng bao giờ hiểu .
Còn từ đầu đến cuối, họ chỉ cần sung sướng một là xong.
Nghĩ đến đây, Cố Tương Tư càng giận dữ.
Phong Viêm thấy khó hiểu, nhưng Hoắc Minh Kiêu thì hiểu rõ Cố Tương Tư đang ám chỉ điều gì.
Cô đang mắng .
Hoắc Minh Kiêu phản bác, vì giờ vẫn giả vờ như chuyện .
những gì Cố Tương Tư là thật. Hôm đó, đúng là bất cẩn, dùng biện pháp tránh thai, mới khiến đứa bé đó đến với thế giới . Dù Vãn Vãn giữ , vẫn sẽ tôn trọng lựa chọn của cô.