— “Hung thủ sẽ tìm . Hôm nay đến đây chỉ để với cô: đừng tiếp tay cho kẻ ác nữa. Làm chẳng lợi gì cho cô, mà chỉ khiến nhiều khác hại thêm.”
— “Tôi tra hồ sơ của cô. Cả nhà cô đều làm nghề y, đây từng bước cô đều là để cứu . Cô vốn là một cô gái lương thiện. Tôi hợp tác với cô — chuyện cô mạo danh Night, thể bỏ qua, nhưng cô cho , rốt cuộc cô là ai, mục đích của họ là gì. Chỉ như , chúng mới thể cứu nhiều hơn.”
Lục Vãn cố gắng đánh thức lương tri của Trang Nguyệt, nhưng cô chỉ cụp mắt xuống.
Hai giây , cô :
— “Tôi hiểu cô gì. Tôi là ai cả. Tất cả chỉ là nghi ngờ của cô thôi. Cô đừng tìm nữa. Nếu dám làm gì , sẽ báo cảnh sát ngay. Giờ mời cô ngoài.”
Lục Vãn Trang Nguyệt dễ lay chuyển, nhưng chuyện tuyệt đối thể bỏ qua.
Cô hiểu rằng bây giờ Trang Nguyệt sẽ chịu , nhưng vẫn rõ tình hình hiện tại cho cô .
— “Tôi sẽ làm gì cô. Trang Nguyệt, cô thử đặt tay lên n.g.ự.c mà hỏi — lương tâm cô thật sự thấy yên ?”
Lục Vãn bước , kéo tay Trang Nguyệt:
— “Đi với .”
Cô nhất định dẫn Trang Nguyệt tới bệnh viện, để tận mắt thấy tình trạng của cô bé .
— “Tôi ! Đừng kéo ! Cô làm gì? Đây là phạm pháp! Tôi sẽ gọi cảnh sát thật đấy!” — Trang Nguyệt vùng vẫy, chịu.
Hoắc Minh Kiêu lo rằng cô giãy giụa mạnh sẽ làm Lục Vãn ngã. Dù gì Lục Vãn đang mang thai hơn năm tháng, đây là giai đoạn quan trọng.
Anh chắn bên cạnh cô, bảo vệ :
— “Trang Nguyệt, chúng làm khó cô. Hoặc là cô chủ động cùng chúng một chuyến, hoặc là cũng cách khiến cô .”
Giọng bình thản nhưng đầy áp lực.
— “Các đưa ?” — Trang Nguyệt hỏi.
— “Chỉ tới bệnh viện thôi.” — Lục Vãn đáp — “Đưa cô đến gặp cô bé , để tận mắt xem tình trạng của con bé.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-777-luong-tam-co-that-su-thay-yen-on-sao.html.]
Trang Nguyệt giật :
— “Tôi !”
Cô — nghĩa là sẽ tình hình bên đó, như trong lòng vẫn thể tự an ủi rằng liên quan, rằng chẳng gì về chuyện .
Nếu thấy , thì thể giả vờ như nữa.
— “Cô nghĩ là trốn tránh ?” — Lục Vãn hỏi.
— “Dù cũng !” — Trang Nguyệt cứng giọng.
Bất kể Lục Vãn thế nào, cô cũng .
Lục Vãn ép buộc, chỉ gật đầu:
— “Được.”
Không thì thôi.
Hoắc Minh Kiêu hiểu Lục Vãn, cô tuyệt đối loại dễ dàng bỏ qua như , chắc chắn cô hề từ bỏ.
Lục Vãn xoay rời khỏi nhà Trang Nguyệt, trông như thể bỏ qua cho cô .
Hoắc Minh Kiêu đương nhiên theo . Ra khỏi cửa, mới hỏi:
— “Em còn kế hoạch khác đúng ?”
— “Sao đoán ?”
— “Vì hiểu em. Nếu dễ dàng bỏ qua, thì em là Lục Vãn.”
— “Lên xe .” — Lục Vãn .
Lên xe, Lục Vãn mở điện thoại, hình ảnh từ camera giám sát phòng ICU: cô bé vẫn thể định tâm trạng, đang đau đớn đến mức tuyệt vọng.
Từ ghế , cô lấy laptop , ngay mặt Hoắc Minh Kiêu, hề che giấu. Những ngón tay cô gõ nhanh bàn phím, chẳng mấy chốc xâm nhập điện thoại của Trang Nguyệt.