Trang Nguyệt An Hạ. Tuy phụ nữ tên gì, nhưng gương mặt của An Hạ trông cứng nhắc, thiếu tự nhiên, và nét linh động.
Dù bề ngoài giống Lục Vãn, nhưng Lục Vãn toát lên cảm giác là tính cách , khí chất mạnh mẽ nhưng tạo cách, ngược khiến khác thấy dễ gần.
Còn phụ nữ mặt cho cảm giác âm hiểm, độc ác, .
Dù giống đến , cũng thể so với Lục Vãn.
lúc , khi đối diện với như , Trang Nguyệt hiểu rõ tính cách của đối phương, nên chỉ đành :
— “Đương nhiên là cô hơn Lục Vãn nhiều. Nếu cô ngoài, ánh mắt chắc chắn sẽ đổ dồn cô, thể liếc Lục Vãn thêm một cái.”
Câu “giữa cô và Lục Vãn ai hơn” — An Hạ hỏi vô .
Người càng thiếu tự tin, càng để tâm, thì càng hỏi những câu như .
An Hạ chỉ tất cả đều cho rằng cô hơn Lục Vãn, cô mới là xinh nhất!
Nghe câu trả lời của Trang Nguyệt, An Hạ mới tạm hài lòng.
Nhân lúc , Trang Nguyệt hỏi:
— “Vụ tai nạn … nghiêm trọng quá ?”
Chỉ để ngăn một Lục Vãn, mà khiến nhiều c.h.ế.t như — đáng ?
Trang Nguyệt vốn chỉ là một bình thường, một bác sĩ. Mà bác sĩ sinh là để cứu , chứ g.i.ế.c .
Thế nhưng rõ ràng, những gì cô làm gây hại cho quá nhiều .
Điều đó cũng cho thấy sự tàn nhẫn của phụ nữ mặt — coi mạng như cỏ rác.
— “Có gì mà nghiêm trọng, chỉ c.h.ế.t hai thôi. Chẳng lẽ cô từng thấy xác c.h.ế.t ?” An Hạ hờ hững đáp.
Trang Nguyệt :
— “Thấy thì thấy … nhưng họ đều là vô tội.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-772-biet-cang-nhieu-chet-cang-nhanh.html.]
— “Trên đời vốn chẳng cái gọi là vô tội. Chẳng lẽ vô tội ? Tôi làm gì sai, nhưng thế giới vốn tàn nhẫn và bất công như .”
An Hạ kể, khi tổ chức bắt , thứ chờ cô chỉ là g.i.ế.c chóc và cướp đoạt hồi kết. Chỉ khi đỉnh chuỗi thức ăn, mới thể sống sót.
Cô cũng từng là một bé gái vô tội, nhưng còn đường .
— “ cô làm thế nào… Nếu Lục Vãn điều tra là cô làm thì ? Họ bắt đầu nghi ngờ đây là tai nạn .”
An Hạ đáp:
— “Tài xế c.h.ế.t , điều tra .”
Cô vốn lấy gia đình của tài xế uy hiếp, bắt ông bám theo xe của Lục Vãn, chờ thời cơ là lao thẳng .
Nếu ông chết, thì gia đình ông sẽ sống nổi.
Một khi tài xế chết, sẽ chẳng ai sự thật, tất cả sẽ kết luận là tai nạn.
Cho dù Lục Vãn nghi ngờ, thì cũng bằng chứng.
Hơn nữa, hôm nay là sinh nhật của cô bé trong gia đình đó. Cả nhà vốn định công viên giải trí mừng sinh nhật, nhưng An Hạ thấy cảnh gia đình sum vầy hạnh phúc. Cô cố ý chọn đúng nhà để tay.
Nghe xong, Trang Nguyệt rùng — thật sự quá đáng sợ. Người phụ nữ tàn nhẫn đến mức khiến cô cảm giác như lưỡi d.a.o đang treo ngay đầu , còn tính mạng cha cô thì chỉ cần một cái búng tay là mất.
— “Cô… làm như ?” Trang Nguyệt hỏi.
An Hạ cụp mắt xuống:
— “Chuyện nên hỏi thì đừng hỏi. Biết càng nhiều, c.h.ế.t càng nhanh, hiểu ?”
— “Còn nữa, nếu cô dám để lộ chuyện của ngoài nửa chữ… cô hậu quả đấy.”
— “Biết … …” Trang Nguyệt run rẩy. Cảm giác như tính mạng đang đối phương bóp chặt trong tay.
Cô vẫn còn sống, vẫn tiếp tục thở.
An Hạ lạnh lùng liếc cô một cái:
— “Ngoan ngoãn đóng vai của cô . Nếu diễn nữa, thì cứ thẳng, sẽ tiễn cô gặp Chúa ngay lập tức.”